VẦN VŨ

VẦN VŨ

1 0 1

Tâm Diệu ngày trước làm lễ tân khách sạn, nét hiền dịu đoan trang làm người ta thích thú, mong muốn chiếm giữ làm của riêng. Đôi ba lần đưa khách lên nhận phòng, người đàn ông cao to áp vào tường không sợ nóng mặt. Sự sợ hãi dân đầy trong mắt, cô vùng chạy xuống bàn làm việc của mình rồi bật khóc. Nhưng không thể bỏ công việc này, nó là thu nhập cho cô, cho mẹ ở quê, và trả tiền nợ cái mộ cho cha. Gặp Hà Nhân vào một buổi chiều, nơi gió biển thổi lồng lộng, nét tinh nghịch của cô bé đã xóa tan vần vũ trong trái tim Diệu Tâm.…