Nắm tay anh đi dưới những vì sao

Nắm tay anh đi dưới những vì sao

25 13 8

"..."Lại...lại sao nữa?"Tôi muốn tỏ ra lạnh lùng. Thế nhưng tình huống xảy ra hơi bất ngờ, khiến tôi chưa kịp chuẩn bị. Trong một giây phút nào đó, Duy Anh dường như trở nên dịu dàng đến lạ. Nó nhỏ giọng,"Tao xin lỗi mà."Ánh trăng sáng soi bóng trắng ngà, phủ lên mọi vật một màu êm đềm yên tĩnh. Thâm tâm tôi hoảng loạn, trống ngực đập liên hồi. Tiếng con tim rung lên át đi mọi tiếng xe cộ qua lại, sâu trong đầu chỉ còn lại tiếng "thình thịch" điên cuồng.Tôi im lặng, hai khoé miệng bất giác mà cong lên, đôi mắt cười khép lại hình trăng lưỡi liềm. Lần đầu tôi cười sảng khoái đến vậy.Tôi nín cười, giấu đi tâm trạng thích thú, vậy mà rất nhanh Duy Anh đã nhận ra. Nó buông tôi ra, dùng con ngươi đen sẫm như nhìn thấu cả tâm hồn ấy mà nhìn tôi."Mày...cười đấy à?"..."…