Chương 21 : 🔞

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Thái Hanh xoa xoa cặp mông tròn mẩy, ngón tay thăm dò vào bên trong, quả nhiên đã ướt mềm. Hắn cố ý kéo dây vải quần khiến phía trước ôm chặt lấy tinh khí đã cương của Điền Chính Quốc, tạo sức ép lên đó.

Cậu rên rỉ, tay sờ soạng trên người Kim Thái Hanh, mông cong về phía sau, áp vào bàn tay hắn, tiểu huyệt cắn cắn, chậm chạp nhả nước. Cả người lẳng lơ vô cùng, cũng không biết có phải vì dùng thuốc ức chế nhiều quá khiến cậu nghẹn rõ lâu hay không, Điền Chính Quốc cọ sát lên cơ thể Kim Thái Hanh mà cảm thấy mình sắp bắn tới nơi. Từ cổ cho đến hai đầu vú đều đỏ thành mảng, cậu ưỡn ngực, nhét núm vú vào miệng hắn, ánh mắt say đắm, tràn đầy sắc dục.

Kim Thái Hanh cũng thuận theo cơn sóng tình của Điền Chính Quốc, ngậm lấy đầu vú của cậu, dùng môi mân mê chúng đứng lên, lại lấy đầu lưỡi ấn lại núm vú sắp bùng nổ ấy.

Điền Chính Quốc ư ư a a kêu, một tay nắm lấy bàn tay trống không của Kim Thái Hanh đặt lên ngực phải của cậu, ưỡn người ra để lòng bàn tay ram ráp của đối phương vừa xoa vừa nắn. Đùi trong cọ lên háng hắn, tay kia trêu ghẹo vành tai, chiếc cổ rồi chạy đến bụng dưới của Kim Thái Hanh, cậu xoa nhẹ lên tinh khí đối phương. Đùa nghịch một hồi, đáy mắt Kim Thái Hanh cũng chỉ sáng lên ý cười, nhìn cậu chủ động mà nằm im ở đó, thấy cậu kích động mới an ủi một chút, còn lại thì chẳng làm gì.

Chiếc quần lót chữ T ẩm ướt từ trước ra sau. Bị bực rồi đấy, Điền Chính Quốc ngồi dậy định tiến hành thực hiện kế hoạch ép khô lúc đầu. Cậu vươn tay muốn kéo quần lót xuống, ai ngờ Kim Thái Hanh lại ngăn cản. Đôi mắt hàm chứa đầy dục vọng chằm chằm nhìn vào vùng hạ thân của cậu, hắn thẳng lưng dậy đổi một tư thế, khiến tinh khí đã sẵn sàng kia cọ vào khe mông.

Giọng hắn khàn đi, nói với Điền Chính Quốc: "Đừng cởi, cứ thế bắn đi."

Gương mặt Điền Chính Quốc đỏ phừng, chuyện này không giống tưởng tượng của cậu nha. Kim Thái Hanh thấy quần lót chữ T phải hóa sói rồi bổ nhào tới đè cậu thành tiểu mỵ oa chứ. Kết quả đến quần cũng không cho cởi, bắt cậu chơi cái trò đáng thẹn này xong còn chưa chịu vào việc, quá đáng ghê lắm.

Giờ Điền Chính Quốc dừng lại, đến lượt Kim Thái Hanh chủ động. Hắn ngồi dậy, ôm chặt eo cậu, dùng lực bắt đầu đi vào, ma sát qua lại rồi nhẹ nhàng tách mở hai bờ mông. Tiếng đụng chạm lách nhách vang lên, dịch thể không ngừng chảy ra từ hậu huyệt, tình sắc hòa quyện. Phía trước thô to từng chút một cà qua huyệt khẩu, mang theo lửa nóng đến tê dại.

Điền Chính Quốc nắm lấy vai Kim Thái Hanh, hạ thân mềm nhũn. Cậu thở hổn hển, đứt quãng cầu xin: "Tiến vào đi... Tiến... Tiến vào."

"Tự kéo quần ra." Ngữ khí mệnh lệnh.

Điền Chính Quốc bất đắc dĩ cắn răng, thò tay ra phía sau, kéo cái khe quần đã ướt đến độ vắt được ra nước. Kim Thái Hanh nâng mông cậu lên, tinh khí tìm tòi vị trí, rồi hung ác đâm vào.

"A! Đệt! Nhẹ chút."

"Nhẹ không nổi."

Kim Thái Hanh nín thở, hông thúc nhanh về phía trước, đẩy Điền Chính Quốc loạng choạng. Huyệt khẩu nóng ẩm bao lấy hắn, quấn thít lấy hắn, cắn chặt không buông.

Nơi sâu thẳm hắn thúc tới còn tiết ra nước ấm, không ngừng tưới lên quy đầu. Hắn nâng Điền Chính Quốc lên rồi bản thân nặng nề đè mạnh xuống. Một lối vào bên cạnh khe khẽ hé mở, bình thường cũng chỉ cọ nhẹ qua đó mà thôi, ai ngờ thế nào quy đầu lại vào được xoang sinh sản!

Điền Chính Quốc nhất thời kêu toáng lên, cơn đau nơi đó khiến trước mắt cậu tối sầm! Đau muốn cắn người!

Kim Thái Hanh lập tức không dám động đậy.

Bình thường cùng lắm hắn chỉ nghịch nghịch bên ngoài xoang sinh sản mà thôi, không ngờ Điền Chính Quốc hôm nay động tình, ngay cả xoang sinh sản cũng hé mở, dùng lực một cái lại vào được chứ. Làm cậu đau đến hết cứng nổi.

Điền Chính Quốc nằm im, cả gương mặt nhúm lại.

Kim Thái Hanh ôm lấy mông cậu, cẩn trọng rút ra rồi ôm hông Điền Chính Quốc xoay người lên, hôn lên đôi má đỏ hồng, "Đau lắm à?"

"Cậu thử xem?"

Hắn đẩy đẩy hạ thân, hai chân thế mà mở ra, đùi non trắng mịn ôm lấy eo Điền Chính Quốc, cười đầy yêu nghiệt: "Nếu cậu muốn."

Điền Chính Quốc căm tức nhìn hắn, "Tôi đau đến mềm rồi, còn nói cái lông."

Nhìn bộ dạng đau khổ vô cùng còn kèm theo vẻ tiếc nuối bỏ lỡ cơ hội của cậu, Kim Thái Hanh cười đến run người, rồi lại cưng chiều mà hôn lên má, lên vành tai Điền Chính Quốc. Đôi tay hắn phủ lên cặp mông tròn mẩy, nhẹ nhàng xoa bóp, giảm bớt cơn đau còn hơn cả phá thân cho cậu. Sao hắn nỡ để cậu chịu đau như thế chứ, cọ qua xoang sinh sản chỉ là chút tình thú mà thôi. Trước khi đánh dấu, hắn không thể mất trí như vậy được.

Xoa bóp cho đến khi cặp mông không còn căng cứng nữa, hắn nhẹ nhàng tách hai phần thịt mềm, khe giữa còn ướt át, vang lên tiếng nước khẽ.

Ngón tay hắn dò tới huyệt khẩu vẫn chưa hoàn toàn khép lại kia, xoa xoa, "Còn làm không?"

"Thừa lời, ông vẫn chưa bắn đâu!"

"Cậu mềm rồi."

"Còn cứng được!"

Kim Thái Hanh câm nín một hồi mới thở dài, "Tôi không chạy đi đâu hết, đừng lo."

Điền Chính Quốc hiểu ý hắn, mắt cay cay nhưng không muốn nói thêm, đành miễn cưỡng chuyển đề tài, cười bảo: "Đúng thế, ba ngày cơ mà, từ từ cũng được."

Kim Thái Hanh không đáp, nâng hông lên rồi chầm chậm xâm nhập.

Ướt át và mềm mại bao bọc tinh khí đã đỏ bóng lên của hắn, chậm rãi đi vào rồi rút ra đều dính nước. Kim Thái Hanh ôm lấy eo Điền Chính Quốc dịu dàng, vuốt ve phía trước của cậu.

Tinh khí nằm giữa hai cơ thể dần dần cương lên, hai bờ ngực kề sát lên nhau. Kim Thái Hanh cắn mút cần cổ Điền Chính Quốc rồi ngồi dậy, đầu gối hơi cong, từ dưới thúc lên.

Cặp mông rung lên đầy lẳng lơ, sống lưng đổ mồ hôi vì giãy giụa, đôi mắt say vì dục vọng, tóc ướt sũng, Điền Chính Quốc vươn dài cần cổ về phía sau nhưng hông lại nhào tới phía trước. Kích động đến không thể kiềm chế. Cậu vươn một tay chạm lên bụng, nó đang gồ lên. Tiếng bành bạch khi mông và đùi va chạm, khiến dương vật đi vào sâu hơn, thúc vào mạnh hơn.

Mặc dù nằm trên hay dưới đều thú vị, nhưng Kim Thái Hanh vẫn thích đoạt quyền chủ động. Hắn nắm lấy cổ tay Điền Chính Quốc, lật đè cậu trên giường, dộng xuống cặp mông vô cùng co giãn bên dưới, cắm rút vừa nhanh vừa ác. Không hoa mĩ, chỉ đơn giản dồn sức ra vào. Hắn cắn lấy đầu vú cậu, xoa nắn cặp mông kia, cứ vậy mà làm cho Điền Chính Quốc bắn.

Cặp mông run rẩy thít chặt, không ngừng bị hai túi tinh va chạm. Điền Chính Quốc cong chân quấn chặt lấy hắn, tay thì siết ga giường như muốn xé rách nó. Phía trước đỏ lên xuất nước, bụng dưới bị chơi đến bủn rủn, hạ thân sắp biến thành không phải của mình nữa rồi, khoái cảm trào đâng, mỗi một tấc da đều run lên, hơi thở nóng bừng, tin tức tố alpha đặc hơn sắp sửa bao trùm lấy Điền Chính Quốc.

Khí tức tựa như vô hình rót vào thân thể, khiến cậu từ trong ra ngoài đều biến thành của Kim Thái Hanh, chỉ của riêng hắn mà thôi.

Điền Chính Quốc mở to đôi mắt, kéo Kim Thái Hanh xuống, vươn cổ về phía tuyến thể gần mình nhất, cắn đến rách da hắn. Mùi tanh mặn đồng thời bay tới, nhuộm lẫn cả hương tin tức tố của cậu. Không có gì rót vào, chỉ có thể mờ nhạt nằm ở bên ngoài vết thương.

Đôi mắt ướt át nhìn dấu vết ấy, cố chấp, thâm tình.

Cậu đã đánh dấu Kim Thái Hanh.

Điền Chính Quốc nhắm mắt lại, bắn ra. Đây là lần lên đỉnh tuyệt vời nhất, cũng là mãn ý nhất.

Cậu đã "đánh dấu" Kim Thái Hanh, dùng cách của chính cậu, "đánh dấu" hắn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro