TruongLe716
5 0 1
Chúng ta sống không phải chỉ để nương tựaMà còn là sự tương trợ lẫn nhauVà khi chúng ta trở về một mìnhTrong trời đêm trăng sángChúng ta biết rằng sẽ chỉ còn lại chính mình Để nương tựa chính mìnhVà tình thương xuất phát từ đâyVà tinh thần chủ động khởi xuất từ đâyĐể ngắm nhìn để yêu thươngThời gian đã quaThời gian hiện tạiVà tương laiKhi không gian vốn chỉ là ảo mộngBản chất của nó như hư không không thể nắm bắtSuy ngẫm cho cùngTa có thể tự nương tựa bản thân chính mìnhVật chất có thể làm ra và con người cũng thếNhưng để nương tựa thì chỉ có mình bản thân taNiềm vui kia sẽ không quay trở lạiNỗi buồn cũng thể chỉ còn là ký ứcĐể ta có thể nhìn lại chính taVà nương tựa Và tiếp tục yêu thương…