Đào Tử Quyên đừng hòng chạy !

Đào Tử Quyên đừng hòng chạy !

116 12 5

Đôi mắt hắn nhắm lại cánh tay mệt mỏi rơi xuống :- Tôi mệt rồi , tôi sẽ ngủ một lát !- không , anh không được ngủ , ráng lên sẽ có người đến cứu anh, anh ráng lên....Tử Quyên lặng lẽ nhìn lên , đôi mắt xinh đẹp kia nhìn về người đàn ông đang nằm trong lòng mình với hơi thở thoi thóp , cô gắt lên : - Thanh Hiệp ! Tôi nói cho Anh biết nếu như Thiếu An xảy ra chuyện gì thì cả đời này anh đừng mong có thể có được tôi , anh sai rồi , anh nói anh yêu tôi ? ,tôi khinh tôi nhổ vào tình yêu của anh , yêu ư ? cả đời này tôi sẽ hận anh ...Hai hàng lệ trên khóe mắt Tử Quyên cứ thế tuôn ra , ướt đẫm cả người Thiếu An , hình ảnh cách đây mười năm cứ thế hiện ra khi ba và mẹ cô nằm trên vũng máu và ra đi mãi mãi . Trên tấm thân rắn chắc của người đàn ông kia máu cứ không ngừng chảy , cố đưa tay giữ chặt không cho máu chảy ra , cô không hiểu trái tim mình nữa mới hôm qua cô còn trù cho hắn ra đường dẫm phân , gặp phải rắc rối nhưng sao bây giờ tim cô đau thắt , có lẽ cảm giác này là thích một người chăng?* Follow me❤…