em mập lên rồi!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Hiếm khi đầu óc Yoongi sáng suốt lại đột nhiên bị sự vui sướng này làm choáng váng. Taehyung cư nhiên đã chuẩn bị sẵn lí do, "Em đã từng nói là ở gần trường học mà, gần trường chúng ta chỉ có cửa hàng này thôi, anh muốn biết em thích ăn gì, chuẩn bị cho chúng ta gặp mặt."

Lý do của T không hề có sơ hở, omega nhỏ hoàn toàn tin tưởng, chẳng qua cậu chỉ quan tâm đến vế sau, "Chúng ta gặp mặt sẽ ăn cơm sao?" Kim Taehyung đột nhiên cảm thấy bất đắc dĩ, Yoongi đơn thuần có chút đáng yêu, "Không phải là em chỉ muốn nhìn anh một cái rồi chạy mất chứ."

Min Yoongi xác thực không nghĩ nhiều như vậy, bị T nói thế cậu có chút ngại ngùng, đồ ăn cũng đã được đưa đến rồi, omega vẫn gửi một câu, "Cảm ơn ạ."
Đợi Yoongi cất điện thoại đi, chị Yooji mới qua hóng
" Yoongie em có bạn trai rồi?"
"Không có, không có,..." Yoongi nói liền mấy câu không có, đầu óc choáng váng, cậu còn chưa gặp mặt T mà.

Chị Yooji không mấy tin tưởng, đã mấy lần chị ngửi thấy trên người Chu Chu có mùi của Alpha, rất nhạt như có như không, "Vậy thì có người đang theo đuổi em?" "Không có, thật sự không có." Đây cũng không thể coi là theo đuổi được.

Yooji hoài nghi liếc nhìn Yoongi cái, cảm thấy Yoongi không giống như đang nói dối, đưa tay vuốt thẳng túi đựng đồ ăn, đột nhiên cô kêu lên một tiếng, may là Yoongi không thể nghe được, nếu không nhất định bị dọa sợ.
"Đây là của cửa hàng cơm Hàn nổi tiếng trong trung tâm, bình thường đều chỉ tiếp đón hội viên thôi, bọn họ sao lại giao đồ ăn?" Omega cũng nhìn túi đựng cơm, cậu không nhận ra được, "Rất đắt sao?"

"Rất đắt! Dân bình thường không trả nổi." Yoongi a lên một tiếng, cầm lấy gói đồ ăn không biết phải làm gì. Yooji tò mò nhìn cậu,"Yoongie em có phải đang nói dối hay không, đây là đồ người khác tặng sao? Mở ra xem thử xem."
Omega nhỏ lấy lại tinh thần, mở gói ra, bên trong là điểm tâm ngọt số lượng có hạn của cửa hàng cơm Hàn. Yooji cười, "Rốt cuộc là ai thế, món điểm tâm ngọt này đi đến cửa hàng cũng chưa chắc đã mua được."

Yoongi mím môi không biết phải trả lời sao, điện thoại trên quầy không chịu cô đơn sáng lên. T lại gửi tới một tin nhắn, "Ăn có ngon không? Có thích không?"

Yooji đợi Yoongi trả lời tin nhắn, Yoongi bị nhìn có chút ngại ngùng, quay lưng cầm lấy điện thoại, "Bà chủ nói món này rất đắt, rất khó mua."

Điểm quan tâm của Kim Taehyung và Min Yoongi không giống nhau, anh rất muốn biết cậu thích gì, "Hả? Không khó mua, gọi một cuộc điện thoại là được rồi, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của anh mà. Em thích ăn đồ ngọt không? Cho dù chưa ăn Yoongi vẫn gửi lại tin nhắn rất thích.
Vừa quay đầu lại đã thấy Yooji dựa sát vào quầy thu ngân, hai bàn tay nâng mặt nhìn omega cười, "Yoongie, có phải là người gọi đồ ăn cho em không?"
Yoongi gật đầu, Yooji càng hưng phấn, "Nói đi, là ai thế?"

Ánh mắt nóng rực làm Yoongi không thể ngẩng đầu, cậu rất xấu hổ, "Là một người bạn quen trên mạng."

Yooji còn tưởng rằng mình nghe nhầm, chớp mắt, xác nhận lại một lần nữa,
"Cái gì? Yoongi trộm nhìn cô một cái,
"Là một người bạn quen trên mạng." Nếu như Yooji không đứng gần, có lẽ cô đã không nghe thấy tiếng MinYoongi.

Quen biết trên mạng đa phần không thể tin tưởng. Yooji đang muốn dạy dỗ Yoongi, lại nhìn đồ ăn trước mắt mình, thực sự có chút lo lắng, là ông chủ nhà giàu nào rảnh rỗi nhìn trúng Min Yoongi dễ lừa đây.

"Yoongie, em hiểu rõ về người ta sao?" Yoongi muốn giải thích, hai người bắt đầu quen nhau từ lúc khai giảng rồi, cậu ấy là sinh viên trường B, qua một thời gian hai người sẽ gặp mặt.

Waitttt! Yooji cảm thấy có gì đó không đúng, "Hai người còn chưa gặp mặt? Vậy thì mùi Alpha trên người em là từ đâu có?" Yoongi bỗng chốc không nói lên lời, bất giác lắc đầu, Yooji ngại không dám hỏi tiếp, chỉ dặn dò omega phải chú ý an toàn, đừng để bị người ta lừa.

Món đồ ngọt vô cùng nhỏ, Yoongi muốn chia cho bà chủ Yooji cùng ăn, nhưng mà Yooji không dám nhận, "Người ta tặng cho em mà, nhỏ như thế, ngoan, em ăn đi." Yooji nói thứ này rất đắt nên khi Yoongi ăn cậu cảm thấy đau lòng chết đi được. Một miếng Black forest cake, vừa mềm vừa ngọt, Yoongi tuy không phải là người thích đồ ngọt nhưng cũng không cảm thấy ngán, đắt cũng là điều đương nhiên.
<♡>
T hỏi địa chỉ ký túc xá của cậu, khi Yoongi không đi làm thêm, buổi chiều đồ ăn đều được giao đến dưới lầu ký túc xá. Đồ ăn mỗi ngày đều không giống nhau, T không hông cho Min Yoongi cơ hội từ chối, lúc nào anh cũng lấy lý do là sẽ đưa cậu đi ăn mặc dù Kim Taehyung đã biết món ưa thích của Yoongi là món chân gà cay rồi.

Chan Mi tìm Kim Taehyung mấy lần rồi, đều là vì việc ngày lễ kỷ niệm thành lập trường. Biết Kim Taehyung bận rộn, bình thường không có thời gian đến tập luyện, cho nên chỉ sắp xếp cho cậu vai diễn đơn giản thôi, không cần lộ mặt, lời thoại cũng không nhiều, trang phục cũng tùy tiện, đi theo chủ diễn lên sân khấu là được.

Tiết mục lễ kỷ niệm thành lập trường B là tiết mục ca múa biểu diễn của Khoa âm nhạc, năm nay Taehyung vẫn như cũ hát bài mở màn.Chan Mi không dám chiếm quá nhiều thời gian của anh, hôm nay chỉ luyện tập một lần thôi.
Sau khi kết thúc luyện tập, So Hee tìm đến phòng CLB Kịch nói. Kim Taehyung đang cầm điện thoại, xem tin nhắn mà Yoongi gửi đến, "Em mập lên rồi, bạn cùng phòng vừa mua cái cân, em thử một chút, đã lên hai cân rưỡi rồi."
Kim Taehyung len lén đi qua cửa hàng hoa, thấy Yoongi ngủ gật trên quầy thu ngân, thực sự là không nhìn thấy béo lên chút nào, trong lòng hiện lên chút suy tính, anh trả lời, "Thật sao? Vậy em gửi ảnh cho anh xem thử xem."

Vẫn chưa nhận được tin trả lời của Yoongi, trong phòng chợt nổi lên tiếng ồn ào, "Hoa khôi So Hee tới rồi." "Tìm Kim Taehyung hả?" "Không phải đã chia tay rồi sao?" Taehyung ngẩng đầu lên liền nhìn thấy So Hee.
Sắc mặt cô rất bình tĩnh, lập tức đi về phía Taehyung, "Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đi." Alpha bất giác nhíu mày, không muốn đi, So Hee dựa gần vào Taehyung , nhỏ giọng nói một câu,
-"Tìm anh có việc, trước mặt bao nhiêu người như vậy mà từ chối em sao?"

Điện thoại của Taehyung "ting" lên một tiếng, nhận được một tin nhắn, anh thuận tay lấy điện thoại ra, là tin của Yoongi. Là một tấm ảnh, có lẽ là vừa mới chụp xong, Taehyung không lập tức mở ra, anh nhìn So Hee đồng ý đi ăn cơm.

T bảo Chu Yoongi gửi ảnh tự chụp, cậu vẫn có chút ngại ngùng, tự mình nghịch điện thoại cả buổi chụp ra được toàn những hình ngốc ngốc, không được tự nhiên nhìn vào ống kính, cậu chọn trong đó tấm hình đẹp nhất gửi cho T. Nhưng mà T không trả lời tin nhắn, Yoongi thầm nghĩ có phải bản thân mình quá xấu xí hay không.

So Hee tìm một nhà hàng, cho đến khi thức ăn được mang lên cũng chưa nói cho Taehyung biết là có chuyện gì, trốn tránh nói vào vấn đề chính, cô chỉ nói vài lời hoài niệm quá khứ, "Trước đây anh vẫn thường mang em tới nơi này."
Kim Taehyung không trả lời, So Hee lại nói, "Cũng ngồi tại vị trí này, anh còn nhớ không?" Alpha vẫn còn nhớ đến ảnh tự chụp của Yoongi, không cảm xúc nói, "Có việc thì em nói đi."

Sau khi chia tay So Hee, Kim Taehyung còn chưa kịp buồn,Yoongi thường xuyên xuất hiện ở thế giới của anh, Taehyung gần như không nhớ tới So Hee.
So Hee vươn người nắm lấy bàn tay Taehyung, "Em muốn làm lành, Taehyung, chúng ta quay lại có được không." Dùng đôi mắt ẩm ướt nhìn anh, Taehyung phản xạ rút lại cánh tay, "Không được."

So Hee đứng bật dậy, tiến đến bên cạnh Kim Taehyung, tư thế vô cùng buông thả, may mắn thay họ đang ở trong phòng, nếu không chắc chắn sẽ bị người vây xem.
"Taehyung, em xin anh." Alpha tự giác lui về phía sau một chút, bảo trì khoảng cách với SoHee, "Bây giờ anh đã thích một người rồi." So Hee khăng khăng muốn chạm vào Taehyung, dường như không hề để ý anh có người mình thích hay không, "Kim Taehyung anh giúp em đi, em xin anh đấy."

Taehyung né tránh So Hee, nhíu mày, "Em muốn anh giúp cái gì? Trừ việc làm lành ra." So Hee vẫn liên tục gật đầu, "Sau khi em với anh chia tay, em quen Daeshim, anh ta đánh em, em chia tay với anh ta rồi anh ta còn uy hiếp em, em xin anh, anh giúp em được không, Taehyung ... em thực sự không còn cách nào khác.

Dạo này stress quá các cậu ơi. cuối năm rùi, bao nhiêu là việc bonus thêm quả thi cuối kì khiến tớ điên cả lên. Tâm trạng cứ thế mà tuột dần, chẳng có ngày nào mà vui vẻ một cách trọn vẹn cả 😭

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro