Số phận là số phận, dù không muốn cũng sẽ gặp lại....

Số phận là số phận, dù không muốn cũng sẽ gặp lại....

29 1 3

Trước khi viết nên một câu chuyện, hoặc chuyện của mình, hoặc chuyện của người khác... Xin phép viết cho mình đôi lời...Hà Nội những ngày đầu đông, thời tiết chẳng khác gì mùa hè...Nóng làm lòng người cũng ẩm ương lên men nhiều cảm xúc khó tả...Ngày hôm qua tôi bất giác nghe thấy những bí mật được em giấu kín, em ít nói với tôi, và cũng chắc cũng chẳng bao giờ nói với ai ngoài một người em yêu mến... Đến khi tôi biết, em cũng chỉ im lặng và bảo em không biết nói gì... Ừ có lẽ nếu em nói khác đi, đúng hay không thì tôi đã không phải nén lòng mình lại để trân trọng tất cả những tình cảm mà người đời dành cho nhau, trong đó có em và người ấy :)Thôi tôi quay về với thế giới của tôi đây, tự cho mình cái quyền được buồn và cười trước người khác. Tôi không mạnh mẽ, nhưng chắc cũng không lần thứ 2 bị đốn ngã trong cuộc đời này... Lúc ngỏ lời với em, tôi đã biết câu chuyện sẽ tiếp tục xảy ra, nhưng tôi lại một lần nữa chạy đến bên em và nói với em những gì tôi nghĩ, mặc cho suy nghĩ của em cứ chạy vòng xung quanh cơ thể tôi, ánh mắt của em hướng đến một nơi nào đó thực sự xa xôi, với em và với những người khác...Tôi thương em, và số phận của những con người! Số phận chẳng tha thứ cho quá khứ của ai bao giờ.Tháng tới sẽ lạnh lắm, tôi sẽ làm con ngựa giữa mùa đông, ngựa thì phải chạy, nếu không chạy, đôi chân nó sẽ đóng băng vì nó không có một lớp lông đủ dày cho mùa đông lạnh.Xuân đến vui tươi, tôi sẽ viết tiếp những câu chuyện, và em sẽ không là người đọc nó!!!…