Hạnh phúc đến thật chậm

Hạnh phúc đến thật chậm

1 0 1

Tôi cứ nghĩ ai rồi cũng sẽ thay đổi nếu ta cố quên đi.Nhưng không phải thế,vì muốn quên đi quá khứ phải cần có một dũng khí rất lớn lao.Tôi đã nỗ lực để quên đi cậu.Vì cậu chiếm phần lớn trái tim tôi rồi đấy_Này con kia,sao mày khóc mãi thế,tao vả cho vỡ mồm ra nhé!Nín ngay...Cậu cứ được cái lớn giọng với tôi,sao khong thử bị ngã chảy máu như tôi xem có đau không thì biết_Em không khóc thì cậu chỉ em học vẽ nhéNước mũi tèm lem,cậu trề môi khinh tôi thấy rõ: Ơ hay con này,mày là gì của tao mà tao phải chỉ mày?Xỉa xói tôi ghê lắm,cậu là thế đấy.Cứ tôi nhờ gì là nói giọng lạnh tanh,mà rồi đâu ra đấy,vẫn giúp tôi đấy thôi...…