TrangHana1011
36 8 8
Yêu, hận đan xen...Anh nói cô cướp đi đôi mắt của người anh yêu, anh một mực khẳng định cô ấy là nữ chính trong cuộc đời mình...Cô mãi chỉ là con vật mặc anh chà đạp.Anh nói dù cả thế giới còn một mình cô và anh thì anh cũng phải dày vò cô từng tí một để trả thù cho người anh yêu.Anh nói cô dâm tục, xấu xa một mực làm khó cô ấy , khẳng định đôi mắt cô ấy là do cô cướp , anh muốn lấy đôi mắt của cô trả lại cho cô ấy...Tất cả là anh nói, người cô yêu nhất cũng là người cô hận nhất, bị dày vò suốt 10 năm trời , sự dịu dàng mà từ bé anh dành cho cô hai chữ :" con nuôi" lại biến mất khi cô ấy nhẹ nhàng thỏ thẻ:"lấy lại đôi mắt cho em". Cô khuỵu xuống mặt đất , nước mắt rơi đến đau đớn, nhẹ nhàng hỏi: "Ba nuôi...anh...có từng yêu em chưa...?" Người đàn ông vẫn lạnh lùng, cao lãnh từ trên nhìn xuống: " Cả đời tôi chỉ yêu Nguyệt Vân...những người khác đừng mơ tưởng đến tình yêu của tôi..."(Lưu ý: Truyện nam chính hơn nữ chính nhiều tuổi,có H+)…