Nghịch Thiên

Nghịch Thiên

33 0 25

***Tiếng gió luồn qua kẽ lá, tiếng rít của cành cây khi va chạm với nhau kèm theo tiếng những hạt mưa rơi làm cho khung cảnh nơi này thật buồn bã. Nước mưa làm ướt đẫm khuôn mặt tôi, che đi những giọt nước mắt đang lăn khỏi khóe mi. Cơ thể tôi không thể cử động, tâm trí tôi trống rỗng và con tim tôi đang vỡ ra thành từng mảnh. Tôi gào khóc"Xin em, đừng bỏ rơi anh..... Xin em mở mắt ra đi....Anh xin em"Những giọt nước mưa hòa lẫn nước mắt của tôi chảy xuống khuôn mặt cô ấy. Trong vòng tay tôi lúc này là thân xác của người con gái tôi yêu, lạnh ngắt. Làn da hồng hào xinh đẹp của cô giờ đây chỉ còn một màu trắng lạnh lẽo thấm đẫm màu máu. Máu chảy ra từ người cô nhuộm đỏ chiếc váy cô đang mặc. Người con gái này đã ra đi bởi vì tôi, vì tôi không đủ mạnh mẽ để bảo vệ cô ấy. Một con người sống đến kiếp thứ hai nhưng vẫn không thể bảo vệ được những người mình yêu thương nhất. Một thằng đàn ông thật vô dụng. Chuyện kể ra rất dài dòng, lý do mà tôi lại có thể sống ở kiếp thứ hai và tại sao cô ấy lại chết, tất cả đều được bắt đầu từ kiếp thứ nhất của tôi......***…