Cô gái màu mắt xanh biển

Cô gái màu mắt xanh biển

2 0 1

Quê hương, tôi đã xa nó hơn chục năm nay!Tôi đã nghĩ tôi có thể quên được nó. Nó chẳng để lại gì trong tôi. Mỗi lần đặt chân về nơi đó tôi chỉ cảm thấy sự trống rỗng, vô định rồi lại nhanh chóng rời đi.Nhưng những lời của chị thật sự làm tôi xúc động. Đúng vậy con người đều có quê hương, tôi cứ chạy trốn nó chả khác gì là tôi đang vứt bỏ nguồn cội của mình.Được rồi!! Tôi phải dũng mãnh lên. Tôi sẽ về lại đó lục lại những mảnh ký ức đáng quên để tìm những mảnh sót lại của thứ tình cảm này.Liệu tôi có thể một lần nữa yêu quê hương mình!?…