𝟐𝟔

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Làm sao mẹ mày biết, mày làm như đấy là con tao không bằng... Taehyun này, mẹ..."

"Khoan, mẹ đợi con tí..." hắn cắt ngang lời bà, nhấc điện thoại lên nghe "Alo Taehwan, ờ, gì cơ, bắt buộc tôi phải có mặt á, được rồi mười lăm phút, biết rồi!"

Hắn dập máy, dúi hai tờ giấy vào tay bà, gấp gáp dặn dò "Mẹ cứ ở lại theo dõi Beomgyu, có gì chiều con qua sau, giờ ở công ty có việc bận. Thế nhé mẹ..." sau đó vội vã chạy đi mà không để bà kịp hỏi gì.

"Ơ nhưng mà... nhưng mà cái thai có phải của con không?" giọng bà càng lúc càng nhỏ hơn nơi hành lang vắng vẻ.

Cầm hai tờ giấy trên tay ủ rũ quay về phòng bệnh, Beomgyu đã tỉnh lại rồi, mẹ Kang tiến gần tới, im lặng đưa cho cậu xem.

"Cái gì vậy ạ?" chỉ một giây sau khi lướt qua kết quả tổng thể cuối cùng, Beomgyu trợn mắt, thiếu điều chỉ muốn mù luôn cho rồi để không phải chấp nhận sự thật kinh hoàng này "Có thai?"

"Beomgyu, con nói cho bác nghe, dạo này con thường gặp các triệu chứng gì?"

Beomgyu cắn môi, giọng run rẩy rất thành thật mà kể cho bà nghe triệu chứng mấy hôm nay của mình, có chóng mặt, đau đầu, chán ăn, tính khí thất thường, còn rất hay nổi cáu với Taehyun. Khi bà hỏi cậu ngửi thấy đồ tanh có buồn nôn không, cậu lại bảo không, chắc hai, ba hôm nay đổ đi mới bắt đầu có dấu hiệu. Nhưng điều làm bà day dứt trong lòng là, Taehyun bị vô sinh, mà Beomgyu lại có con, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.

"Con biết Taehyun bị vô sinh mà phải không?" chỉ cần nhắc tới chuyện con trai bị vô sinh thôi đã khiến lòng này của một người mẹ như bà tựa có ai bóp nghẹn, đứa con trai bà hết sức kì vọng không thể có con, làm gì có vị phụ huynh nào lại chấp nhận nổi sự thật khủng khiếp này...

"Bác à, con... con biết, nhưng con không có làm thế với ai hết, chắc chắn bác sĩ khám nhầm đó ạ, bác à bác hãy tin con đi mà bác..."

Bà Kang bán tín bán nghi, nhìn Beomgyu thế nào cũng không phải kẻ phản bội phụ tình con trai mình mà lên giường với một người khác, chẳng lẽ Taehyun lại nói dối việc hắn vô sinh để chối bỏ trách nhiệm với Hamin?

"Bác, con nghĩ là... Taehyun, Taehyun anh ấy chỉ đang nói đùa việc anh ấy vô sinh thôi, con..." nói chưa hết câu, cậu lại sực nhớ ra Taehyun có đưa tờ giấy khám bệnh của hắn cho mình xem, tức thì im lặng.

"Sao? Nói đùa? Là thế nào?"

Tờ giấy khám bệnh của Taehyun đã quá rõ ràng, chắc chắn điều ấy cả trăm phần trăm là thật, và việc cậu có thai cũng cả trăm phần trăm là khám sai. Ngoài hắn ra thì cậu đâu có ngủ với ai, kể cả vụ của Jung Byul, anh thậm chí còn chưa động tới phía dưới của cậu nữa mà...

"Beomgyu, con trả lời đi, Taehyun nó đã nói dối vụ nó vô sinh phải không?"

"Không... không ạ, cái thai này, chắc chắn không có, con chắc chắn là khám nhầm, con là con trai, làm sao mà có thai được"

"Người ta đã khám cho con hai lần rồi đó và kết quả vẫn vậy, không lẽ gặp trục trặc? Mà kể cả là khám sai đi chăng nữa, nhưng mấy dấu hiệu gần đây của con đều thể hiện rất rõ việc con đang mang thai"

Beomgyu bắt đầu bất lực phát khóc "Nhưng con không có ngủ với ai ngoài anh ấy mà, bác à con thề có trời có đất chứng giám, con chưa bao giờ làm gì có lỗi với anh ấy hết" nghe giọng của mẹ Kang đến cả chín phần mười là nghi ngờ cậu có gian tình ở bên ngoài, Beomgyu mới cuống quýt.

"Con bình tĩnh đi đã, đợi chiều Taehyun tới sẽ nói chuyện rõ ràng."

Taehyun bên này cũng vừa mới tới công ty, hồi nãy lúc chuẩn bị vào họp thì nhận được tin Beomgyu đang ở trong bệnh viện, hắn gấp rút bỏ đi quá nên chỉ kịp xin phép một tiếng, chưa kịp nói với Taehwan là mình có việc bận phải ra ngoài, giờ liền bị anh dạy dỗ cho một trận.

"Sao đang họp mà em lại bỏ đi? Em có biết cuộc họp này quan trọng thế nào không hả, may cho em là cuộc họp vẫn diễn ra thuận lợi, nếu không em tự tìm ba mà giải trình đi" Taehwan bực mình với sự tuỳ tiện của Taehyun, biết là bận, nhưng một câu cũng không nói với anh mà bỏ đi thì thật không có phép tắc.

"Thì tôi đã nói tôi có việc gấp rồi mà?"

"Việc gấp của em là gì?"

"Beomgyu vào bệnh viện, mẹ bảo nó có thai"

Taehwan đang bực mình chỉ trong nháy mắt liền trở thành ngạc nhiên "Có thai á?"

"Ờ" Taehyun sắc mặt vẫn rất bình thường, vui cũng không vui, mà hạnh phúc cũng không hạnh phúc.

"Mày lừa tao đấy à? Beomgyu là con trai có thai thế nào được?"

"Cái gì cũng có thể xảy được hết anh hiểu không?"

"Quên, mày vô sinh cơ mà? Cỡ tuần trước mẹ về nhà khóc lóc cả ngày trời than vãn mày vô sinh cơ mà?" Taehwan lay lay người hắn "Kang Taehyun, thế này là thế nào?"

.

Beomgyu yếu ớt ngồi dậy, trong vô thức đưa tay lên bụng vuốt ve, mặc dù cậu không chấp nhận trong bụng mình đang tồn tại một sinh linh bé nhỏ, nhưng sự thật thì vẫn luôn là sự thật, cậu không thể vì sự ngờ vực của bản thân mà phủ nhận điều này được. Taehyun vô sinh, còn cậu hiện tại cư nhiên lại có mang, lát nữa hắn tới, cậu biết phải giải thích thế nào đây. Ngậm ngùi đặt tay lên bụng, Beomgyu không thể kìm được đau lòng, lỡ hắn bắt cậu bỏ đứa bé đi thì biết phải làm sao.

Sống trên đời hơn hai chục năm, cậu chưa bao giờ thấy trường hợp nào lại éo le như này, chưa thấy trường hợp nào mà, ba vô sinh, bố lại có thai. Beomgyu ôm đầu, hi vọng, không phải khám cho cậu sai cũng được, nhưng Taehyun hãy chỉ đang nói dối việc hắn vô sinh thôi đi...

Kang Taehyun đứng ở ngoài, vô tình nhìn thấy Beomgyu một bộ ủ dột xoa bụng liền không biết nên cảm thấy thế nào. Giờ mới nhận ra Beomgyu dạo gần đây chắc do nghén thai nên gầy hơn so với lúc trước, mà cũng nhạy cảm hơn, hay khóc hơn, hắn cứ tưởng do tính cậu vốn dĩ sớm nắng chiều mưa, nhưng ai mà ngờ lại là vì có thai nên mới vậy.

Taehyun thôi suy nghĩ, đanh mặt đẩy cửa bước vào khiến Beomgyu giật thót ngồi dậy, dòm cái vẻ mặt vô cảm của hắn mà sợ hãi, chưa để hắn hỏi han câu nào đã liến thoắng giải thích "Taehyun, em thề, em không làm gì có lỗi với anh hết, em hoàn toàn một lòng một dạ yêu anh, em thề em mà có gian tình bên ngoài em chết cho anh xem. Taehyun, cái thai này... cái thai này..."

Beomgyu thút thít không biết nên nói gì tiếp theo, cùng lúc mẹ hắn mua cháo cho cậu quay lại, gặp Taehyun ở đây liền lao vào hết hỏi rồi nói làm đầu hắn như muốn nổ tung, nhất thời chỉ đứng bất động.

"Taehyun, nói mẹ nghe, vụ vô sinh là sai đúng không? Vụ vô sinh là con bịa ra đúng không? Beomgyu nó đã nói là nó không có ngủ với ai rồi, thế cái thai là của ai? Không phải của con, thì là của ai hả Taehyun?"

Taehyun cau mày, xỏ tay vào túi quần ung dung, "Mẹ bình tĩnh đã!"

"Mẹ làm sao mà bình tĩnh được Taehyun, làm sao mà mẹ ngồi yên nổi khi con trai của mình vô sinh mà con rể lại mang thai" mẹ hắn bật khóc "Taehyun, con hãy nói con không vô sinh đi, nói đi con..."

Beomgyu ngồi một bên cắn răng nhìn Taehyun, giờ cậu không biết nói gì hơn, cậu chẳng biết nên làm gì ngoài im lặng, giờ cậu có nói gì cũng chỉ là giả dối mà thôi.

"Beomgyu, mày nói thật tao nghe đi, cái thai là thật hay giả?"

____________________

còn vỏn vẹn vài chap thui là fic end rùi nàyyyyyy ^^

tui muốn hỏi là sao mấy kô biết tới tui thế? 🤔

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro