CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN

CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN

4 0 1

#phần giới thiệu nhẹ #Hoàng hôn dần buông xuống sau những áng mây nhàn nhạt. Gió thổi nhè nhẹ mang theo hương lúa chín còn xót lại của những mẫu ruộng chưa kịp gặt. Trên mẫu đất cao kia Nguyệt Thương ngước nhìn theo cánh diều cao vút trên bầu trời. Cô bỗng quay sang nhìn người bên cạnh nở một nụ cười ngây thơ khẽ nói: " Sau này em trở thành nhà văn, tác phẩm đầu tiên em sẽ viết về câu chuyện của em và thầy."Người thầy vô thức nắm chặt cuộn dây, ánh mắt vẫn chăm chăm nhìn về con diều trên bầu trời ấy. Nguyệt Thương đưa mắt nhìn lên trời, ánh nắng chiều chiếu lên giương mặt xinh đẹp của cô một màu vàng nhạt. " Thầy nói xem, tựa đề của câu chuyện này là gì mới nói rõ tình cảm của em với thầy." " BỰC........" Gió chợt thổi mạnh hơn làm cho dây diều đứt. Anh quay sang nhìn cô, nhẹ nhàng vén mái tóc dài vừa bị cơn gió kia làm rối. " Tựa là.... CÂU CHUYỆN KHÔNG TÊN". Anh kẽ nói vào tai cô. " Tại sao??". Cô ngạc nhiên hỏi. " Không có từ ngữ nào có thể diễn tả hết tình cảm anh dành cho em."Câu nói của anh làm cho không khí trở nên yên lặng đến lạ. Đây là lần đầu tiên anh xưng hô với cô như vậy khiến cô có chút xấu hổ. Có thật anh thương cô nhiều như vậy không. Liệu tình cảm của cô và anh có vượt qua mọi rào cản để có thể tự do bay cao như cánh diều đó không. Trong lòng cô dấy lên hàng ngàn câu hỏi mà chỉ có thời gian mới có thể trả lời được.Hoàng hôn dần tắt nhưng xa xa vẫn còn thấy bóng lưng của hai người. Họ nắm chặt tay nhau nhìn theo con diều đã bay cao vút cho đến khi nó khuất dạng.#nguy…