31 tuổi thì đã làm sao?

31 tuổi thì đã làm sao?

6 0 3

Và cuối cùng, tôi đã trở thành người tỏng cuộc của chính cuộc đời mình. Vào khoảnh khắc này, thế giới xuất hiện những sắc màu thật khác biệt. giờ đây tôi đã 31 tuổi, à không, tôi mới chỉ 31 tuổi…

Cho em gần anh thêm chút nữa

Cho em gần anh thêm chút nữa

3,727 58 18

Những truyện ngắn, những truyện dài và cả những cảm xúc lan tràn lớn lên theo tôi mỗi ngày, hãy cứ để nó chảy trôi và được những người vẫn ngày ngày theo dõi bước trưởng thành của tôi tiếp nhận chúng. Vậy mà, "tập truyện ngắn" này vẫn ra đời. Nó là thành quả của sự động viên, thúc đẩy và giúp đỡ của rất nhiều người yêu mến, đồng cảm với những gì tôi viết và cả rất đông những "độc giả" của tôi trên blog. Nếu bạn tìm đến những truyện ngắn này để trông mong vào những tình tiết "tinh xảo", với cốt truyện cầu kì, thì chắc hẳn bạn sẽ thất vọng ghê gớm lắm. Khi bạn cầm cuốn sách này trên tay, bạn đang cầm lời cám ơn và tri ân của tôi dành cho bạn. Một cô gái trạc tuổi bạn, hoặc đã từng trạc tuổi bạn, Những gì tôi viết hoàn toàn là cảm giác. Cái thứ cảm giác mà "tuổi chúng ta" đã từng đi qua và nắm giữ. Bạn có thể không trải qua những câu chuyện đó, những tình huống ấy, nhưng hẳn bạn đã từng có nỗi buồn ấy, sự cô độc ấy, cảm giác ấy.…

All in love - Ngập tràn yêu thương

All in love - Ngập tràn yêu thương

67 8 1

Cuốn tiểu thuyết thể loại tự truyện siêu dễ thương, siêu hài hước của nhà văn Cổ Tây Tước. Lời giới thiệu vô cùng khiêm tốn và xấu hổ của đích thân nhân vật nam chính và những bức thư tình ngọt ngoài dành tặng người anh ấy yêu thương."Trong cuốn All in love - Ngập tràn yêu thương, tôi viết về ba thứ tình cảm đáng trân trọng nhất trên thế gian mà tất cả chúng ta đều có: Tình thân là duyên phận lớn nhất mà Thượng Đế ban tặng. Tình bạn là quãng thời gian đẹp đẽ mà bạn luôn muốn quay trở về. Tình yêu là lời ước hẹn trọn đời. Phải nói rằng. All in love - Ngập tràn yêu thương, là cuốn sách tôi viết một cách vui vẻ nhật, nhẹ nhàng nhất!" - Cổ Tây Tước…

ĐONG TẤM LÒNG

ĐONG TẤM LÒNG

165 3 3

Một số độc giả khi biết về cô Tư sắp ra sách, đã hỏi lần này cô ấy viết có buồn không? Cái buồn đã là đặc điểm văn chương của Nguyễn Ngọc Tư.Họ đọc cô - vằ thích nỗi buồn đó vừa muốn kháng cự nó. Không rõ cô có biết điều đó không. Nhưng trong tập tản văn này, dường như chính cô lại kháng cự nỗi buồn của mình bằng lạnh lùng và gai góc khi nhìn vào đời sống người nông dân. Qua ngòi bút sắc lẻm của cô, người đọc cảm thấy một nguy cơ nào đó, như sóng dữ liết sát mạng sườn. Xen giữa nhẹ nhàng u sầu và trách móc đành hanh, "Đong tấm lòng" còn có một chút ma quái của những xứ sở mới mà người đọc sẽ đi qua…