[Tartaglia/Childe selfcest] oxymoron
"Tôi là một con người, nghĩa là một sinh thể sa đọa, ngượng ngùng lẽ tồn tại, làm điều xấu, bì bõm trong một thứ bùn bẩn không khác gì với chính tôi. [...] Tình trạng của tôi không phải ngoại lệ, nhưng ý thức mà tôi có về nó thì lại ngoại lệ. Không giây phút nào tôi để mất hút sự thể rằng bản tính của tôi, cũng như bản tính của toàn thể loài người, là một bản tính bị băng hoại, và rằng thứ bùn mà tôi lội ở trong đầy lên tại một chốn về cốt yếu là thấp và tối, nơi tổng thể sự sáng tạo, do một lỗi lầm nằm tại khởi nguyên của nó, và chẳng chút xót thương làm biến đổi yếu tính của nó, đã trượt vào, vĩnh viễn."[La Poésie éclatée. Baudelaire/Rimbaud, Poulet]…