[NGÔN TÌNH] CẢNG - MÈO GIÀ ĂN CỎ.

[NGÔN TÌNH] CẢNG - MÈO GIÀ ĂN CỎ.

41 2 2

• Tên truyện: Cảng.• Tác giả: Mèo Già Ăn Cỏ.• Biên tập: Xanh Xanh.• Số chương: 42 (chắc sẽ có ngoại truyện). • Tình trạng: Bản gốc đã hoàn thành, bản edit chưa biết.• Thể loại: Duyên trời tác hợp, Giới giải trí, Nam nữ tay chơi lão làng, cả hai không phải lần đầu của nhau, truyện nhẹ nhàng có yếu tố chữa lành (thành què hay không thì không biết).GIỚI THIỆU:Mỗi bận Văn Tích Xuyên lại gần, Hàn Giai có thể ngửi thấy hương cỏ xanh hoà với bùn đất xen lẫn mùi gỗ cháy.Anh là đạo diễn trẻ nổi tiếng trường quốc tế, ấn tượng của Hàn Giai về anh cũng tựa như những bài phỏng vấn trước ống kính - nghiêm túc, trang trọng, ăn nói súc tích nhã nhặn, giản dị và vô cùng khiêm tốn.Nhưng không ngờ rằng khi gặp nhau trên phim trường, anh khác hoàn toàn với những gì cô mường tượng."Cô sao thế?"Hàn Giai bừng tỉnh, chậm rãi dời mắt khỏi cổ áo nhăn nhúm.Xương quai xanh đẹp đẽ của người đàn ông vương chút bụi bặm, song lại tô điểm vài phần thi vị cho lớp vải trắng."Tôi đã khóc nhiều! Bình minh chán ngánChị Hằng khốc liệt, vầng dương đắng cay." [1]Đối với Hàn Giai, Văn Tích Xuyên chính là con thuyền, thôi thúc cô phải giày vò anh.--------[1] Đây là câu thơ trích từ bài "Con thuyền say" của nhà thơ người Pháp Arthur Rimbaud. Bản dịch từ thivien.netTác giả có lời muốn nói:- Đây là áng văn để luyện tay, cả hai nhân vật chính đều là tay chơi già đời, có tham khảo nhưng không lấy hình tượng từ ai cả. - CP: đạo diễn x diễn viên. Hai người họ đều là người xấu, tam quan trong truyện không đại biểu cho suy nghĩ của tác gi…