chán ghét

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngỏ nhỏ chật hẹp, hai người mặt đối mặt, pheromone ùn ùn kéo tới như bức Taehyung đi vào đường cụt, không thể lùi lại. Lý trí của omega bị kỳ động dục làm vỡ nát, môi cọ ở môi cùng hai má Taehyung

Anh ôm đối phương nói khẽ
-"Tôi có thể giúp cậu lấy thuốc ức chế." Những lời này quá dư thừa rồi,omega hiện tại chạm vào là nổ, căn bản không thể đợi thuốc ức chế. Người còn không nghe ra Taehyung là đang nói gì, hạ thân dán vào anh không ngừng cọ.

Hỏi mà như không hỏi,Kim Taehyung cố kìm nén, áp người vào tường, nắm lấy cằm của Omega nói lại lần nữa,
-"Tôi có thể giúp cậu lấy thuốc ức chế, cậu phải..." còn chưa nói hết câu, omega cười rồi hôn tới, dựa vào ánh trăng Taehyung có thể nhìn rõ ràng khuôn mặt kia rất thanh tú.

Giống như thiên lôi động địa hỏa, Kim Taehyung như nuốt những lời định nói vào bụng, điều động pheromone, áp lên Omega.

Đầu lưỡi mềm mại, liếm lung tung trong miệng Taehyung, đối phương dường như không có kinh nghiệm hôn môi, nước bọt tràn qua khóe miệng rơi xuống. Anh nhìn thấy tấm biển quảng cáo của khách sạn bên cạnh, kéo Omega ra khỏi ngõ nhỏ, Taehyung ôm eo đối phương chạy vào khách sạn.

Sáng sớm Taehyung tỉnh dậy đã thấy omega tối qua phát tình đang ngồi ngẩn người trước mặt anh, thấy anh tỉnh rồi mới phản ứng lại, "Xin...xin chào."

Hai người đã lên giường với nhau, nghe thấy câu xin chào, đột nhiên có cảm giác không nói lên lời.Kim Taehyung ngồi dậy,
-"Có thấy khó chịu ở đâu không?" nói xong anh tiến lại gần cậu. Yoongi mãnh liệt trốn về phía sau, hai người lúng túng nhìn nhau.

-"Không...không có...tối hôm qua...cảm ơn anh." Yoongi vẫn chưa thể tiếp thu được sự thật mình đã cùng một alpha xa lạ lên giường, cho dù cậu còn nhớ rõ, Alpha này đã nói với cậu chuyện thuốc ức chế, là cậu dán vào người ta.

Không nghĩ rằng không khí buổi sáng lại ngột ngạt như vậy, Kim Taehyung chủ động nói,
-"Tôi đã đánh dấu tạm thời cậu, tốt nhất cậu nên nhanh chóng tìm một alpha, nếu như ký hiệu tạm thời mất tác dụng, cậu vẫn có thể phát tình.

Omega rất lễ phép, Taehyung nói chuyện cùng cậu, ánh mắt cậu không ngừng nhìn anh. Omega dại ra gật gật đầu, Kim Taehyung có chút lo lắng, nói "Cậu cho tôi phương thức liên hệ đi...xảy ra vấn đề gì cậu có thể tìm tôi."

Yoongi vốn định nói không cần nhưng đối phương vẫn luôn nhìn chằm chằm cậu, mùi pheromone quen thuộc truyền tới làm cho cậu quên mất từ chối, lấy di động trong túi ra.

Ấn điện thoại không sáng, Yoongi mới nhớ ra di động của mình hết pin rồi, "Điện thoại tôi hết pin rồi." Tiếng nói của Omega rất lớn, dường như sợ mình không nghe rõ.Taehyung lấy cây bút ở đầu giường, do dự một chút viết xuống tài khoản mạng xã hội riêng của mình.

-"Cậu có dùng phần mềm mạng xã hội này không? Nếu không thì tôi viết số di động cho cậu." Yoongi cúi đầu nhìn, gật gật đầu. Hai người im lặng mặc quần áo, trả phòng sau đó tự quay về trường học.

Mức độ chán ghét của Taehyung không thua gì Yoongi, anh vốn dĩ không thích con trai, hôm qua phải cúi mình trước pheromone, lên giường cùng một omega xa lạ. Quan trọng hơn là anh không gặp được người mình muốn gặp, điều này làm cho anh càng phiền lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro