Thấu Hiểu

Thấu Hiểu

26 0 6

Mất một lúc lâu, tôi như vớ lại được hồn đang bay bổng trên mây, nhìn vào người con trai trước mặt, đôi mắt Minh Viễn đen thẫm như chất chứa ngàn điều muốn nói với tôi.Minh Viễn nắm chặt lấy tay tôi mặc kệ việc tôi phong thấp sẽ rất dễ đổ mồ hôi có thể làm anh cảm thấy có chút dơ bẩn.-Tiểu Nhiễm, cho tôi bước vào thế giới của em đi.Ánh mắt ấy như đang khẩn thiết cầu xin với Phật điều gì đó lớn lao. Mong rằng anh ấy đã cầu xin được ở bên tôi trọn đời.Chưa đợi tôi đáp lại lời vừa nãy, anh nói thêm:-Chính tôi sẽ chữa lành tất cả vết thương của em.…

Giữa thế giới rộng lớn, tôi vớ phải tên đần.

Giữa thế giới rộng lớn, tôi vớ phải tên đần.

38 0 6

Lúc này, khoảng cách giữa chúng tôi chỉ cách nhau chưa đầy 10cm, mặt đối mặt. Tôi hậm hực trưng ra cái vẻ khó ở, lông mày nhăn nhó.-Thế thì không cần đến nữa, mày về đi.-Bảo Yến, tao... không cố ý.Đôi mắt cậu ấy giờ đây nhìn tôi không rời, tôi đảo mắt sang nơi khác cố ý tránh né.Trong phút chốc Tấn Khang cầm tay tôi. Dường như cố gắng nói điều gì đó để níu tôi lại.Vùng vằn thoát khỏi tay cậu ấy thật sự rất khó khăn. Cứ như vậy một lúc lâu, hoàn cảnh lúc này không được tốt cho lắm.-The world is dull, but it has you.Trình độ tiếng Anh không gọi là quá xuất sắc nhưng tôi vận dụng được những gì mình có mà dịch câu cậu ấy nói.Tôi đưa ánh mắt phức tạp nhìn Tấn Khang. -Ý của mày là sao?-Ý tao là tao thích em.…