Chông Chênh....

Chông Chênh....

115 0 2

Tôi không phải là nhà văn. Tôi cũng không học giỏi môn văn. Nhưng tôi muốn viết, thích viết khi tôi có cảm xúc....Lời văn tôi không hay. Nó cũng chẳng quá đặc biệt. Tôi viết đơn giản để trải lòng. Để cảm xúc được nguôi ngoai. Người ta nói 22 tuổi không phải quá lớn để bày tỏ kinh nghiệm trải qua. Nhưng đối với tôi, những gì đã trải qua nó tàn nhẫn hơn những gì tôi có. Tôi hiểu tôi không phải là người nghèo nàn để than thở. Nhưng chợt nhận ra, cảm xúc của chính mình đang dần mòn đi bởi cuộc sống này.Tôi viết chẳng phải để nổi tiếng. Có thể những gì tôi viết là chính tôi. Nhưng có thể tôi viết về những câu chuyện xung quanh đã tác động tới cảm xúc của tôi. Tôi trải lòng lên đây cốt yếu để sau này nhìn lại. Ồ ! mình đã từng như thế. Và những chông chênh trong cuộc sống này. Hóa ra cũng thật nhẹ bẫng như chính cảm xúc con người.....…