Bận

Bận "rảnh"...?!

2 0 1

Nghe có vẻ lạ và hơi lộn xộn nhưng "nó" đúng thật lộn xộn như cái tên của "nó".Phải bắt đầu viết từ đầu vì tôi chẳng biết nên bắt đầu viết từ đầu về câu chuyện của bản thân mình. Câu chuyện của tôi kể về chuyện tình của tôi và anh ấy. Chúng tôi yêu nhau cũng được 3 tháng thời gian không quá là dài, thế nhưng chúng tôi cứ thấy khoảng thời gian ấy như 3 năm. Không phải tự nhiên mà tôi nói thế, mà là trong thời gian yêu nhau ngày đầu thì chắc ai cũng biết những ngày mới yêu lúc nào cũng nồng cháy. Thế rồi đến tháng thứ ba chúng tôi dần nhạt đi đến không còn gì để nói, mỗi ngày vài ba tin nhắn thế là im lặng. Tôi đã thử tìm hiểu lí do cho mối quan hệ của mình thì có người bảo là chúng tôi đang trong giai đọan chán yêu. Trong giai đọan này có người thì chọn cách dừng lại có người thì chọn cách cùng nắm tay nhau vượt qua. Thế là tôi đã chọn cách thứ hai, chúng tôi tìm mọi cách để giữ cho cuộc trò chuyện nồng cháy như lúc ban đầu. Chúng tôi cố gắng cũng được vài ngày rồi đâu cũng vào đấy. Mỗi ngày chúng tôi ai cũng bận "rảnh". Cả hai dù rất rảnh nhưng chẳng thể nào làm cho mối quan hệ nồng nàn hơn. Những lúc bận rộn với cuộc sống ấy thế mà cần nhau. Vậy mà lúc rảnh thì chẳng ai ngó tới ai. Không ngó tới không phải vì hết yêu nhau không ngó là vì cứ nói với nhau được vài câu là lại không biết nói gì nên chúng tôi chọn cách im lặng.Đến cuối cùng, tự đặt cho nhau nhiều câu hỏi "vì sao...?" nhưng vẫn không cách nào giải quyết. Phải chăng chuyện tình này là sai...?…