Thanh xuân hoang đường đó...chúng ta đã từng rất gần nhau

Thanh xuân hoang đường đó...chúng ta đã từng rất gần nhau

5 0 4

Mười năm là một thời gian dài, nhất là khi chúng ta viết ra ước mơ của mình và chờ cho đến mười năm sau để xem chúng có thành sự thật hay không.Không biết có bao nhiêu phần trăm có thể thành công, nhưng cho dù có thể thành công, tôi cũng không biết là tôi của mười năm sau khi thực hiện được ước mơ của tôi của mười năm trước có vui vẻ hay không.Bởi vì ước mơ của tôi của mười năm sau chưa chắc đã giống với ước mơ của tôi của mười năm trước.Cũng giống như bầu trời năm ta một tuổi là khoảng không gian nằm trong chiếc nôi, nhưng bầu trời năm ta mười tám tuổi là thế giới bao la, là vũ trụ vô hạn.Khi ta nói đến ước mơ, đó không phải là ước mơ một đời người, mà chỉ đơn thuần là mong ước của bản thân tại thời điểm ta nói.Cuộc sống có quá nhiều biến số, đến nỗi khi chúng ta nói "nhất định" không có nghĩa là sẽ đạt được, chỉ có thể chứng minh chúng ta đã từng cố gắng, đã từng rất nỗ lực.Đây là câu chuyện kể về mối tình đầu của nhân vật Đoàn Hiên Vũ (tác giả) trong những năm tháng thanh xuân tươi đẹp của mình ...Những năm tháng có vui vẻ cũng tràn đầy bi thương đó để cho tác giả hiểu được... giữa những câu chuyện tình yêu trong tiểu thuyết ngôn tình và thực tế luôn có một khoảng cách, khoảng cách đó không phải là người thứ ba, không phải là khoảng cách địa lí, cũng không phải khoảng cách do tình yêu thực tế không bằng tình yêu trong tiểu thuyết, mà khoảng cách đó...gọi là vận mệnh.Nhưng đó mới là thanh xuân, không phải như vậy sao?…