Nguyệt xuất

Nguyệt xuất

7 0 1

Tướng quân mất mạng nơi chiến trận, linh hồn hướng về nơi cố hương trông nhìn vị thê tử ngày đêm nhớ mong, nhưng chỉ có thể từ một thế giới khác mà tưởng nhớ về người ấy. Vị thê tử chẳng hay biết tin trượng phu đã vùi thây ở chiến trường, chỉ đành ở nơi xa đêm ngày cầu phúc. Tâm can chợt bất an, khấn cầu trời xanh, chỉ mong người trượng phu bình an quay về. Xuyên qua hành lang xưa cũ Gió đêm muộn tháu qua tường Trút bỏ quân trang tố y Quay về lại một mùa thu lương Tay áo buông lơi bên thân đánh mất nguyệt quang Thiên địa u minh xoay chuyển mở ra tranh đấu muộn màng Màn vướng phù dung hoa quế nhưỡng Nghiêng người kề thân lê vàng Cờ khải hướng khúc hành vong.....…