1.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LƯU Ý: Mong rằng bạn đọc có thể giữ tâm lý thoải mái khi đọc truyện. Đừng đem theo cái đầu nóng và sử dụng những ngôn từ nặng nề đối với nhân vật. Nếu có gặp trường hợp nào comment quá khích, mình xin phép xóa thẳng!

✦✧✧

Chiếc váy đen tuyền của trời đêm trải dài xuống trần thế, bao trùm khắp ngõ ngách. Trong cái vắng lặng đêm tối đem đến ấy, bỗng từ đâu có một tiếng động chói tai phá lệ vang lên trong con hẻm nhỏ. Ánh bạc nhảy nhót trong không khí, khẽ khàng đậu trên gương mặt tái xanh của con mồi. Nó giương đôi mắt nâu chứa đầy sợ hãi nhìn kẻ đang bóp chặt mạng sống mình, bàn tay run rẩy cố gắng mò mẫm thứ gì đó trong bóng tối. Kiếm tìm một chút hy vọng, hay phải chăng chỉ đơn giản là níu giữ luồng khí cuối cùng còn có thể giành lấy?

Đôi chân xước xát chẳng thể đứng, bộ quần áo vốn lộng lẫy giờ đây lại dính bùn đất nhơ nhuốc đến sợ. Nó đã hoàn toàn ngã gục trước sự kiểm soát của thú dữ, trước đôi mắt mang đầy đắc ý. Hắn đứng từ trên cao nhìn xuống, khoái chí nhìn con mồi đang rúm ró co mình tận trong góc tường. Kẻ mạnh nắm chặt chiếc gậy bóng chày dính đầy máu tươi, thầm cầu nguyện cho kẻ yếu thế hơn dưới chân mình.

"Tha... tha cho tôi, làm ơn."

Lời khẩn cầu thốt ra từ khuôn miệng nhỏ nhắn. Chao ôi, thật đáng thương làm sao! Sinh mệnh vốn được nâng niu bởi đấng trên cao, ấy mà bây giờ lại bị đưa ra xét xử bởi Tử Thần.

Hắn khẽ mỉm cười, nghiêng đầu nhìn người con gái đang giương ánh mắt cầu xin hướng về mình. Hắn tiến một bước, nàng lùi một bước. Kẻ săn mồi không nóng vội, không vồ vập. Hắn cứ nhẹ nhàng bước từng bước ngạo nghễ lại uyển chuyển, chậm rãi mà tự tin. Vì hắn biết, con mồi của hắn rồi sẽ bị dồn đến chân tường, yếu ớt vùng vẫy trong tuyệt vọng, để hắn tùy ý phân xử. Từ trước đến nay đều như vậy, nàng cũng vậy, mà sau này cũng vẫn sẽ như vậy.

U tối bủa vây tâm hồn hắn, đem giấu thật sâu tàn lửa còn sót lại trong đống tro tàn. Khi nhân thế đã chìm vào giấc mộng của riêng mình, họ không biết rằng còn có một con quỷ dữ man rợ đứng bên cạnh ngóng đợi tỉnh giấc. Hãy cứ miên man say trong bao tươi hồng mà chiêm bao mang lại, rồi kẻ đáng nguyền rủa này sẽ đem u ám luồn lách xâm nhập, đập tan mọi diễm lệ đã được dựng xây.

Hắn từ từ giơ cây gậy lên rồi để nó đứng khựng lại trong khoảng không đã đậm mùi máu.

"Hãy cho tôi một lý do đi, quý cô."

Đáy mắt đỏ au mãn nhãn nhìn cảnh tượng đang diễn ra. Tiếng la hét vang lên cùng những âm thanh va đập liên hồi. Thế nhưng, giữa nơi hoang vắng không có lấy một người qua lại này, đó chỉ là những âm thanh tuyệt vọng chìm dần vào bóng đêm chẳng ai quan tâm đến.

Trong con hẻm tối, tiếng cười man rợ của loài ác quỷ vang lên. Thê lương ảm đạm lại đau đớn, đến mức ánh trăng lung linh cũng chẳng thể soi tỏ.

✦✧✧

Từ sáng sớm, tiếng còi xe cảnh sát liên tục vang lên tạo thành một tạp âm hỗn độn. Nhóm người đang bao quanh con hẻm bỗng chốc tản ra khi nhìn thấy lão viện trưởng to béo nghiêm mặt đến gần. Ngay từ sáng sớm, một vài người dân khi đi qua đây đã phát hiện ra mùi lạ. Bản tính tò mò trỗi dậy khiến họ chẳng thể cản mình mà tiến vào. Nhưng càng tiến sâu, những vệt máu loang lổ khắp tường hay một vài thứ kì lạ vương vãi trên nền đất khiến họ rùng mình lùi lại, một trong số đó đã nhanh chóng gọi cho cảnh sát. Và giờ, lão viện trưởng to béo cùng chú chó nghiệp vụ với vài ba tên cảnh sát trẻ đã có mặt tại đây.

Viện trưởng bước gần vào trong, mùi tanh cứ thế xộc vào mũi lão, khiến hai bên lông mày vốn đã hay chụm lại nay đã gần như dính chặt vào nhau. Lão lặng im quan sát một vòng, và sau khi kĩ càng phân tích, chiếc thùng phuy gỉ sắt nằm ngay góc tường đã thành công thu hút được sự chú ý của lão. Viện trưởng tay cầm dùi cui gõ nhẹ lên nó vài cái rồi quay lại nhìn những cậu trai cấp dưới của mình còn đang khó chịu che mũi.

"Hayoon, cậu đến đây mở cái thùng phuy này ra đi."

Cảnh sát trẻ còn đang điêu đứng trước mùi hương chẳng thể nào kinh dị hơn, khi nghe thấy tên mình được ngài viện trưởng ưu ái gọi lên thì lại càng muốn ngã ngửa. Chân tuy vẫn ngoan ngoãn tiến lên, nhưng trong đầu cậu lại không ngừng gào thét bao lời trách móc. Thà cứ để cậu đây ngồi phòng điều hòa mát lạnh xử lý hàng đống cái đơn kiện còn hơn suốt ngày phải đối mặt với mấy vụ án ghê rợn thế này.

Hayoon từ từ tiến đến gần chiếc thùng phuy, cá chắc rằng nếu chỉ cần đứng đây thêm một lúc nữa thôi thì mọi thứ cậu ăn hồi sáng sẽ lần lượt tuôn hết ra ngoài cho mà xem. Hayoon khẽ cạy nắp thùng, ánh sáng bắt đầu có cơ hội lẻn vào nhằm phơi bày tội ác được giấu kín trong đêm tối. Cậu hãi hùng mở to mắt, cảnh sát trẻ lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng kinh hoàng đến vậy liền nôn khan ầm ĩ. Lão viện trưởng đứng ngay bên cạnh không giấu nổi tức giận, tay lão nắm chặt thành quyền, đay nghiến nhìn đống ngổn ngang kia. Ngờ đâu rằng, bên trong chiếc thùng phuy ấy lại là xác người được ngâm cùng chất lỏng chẳng rõ là nước hay máu.

"Lại là tên khốn đó."

Lão khẽ rít lên. Từ đầu tháng đến nay đã là ba vụ thảm sát kinh hoàng. Cách thức ra tay đều có điểm chung nhất định. Vì việc phi tang chứng cứ của hắn quá mức tinh tế và sạch sẽ nên gây không ít trở ngại trong quá trình điều tra. Án mạng chồng chất án mạng, vụ này chưa xong đã đến vụ khác đè lên, sở cảnh sát bây giờ chẳng khác gì ngồi trên đống lửa.

Đội khám nghiệm tử thi đã đưa thi thể nạn nhân đi được một lúc, bấy giờ phóng viên cũng vây kín xung quanh nhằm gom nhặt cho tòa soạn những thông tin nóng hổi nhất. Không khí ngột ngạt ở nơi đây càng khiến tâm trạng của viện trưởng thêm tệ, lão ngao ngán nhìn đám phóng viên đang chen chúc xô đẩy nhau mà thấy sợ. Nếu những bức ảnh hay thông tin mà họ đăng lên các trang mạng, bài báo mà có thể làm cho hung thủ xuất đầu lộ diện thì thật tốt biết mấy... Xem chừng, tháng ngày tiếp theo sẽ chẳng ai có thể dễ dàng ngủ ngon giấc.

✦✧✧

Kim Taehyung lười nhác với lấy chiếc điều khiển, đôi mắt phượng chăm chú nhìn vào chương trình đang phát trên tivi. Như mọi ngày, cậu phóng viên Park Jimin vẫn đứng trước máy quay cùng với chất giọng trong trẻo ấy.

"Vào sáng nay, người dân xung quanh khu phố Hongdae đã phát hiện ra mùi thối rữa kì lạ bên trong con hẻm. Phía cảnh sát đã điều tra và xác minh bên trong chiếc thùng phuy chính là cơ thể của một cô gái đã bị sát hại. Theo phỏng đoán của đội điều tra, họ đã thấy được rất nhiều điểm chung của vụ án với hai vụ án mạng trước đó. Hung thủ hiện vẫn đang được tích cực tìm kiếm. Chúng tôi sẽ cố gắng cập nhật những tin tức mới nhất, xin cảm ơn."

Kế tiếp chương trình thời sự của phóng viên Park Jimin là chương trình dự báo thời tiết. Hắn thoải mái ngả người ra phía sau, không kìm nổi thích thú mà bật cười.

Đêm mai, cơn mưa hạ đầu tiên sẽ tìm đến, Seoul lại được rửa trôi.

Thật tốt.

✦✧✧

Ánh đèn phòng hiu hắt chiếu rọi, những thanh âm kì lạ vang vọng khắp phòng. Đôi mày của hắn khẽ nheo lại, khó chịu mở mắt.

Con nhện đen khổng lồ ngồi chễm chệ ở cuối giường. Nó nhìn chăm chăm hắn, miệng thì ngoác ra như thể chỉ trong vài giây ngắn ngủi nữa thôi, nó sẽ nuốt trọn con người bé nhỏ kia.

Sâu trong cuống họng nó phát ra một luồng sáng, hắn nhìn thấy hình ảnh của mẹ hắn đang chật vật xoay sở với đống nợ oan chết tiệt đổ lên đầu bà sau khi người chồng bà là cha hắn đây để lại rồi trốn biệt tăm. Hắn thấy, mẹ hắn bị bọn siết nợ đánh cho đến chết. Hắn lại thấy, đứa nhóc được bà giấu trong chiếc thùng phuy đang khóc nấc lên từng hồi mỗi khi nghe thấy tiếng đòn roi hay tiếng hét của mẹ nó.

Quá đỗi ghê tởm,

Quá đỗi kinh hãi.

Không ai nghe được nỗi sợ của nó, không ai hiểu được nỗi đau của nó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro