Ước Hẹn [BaT] [K]

Ước Hẹn [BaT] [K]

22 6 1

"Cô gái đó của anh, nếu muốn cô ta sống tốt, làm theo những gì tôi nói." Cô nén lại đau đớn nhìn anh lộ ra vẻ mặt cười cợt."... Được! Cô giỏi lắm, cô chẳng khác gì ba cô, quân đốn mạc." Anh thầm khinh bỉ...."Cô là người hại chết cô ấy?" Anh đanh mắt, giọng gằn lên nhìn cô như nhìn thấy một thứ ghê tởm."Tôi không giết cô ta, điều gì nói tôi cũng đã nói, nếu anh không tin, thỉnh cút." Lời nói tuy phát ra lạnh lẽo nhưng thực sự rất đau, ai hiểu cho cô..."Tôi sẽ giết cô, đợi đi!" Nói rồi anh ta bước đi....Nếu đã là nghiệt duyên, xin đừng lưu luyếnHoa rồi sẽ tàn, tuyết tan, nắng cũng tắtYêu rồi hận, hận rồi yêu, hóa dại tâm hồnBước đi để khối căm hờnHoa trông nắng tắt, một đời héo khô...Đánh cược vào tình yêu không đáp trả, cuối cùng Nhạc Y Tịch nhận lại được gì hay chỉ là một khối căm thù....…