Ánh Dương

Ánh Dương

352 31 4

Ánh cứ thế nhìn thao bóng lưng cậu dựng và dắt từng cái xe ra, cô chẳng ngăn nữa, thôi thì người ta muốn giúp thì cứ giúp vậy."Cảm ơn bạn nhiều nhé! Bạn tên là gì vậy?""Bạn không cần biết tên mình đâu, mình biết bạn là đủ, thôi muộn rồi Ánh về đi." Nói rồi cậu bạn kia đẩy Ánh về phía chiếc xe, giục cô về. Cô đang bất ngờ vì cậu đột nhiên nói tên mình, xong đột ngột bị đẩy ra. Xoay sở một chút cô bèn vội lấy trong bao áo ra mấy cái kẹo nhỏ xinh, nhét vào bao áo của cậu bạn kia. "Coi như là chút kẹo cảm ơn của mình nhé! Sau nếu bạn cần giúp đỡ thì cứ gặp mình." Cô mỉm cười rồi nói.Dưới ánh nắng chiều tà, có bóng hình một cô gái tươi cười rạng rỡ, hệt như ánh dương. Nụ cười ấy tràn đầy trong ánh mắt đắm đuối của người, cứ thế như thấm dần, thấm dần vào tâm trí chàng trai.Điên mất thôi, cô ấy cứ thế này thì mình sẽ không nhịn được mà tiến tới mất...…