25

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vừa đến kỳ nghỉ đông, các cửa hàng xung quanh trường học cũng vào mùa ế hàng, Yoongi tìm được một quán trà sữa ở phố thương mại, cậu không thể làm công việc thu ngân, chỉ có thể ở phòng bếp hỗ trợ làm trà sữa. Cả ngày Taehyung đều không thấy người, lúc không có việc gì làm, mua một ly trà sữa, ngồi trong quán đợi omega của anh.

Năm mới sắp tới, Taehyung nhận được điện thoại mẹ Kim, "Mẹ với bố con năm mới sẽ cố gắng về nhà."

Mẹ Kim nhận được điện thoại của bảo mẫu trong nhà nói rằng nghỉ đông Taehyung không hề về nhà. Alpha từ nhỏ đã có chính kiến, rất nhiều việc đều không cần hỏi bố mẹ, mẹ Kim còn hỏi một câu, "Con không về nhà hả?"

"Con không về, con ở chung với vợ con." Mẹ Kim ở đầu dây bên kia trầm mặc, Taehyung lại tiếp tục nói, "Đợi bố mẹ hết bận, năm mới con sẽ dẫn em ấy về nhà ra mắt hai người."

Trước đây anh cũng từng có bạn gái nhưng trước giờ chưa từng nhắc đến việc mang người về nhà ra mắt bố mẹ. Mẹ Kim dừng lại một chút, "Vậy bố mẹ sẽ cố gắng về trước tối ba mươi."
"Bố mẹ không được dọa em ấy."
Bà nhíu mày, bà là beta, không hiểu nổi sự nhát gan của omega.

"Bố mẹ có dọa người đến thế đâu."

Bà rõ ràng không hiểu ý Taehyung, "Em ấy không nghe được, nhát gan lắm."

Kim phu nhân càng nhíu mày, không ngờ con trai lại nói tiếp, "Em ấy lớn lên ở cô nhi viện, nếu may mắn thì mẹ có thể làm bà rồi."

Kim Taehyung biết mẹ anh tạm thời chưa thể tiếp nhận, anh kiên trì đợi, không nói gì cũng không tắt máy. Một lúc sau mới nghe thấy tiếng mẹ , "Nếu con đã quyết định rồi thì đưa người về nhà xem."
Anh không dám nói trước với Yoongi, sợ cậu khẩn trương, anh đợi đến ngày ba mươi, khi mẹ mình gọi điện tới báo bọn họ đã về nhà rồi mới nói.

"Hôm nay về nhà anh sao?" Min Yoongi còn tưởng rằng Taehyung quên mất chuyện về nhà gặp bố mẹ rồi, nhất thời không biết nói gì.
"ừm,bố mẹ vừa hết bận trở về." Bố mẹ Taehyung rất bận, đến ngày lễ đoàn viên mới bớt được chút thời gian về nhà.

Không cần tài xế tới đón, Taehyung lái xe đưa Yoongi về nhà. Trên đường đi Yoongi  đều ở trong trạng thái vô cùng bối rối:
"Em cứ thế này mà đi sao? Em đến đó cần làm những gì? Em..."
Kim Taehyung nắm chặt lấy đôi bàn tay cậu, lại nhìn Yoongi một cái, "Cứ thế này thôi, đừng khẩn trương, có anh đây rồi."

Trời mùa đông làm cho má cậu đỏ ửng: "Bố mẹ anh có thể sẽ không thích em không?"
"Không đâu, có anh thích em là đủ rồi."  Kim Taehyung lau đi mồ hôi trên bàn tay Yoongi, ôm người yêu bé nhỏ vào lòng.

Biệt thự duy nhất ở vùng ngoại thành, cậu không dám đi vào,Taehyung quay đầu lại nắm tay cậu, "Không sao." Lúc này có tác dụng nhất chính là pheromone của Kim Taehyung, bao quanh Yoongi, cậu mới trấn định thêm chút.
Hai người vừa đi vào biệt thư, Kim phu nhân không nhịn được nhíu mày, liếc mắt nhìn chồng mình. Dường như đang nói, con trai của ông, tiền trảm hậu tấu, dám đánh dấu vĩnh viễn omega nhà người ta rồi kìa.

Bình thường Taehyung làm việc rất cẩn thận, bố Kim cảm thấy đó không phải là ký hiệu vĩnh viễn.

Bố mẹ anh bình thường đều làm việc ở các tỉnh khác hay bay ra nước ngoài,Kim alpha khi thì ở ký túc xá, khi thì ở chung cư, biệt thự vô cùng quạnh quẽ.Mẹ Kim không quá giỏi nói chuyện với người ta, nhất thời bầu không khí không thể nóng lên được, có chút lúng túng.

"Em chào đi." Kim Taehyung kéo Yoongi lên phía trước, omega hít vào một hơi
"Cháu chào cô chú, cháu tên là Min Yoongi."
Điều làm bà ngạc nhiên ở đây là, trước giờ Taehyung đều chỉ thích con gái, không ngờ rằng lại mang một cậu bé về ra mắt gia đình,:
"Chào cháu, cháu ngồi đi."

Bố của Kim Taehyung là thương nhân, nói hơi nhiều một chút, hỏi cậu bây giờ đang học chuyên ngành gì, sau này có dự tính gì.
Chuyên ngành của Yoongi vốn rất ít người học, là ngành phục chế di vật văn hóa. Rất phù hợp với người khiếm khuyết thính lực như cậu. Nếu tốt nghiệp muốn đi làm chuyên ngành này, chỉ có thể thi vào làm Nhà phục chế văn vật quốc gia.

Trong bữa cơm, mẹ Kim mới mở miệng nói, " Yoongi, kỳ thực cô chú cũng không quá vừa lòng." Taehyung đã nói với hai người trước rồi, cho nên khi nói chuyện với omega hai người nói rất chậm.

Min Yoongi phản xạ nắm chặt vạt áo, đồng tử co lại, bà không ngờ rằng câu nói này của mình lại khiến cậu căng thẳng như vậy, thực sự rất tự ti.
"Mẹ!" Kim Taehyung muốn ngắt lời bà, nhưng lại bị mẹ nói tiếp, "Nhưng mà, cháu là do Taehyung nhà coi chọn, đây là lần đầu tiên thằng bé mang người yêu về nhà cho cô chú làm quen, cho nên cô chú tôn trọng quyết định của nó."

Omega có chút hoảng hốt, dường như sau khi căng thẳng quá mức đột nhiên trở nên nhẹ nhõm.Bà lại nói, "Cháu đừng căng thẳng,Tae đã nói chuyện của cháu cho cô chú, chuyện tai của cháu tại nó quá sơ ý, đáng lẽ phải đưa cháu đi khám từ sớm rồi. Cô đã liên hệ với bác sĩ chuyên về tai ở nước ngoài, đúng lúc được nghỉ đông, đưa cháu qua đó khám luôn."

Chỉ bằng vài câu nói, Kim Taehyung lập tức yên lặng, bà liếc nhìn Taehyung một cái, ngược lại nói với omega, "Cháu đừng quá nuông chiều thằng bé , hai đứa còn đi học, nếu như có con, không thể bỏ, tạm nghỉ lại ảnh hưởng đến cháu, phải chú ý an toàn, đừng quá thuận theo nó."

Mặt omega đỏ bừng lên, ngốc ngốc gật đầu. Anh không nghĩ tới mẹ mình lại đột nhiên nhắc tới chuyện có con, mặt anh cũng hiếm khi thấy đỏ lên, "Mẹ!"

Không phản ứng KimTaehyung, Văn Tĩnh Thư ngồi gần Yoongi hơn một chút,
" Tae nó đã ký hiệu vĩnh viễn cháu rồi?" Min Yoongi lui về sau ghế dựa, gật đầu.

Bà liếc mắt nhìn Taehyung một cái, "Con có biết điều này biểu hiện sự thiếu trách nhiệm không? Hai con còn chưa kết hôn, con đã ký hiệu vĩnh viễn người ta, con đang ức hiếp người khác đấy."
"Cho nên con sẽ phụ trách đến cùng, đợi em ấy đủ tuổi rồi, bọn con sẽ đi đăng kí kết hôn." Kim Taehyung tiền trảm hậu tấu làm cho bà có chút bực mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro