điều chưa biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Namjoon và Seokjin tiến triển rất nhanh, từ lần kỷ niệm thành lập trường B, dường như tuần nào Kim Namjoon cũng cùng Seokjin ra ngoài một lần. Đôi tình nhân rất có khí thế, pheromone của Seokjin luôn vây kín Alpha kia, Min Yoongi rất  hâm mộ những người có yêu nha. 

Càng về cuối năm, các ngày lễ tết nhiều hơn. Cho dù là ngày lễ truyền thống hay ngày lễ của nước ngoài, đều trở thành thời cơ tốt cho những cặp đôi show ân ái, nơi nơi đều tràn ngập hương vị pheromone, hương vị của tình yêu. 

Yoongi nhận được khăn quàng của Kim Taehyung, rất muốn tặng người ta quà gì đó, vẫn chưa nghĩ ra nên tặng món quà gì. Cho đến mấy ngày trước, cửa hàng hoa tổ chức hoạt động, làm trang sức điện thoại thủ công cho mấy cặp đôi. 
Đồ trang sức đều dùng hạt xuyên lại thành chuỗi, Yoongi và chị chủ tự xỏ từng hạt một. Làm được rất nhiều, Yoongi cố ý chụp ảnh gửi cho T,
"Em làm đấy!" 

Những chuỗi hạt màu sắc rực rỡ, kèm thêm một con gấu nhỏ, nói chung là màu sắc phối hợp rất nữ tính. Không ngờ rằng T trả lời, "Làm một cái cho anh đi, đợi chúng ta gặp mặt thì tặng nó cho anh." 
Yoongi nhíu mày không thể tin được, trong lòng nghĩ T như thế mà lại thích món đồ thiếu nữ này. Nhưng mà Yoongi chỉ chú ý đến vế sau của tin nhắn, đợi lúc hai người gặp mặt. Min Yoongi bất giác sờ sờ gáy, dấu răng không còn, ký hiệu tạm thời cũng biến mất, lần này nhất định có thể gặp mặt T. 
"Noel chúng ta gặp nhau đi." Yoongi thấp thỏm gửi tin nhắn đến, cảm thấy bản thân mình cho T leo cây mấy lần liền, có vẻ rất không có thành ý, cậu gửi liền mấy tin nhắn,
"Lần này chúng ta nhất định gặp mặt.Không quan tâm xảy ra chuyện gì, em nhất định sẽ tới gặp anh." 
Kim Taehyung có thể tưởng tượng ra biểu tình của Yoongi khi nói những lời này, "Được, Noel nhất định chúng ta sẽ gặp mặt, anh đợi em ở sân thể dục trường B, đợi đến khi em tới mới thôi." 

Gần tới kỳ nghỉ, cửa hàng hoa cũng trở nên bận rộn, đơn giao hàng bên ngoài càng ngày càng nhiều, cứ chiều đến là Yoongi phải chạy đi giao vài chuyến. Chị chủ Yooji nhận được đơn hàng trên mạng, nói với Yoongi, "Là đơn bên trường B, mang đến phòng hợp âm Khoa âm nhạc, trước khi tan học phải mang đến, Yoongie giờ em đưa đi cũng sắp tới giờ rồi. 
Min Yoongi ôm hoa chạy về phía trường B, buổi chiều thứ sáu không có nhiều sinh viên có tiết, cậu lật xem đơn hàng, người nhận là So Hee. Yoongi đến rất đúng lúc, cậu vừa tới cửa phòng học, chuông báo hết tiết cũng vang lên. 
Sinh viên từ trong phòng lần lượt đi ra ngoài, không biết người nhận trông như thế nào, cậy tùy tiện kéo một bạn học lại, "Cho tớ hỏi chút, So Hee là bạn nào?" Bạn học thấy cậu ôm hoa, "Lại là tặng cho hoa khôi để tỏ tình à." Cậu ta quay lại nhìn một cái, chỉ nữ sinh phía sau nói, "Người kia, đại mỹ nữ đấy." 
Yoongi định giải thích một chút, cậu chỉ là người ở cửa hàng giao hoa thôi, nhưng mà bạn học kia căn bản không để cậu có cơ hội giải thích, gọi So Hee, " So Hee, lại có người mang hoa tới tặng này." 
Mấy bạn học vốn định đi về rồi nhưng đều đứng lại xem náo nhiệt,cậu liên tục xua tay, "Tôi chỉ tới để giao hàng thôi." Quần chúng haiz một tiếng, cũng lười đứng lại xem. 

Vừa nhìn thấy Yoongi,So Hee như nhìn thấy quỷ, đẩy đám người xung quanh ra đi đến trước mặt omega. Yoongi lại nhìn tấm phiếu, "Bạn là So Hee phải không?" cô ta lại hỏi ngược lại omega, "Cậu có phải tên là Min Yoongi không?" 
Yoongi kinh ngạc nhìn, cậu không quen biết nữ sinh tên So Hee này, nhưng cậu vẫn gật đầu, đưa hoa đến trước mặt cô, "Hoa của bạn, là do...ai, không viết tên." 
Đưa hoa tới rồi, Yoongi định trở về cửa hàng, nhưng mà So Hee lại gọi cậu lại, "Đợi một chút." Bạn bè xung quanh đã tản đi không ít, nhưng nghe thấy tiếng  gọi, vẫn có người tò mò quay lại nhìn. So Hee không chịu được mất thể diện trước mặt người khác, cảm thấy giữa Taehyung và cậu Yoongi này có chuyện, không thể nói ở chỗ đông người. 
"Là cửa hàng hoa cạnh cổng trường hả?"So Hee hỏi, Yoongi gật đầu, "Đúng, bạn có yêu cầu gì khác không? Nếu không có thì mình xin phép về trước."
So Hee vì không hỏi được gì nên nhíu mày nói, "Không, cảm ơn." 
Cô chắc chắn, người này chính là người trong màn hình nên trò chuyện của Kim Taehyung. Thì ra cậu ta là nam, chẳng qua là giọng nói có phần non nớt mà thôi, nghe qua điện thoại có vẻ giống nữ sinh. 

Buổi chiều tương đối nhàn rỗi, T gửi tin nhắn đến, Yoongi đều trả lời. T liệt kê những nơi mà có thể mang Yoongi đi ăn vào ngày Noel, để cậu chọn lựa. Vốn dĩ tưởng chọn nhà hàng là xong, không ngờ tới T lại gửi thực đơn đến, cuối cùng còn thêm một câu, "Ăn cơm xong chúng ta đi xem phim nhé." 
T dường như ngại không đủ, lại hỏi, "Em có nơi nào muốn đi không, dù sao Noel cũng là cuối tuần, buổi tối có thể không về ký túc không? Ngày hôm sau có muốn đi chơi cùng anh không?" 
Bỗng chốc mặt omega nóng lên, T mời cậu qua đêm bên ngoài, cậu đắn đo không biết trả lời sao, lời T nói làm Yoongi  tăng thêm một chút tự tin, tỷ lệ sau khi gặp mặt hai người có thể ở bên nhau lại lớn hơn một chút. 
Thấy omega vẫn đang nhập văn bản, Taehyung nghĩ thầm mình có phải quá gấp gáp hay không, dọa cậu nhóc sợ rồi. Nhìn tin nhắn mà mình gửi cho Yoongi, Kim Taehyung không nhịn được tự cười nhạo chính mình, lần đầu tiên gặp mặt mà vội vàng hẹn người ta đi qua đêm. 

Min Yoongi vẫn đang cân nhắc làm thế nào để trả lời T, chị Yooji đột nhiên đập cậu một cái, Yoongi nghiêng đầu nhìn , Yooji lại chỉ ra ngoài cửa, "gigi có người tìm em kìa." Nhìn theo hướng mà Yooji chỉ, cậu thấy So Hee đang đứng đó. 
Cô lịch sự gật đầu với Yoongi, ý bảo cậu đi ra. Omega tuy không biết đã xảy ra chuyện gì nhưng vẫn đi ra chỗ So Hee, "Có chuyện gì vậy? Là hoa có vấn đề gì sao?"
"Không phải." So Hee ngắt lời, "Chúng ta có thể nói chuyện không? Min Yoongi." 
Sau khi biết đến sự tồn tại của Yoongi, So Hee liền tìm người tìm hiểu về người này, nhưng mà trường học cô không có ai quen cậu cả. Cô không hề nghĩ tới, Yoongi lại làm thêm ở cửa hàng hoa cạnh trường, còn mang hoa cho mình. 
Ban nãy cô đứng bên ngoài cửa hàng hoa, giọng không to không nhỏ gọi Min Yoongi hai tiếng, Yoongi đều không có phản ứng, phải để cho người bên cạnh nhắc nhở. Lần trước gọi điện nói chuyện với Taehyung, alpha phải đánh chữ để trả lời cậu ta. Cô giành lấy điện thoại của Taehyung, rõ ràng đã hỏi cậu là ai, nhưng Yoongi không hề có phản ứng, trong lòng So Hee âm thầm suy nghĩ. 
Tìm quán cà phê bên cạnh ngồi xuống, Yoongi vẫn không biết cô tìm cậu có việc gì, lo lắng hỏi lại lần nữa, "Bạn tìm mình có chuyện gì sao?" 
Sắc mặt So Hee kỳ quái đánh giá Yoongi , cậu nói chuyện rất khúm núm, phát âm lại kỳ lạ, nhìn đi nhìn lại cách ăn mặc, từ đầu đến chân đều là quần áo vỉa hè, Kim Taehyung vừa ý cậu ta ở chỗ nào? 

Yoongi không thích ánh mắt như vậy, còn mang theo sự xâm lược cùng khinh rẻ, cậu chắc chắn rằng mình không biết So Hee người đang ngồi trước mắt này, đối diện với ánh mắt không mấy thiện chí này, omega trời sinh yếu đuối, theo bẳn năng muốn trốn tránh, "Nếu như không có việc gì thì mình..." 
"Cậu có biết Kim Taehyung không?" Yoongi chưa nói hết lời đã bị cắt ngang, "Cái gì?" Nghe thấy tên của Taehyung, omega căng thẳng run rẩy. Động tác nhỏ bị So Hee nhìn thấy, "Cậu quen Kim Taehyung. " 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro