[THƠ] ĐÔI LỜI BÂNG QUƠ

[THƠ] ĐÔI LỜI BÂNG QUƠ

10 0 2

Đây là mảnh đất để tôi gieo trồng những mầm thơ, chủ đề thì vô tư nhưng đa số là tình yêu. Bởi tôi lỡ phải lòng một chàng ngốc mất rồi. Hy vọng khi thơ nảy mầm thì cậu cũng nảy sinh tình với tôi.😗😗😗…

[BG/Miền Tây] THƯƠNG EM TỪ THUỞ MÁ BỒNG

[BG/Miền Tây] THƯƠNG EM TỪ THUỞ MÁ BỒNG

117 8 4

Chuyện kể từ một nơi vùng quê miền Tây sông nước bạc ngàn, đất phù sa màu mỡ đã vun vén cho cây lúa tốt tươi bao mùa mưa nắng. Và miền đất này đã chứng kiến sự lớn lên của hai đứa trẻ, từ cái thuở má bồng, chàng ngốc Hoàng Trung đã mang hình bóng của Út Hẹ tạc vào trong dạ mà trưởng thành. Tưởng rằng tấm chân tình ấy theo năm tháng sẽ được đáp đền, khoảnh khắc vỡ lẽ nhận ra chỉ có mình đơn phương cô Út, trái tim anh một lần vụn vỡ.- Anh thương cô từ thuở trong nôi, từ lúc cô còn bồng bế... Giờ đây cô lại sắp đi lấy chồng, cô bỏ anh sao cô Út? Hờn trách người thương là vậy, nhưng Trung nào hết thương cô. Anh đành chôn chặt tình cảm ấy vào lòng, nguyện dõi theo bóng người thương mà chờ mà đợi. Khi cô sa ngã vì bị phụ tình thì anh nâng đỡ, che chở cho cô, chấp nhận tất cả thiệt thòi chỉ để được bên cô. Trớ trêu thay khi tưởng chừng đã nắm được hạnh phúc thì đời rẽ hướng cho cô Út vào chốn phong trần nơi đô thành hoa lệ. Lần thứ hai trái tim anh vụn vỡ vì cô. Bằng tất cả tấm lòng, bằng một tình yêu bao la dành cho Út Hẹ; Trung một lần nữa chờ đợi, rồi lại dang tay đón cô trở về bên anh. Dù thế nào đi chăng nữa thì tình yêu của anh vẫn còn đó, vẫn chan chứa một niềm giản dị:- Anh thương em, mình về bắt đầu lại, nghen em?! Lòng cô lâng lâng, chợt nhận ra Hoàng Trung là nơi để cô trở về... Chừng nào cho sóng bỏ gành Cù lao bỏ biển anh mới đành bỏ em.**: Ca dao Việt Nam.…