Chap 17 Hậu Quả Của Việc Đồi Quà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cả hai di chuyển lên xe , chuẩn bị ra sân bay để trở về Seoul , tay chân Taeyeon bắt đầu trở nên ngứa ngáy hơn . Tay không ngừng gãi xoàn xoạt .

" Taeyeon , đừng gãi , máu tứa đầy tay chị rồi kìa , nằm xuống , em xoa cho " - Tiffany lấy tay cô ra khỏi , không cho cô gãi nữa .

Rồi đặt cô nằm xuống đùi mình ở băng ghế sau . Tiffany với tay lấy cái khăn thấm ít nước lọc lau máu trên tay cô , rồi chà xát vào da thịt , để cô bớt cảm giác khó chịu .

" Ưm..... Ngứa quá..... Đau quá... Aa aaaaaaaa..... Đau...... Tránh ra..... Aaaaaaa...... ".

" Taeyeon, ráng chịu một chút , bác tài xế , chạy nhanh nhanh giùm con ".

Tay chân cô tứa máu , mặt mày cũng đỏ ửng lên , tầm nửa tiếng là đến sân bay .

Ngồi trên máy bay , Taeyeon không ngừng giãy giụa , gãi sột soạt suốt cả chuyến bay . Còn Tiffany ngồi bên cạnh không ngừng xoa xoa tay chân cho cô .

Cả hai đến nhà đã là 3h chiều , cơn đau từ da thịt cũng không còn nữa , nhưng Taeyeon vẫn mê man trên giường . Mỗi lần lên cơn đau rát da thịt là sau đó cô lại rơi vào trạng thái mê man như thế này .

" Taeyeon , ngồi dậy ăn cháo đi chị ".

Tiffany miệng thổi phù phù tô cháo nóng hổi vừa mới nấu , đặt nó lên bàn rồi đỡ cô ngồi dậy .

Ăn xong tô cháo , Taeyeon lại nằm ngủ li bì ở trên giường . Tiffany nhìn thấy cô như vậy liền lắc đầu , nhất định bắt đầu từ ngày mai phải ép cô uống thuốc , phải chữa dứt căn bệnh này cho cô mới được .

Nàng ngồi đó trông cho Taeyeon ngủ một chút rồi cũng về phòng mình , nằm ịch xuống đệm , nghĩ ngợi về mấy lời nói của Taeyeon lúc còn ở Jeonju .

Taeyeon đã nói muốn thực hiện lời thề trong lễ cưới , nàng nhẩm nhẩm lại lời hứa lúc đó .

" Sau ngày hôm nay , tôi chính thức là chồng và là người sẽ luôn yêu thương và che chở cho em - Tiffany Hwang - đến hết cuộc đời . Tôi hứa sẽ luôn chăm sóc và bảo vệ em trong bất kỳ hoàn cảnh nào . Nếu em cười , tôi sẽ cùng cười với em , nếu em khóc , tôi sẽ là bờ vai vững chắc . Và cho dù cuộc sống này có dẫn đến điều gì đi chăng nữa , thì tôi cũng sẽ luôn ở lại bên cạnh em . "

Nàng e thẹn nhớ lại từng lời , từng câu chữ trong hôn lễ . Nhớ cả ánh mắt chân thành khi đó của Taeyeon, nàng nhoẻn miệng cười .

Sáng sớm hôm sau , khi Tiffany thức dậy đã thấy Taeyeon đứng ở dưới bếp.  Ủa , gia nhân đâu ? Sao hôm nay lại tự tay xuống bếp làm ?

" Chị , sao không ngủ thêm , gia nhân đâu ? ".

" Chị cho họ nghỉ một ngày rồi , hôm nay là 8 / 3 mà . Chị muốn nấu cơm cho em ăn , nhưng mà.... Khó quá ".

Taeyeon gãi gãi đầu , đó giờ đâu có nấu cho ai ăn , tòan ba mẹ chăm chút từng bữa ăn một , chưa hề động tay vào việc bếp núc .

Sáng nay biết hôm nay là 8 / 3 nên cho phép gia nhân ở nhà một bữa . Tự tay lên mạng search mấy món ăn ngon ngon , bổ bổ mà dễ làm một chút cho vợ ăn , Tiffany nhìn mặt của Taeyeon đang chăm chú nhìn nồi canh trước mặt , tay chân thì dính đầy hành , rau , vỏ cà rốt.... Thấy thương thương . Mấy ngày nay lo chuyện đám giỗ nhà chồng quên mất hôm nay là 8 / 3 .

" Em giúp chị ".

" Thôi , em ra ngoài đi , chị làm một loáng là xong ".

Tiffany còn định tiến tới giúp thì nghe tiếng chuông cửa , nàng vội vội vàng vàng chạy ra mở . Là một ông già tầm 70 tuổi , râu tóc bạc phơ , đeo đồi kính đen .

" Con chào ông , ông tìm ai ạ ? ".

" Ưm , con dâu nhà họ Kim đây sao ? Xinh đấy , ba mẹ chồng con đâu , ta là thầy Lee " - Ông thầy nhìn nàng từ đầu đến chân rồi nói , mặc dù buổi lễ cưới đã thấy nàng , nhưng không ngờ bên ngoài lại xinh đẹp như vậy .

Tiffany cũng đã có nghe sơ qua về ông thầy này , chính là ông thầy nói cưới vợ cho Taeyeon  thì mới mau khỏi bệnh , nàng bẽn lẽn :

" Dạ , mời thầy vào trong nhà , có chồng con trong đó ".

Ông thầy đi vào trong , gặp Taeyeon đang đứng trong bếp liền cười cười , quả nhiên sắc mặt của nó đã ổn hơn . Ông thầy Lee thở phào nhẹ nhõm .

Taeyeon hồi đó giờ mặt mày đều tái méc , tính tình cọc cằn , hay la hét là vì Taeyeon mặc cảm , nếu có người bên cạnh chăm sóc , quan tâm có thì cô sẽ mau hồi phục hơn .

" Thầy Lee, chào thầy . Fany , vào xem nồi canh giúp chị với " - Taeyeon ngó ra nhìn thấy thầy Lee liền rửa tay đi ra ngoài , ngồi tiếp chuyện với ông .

" Ba mẹ con đâu ? "

" Ba mẹ con về Jeonju thăm bà con , chắc nửa tháng nữa mới về " - Cô rót một li trà chìa ra cho ông .

" Dạo này ta thấy con khỏe hơn rồi , tranh thủ giờ nào nắng còn tốt thì ra hứng nắng một chút . Rồi bốc thuốc uống chưa ? " - Ông thầy từ lúc Taeyeon từ nhỏ đã thương yêu cô , thấy có bệnh tật thì càng thương hơn , nhưng nó từ nhỏ đã không muốn tiếp xúc với ai . Mỗi lần ông đến nó đều trốn biệt trên lầu .

" Dạ , vợ con bốc rồi , hôm nay sẽ bắt đầu uống " - Mất cô ánh lên tia vui vẻ khi nhắc tới vợ .

" Ừ , giỏi , à , còn chuyện này . Hai đứa , mau chóng có con đi ".

Tiffany trong bếp đang xem nồi canh , nghe nói liền muốn cắn lưỡi một cái hết sức . Chuyện vợ chồng còn chưa diễn ra , con ở đâu ra ? Nhưng cũng nghe ngóng xem họ nói cái gì ?

" Ta đã xem một quẻ rồi , có con rồi nhà này sẽ ăn nên làm ra hơn nữa , sức khỏe của con sẽ càng tốt hơn . Thôi , ta về . Bao giờ ba mẹ về Seoul thì ta tới chơi ".

" Ưm.... Dạ.... Con biết rồi " - Cô gật đầu , nghe tới chuyện con cái , cũng hơi ngại ngại .

Buổi ăn sáng diễn ra trong không gian ngượng ngùng của hai vợ chồng . Không ai đề cập tới vấn đề này nữa .

...................

Tiffany cũng đã nghĩ tới vấn đề này rồi , đã đồng ý lấy người ta , thì chuyện vợ chồng đương nhiên sẽ phải xảy ra , không thể từ chối được . Vả lại tim nàng 8 phần cũng đã chấp nhận người ta rồi .

Buổi tối , Taeyeon ra ngoài mua một cái bánh kem để mừng 8 / 3 cho vợ , mua thêm vài món , vài bịch trái cây để chuẩn bị cho một buổi cơm thân mật có nến , một chút rượu vô cùng đầm ấm của hai vợ chồng .

Đến khi ăn xong , trong khi Tiffany rửa chén thì Taeyeon đứng bên cạnh úp chén , nụ cười chưa bao giờ biến mất trên mặt của hai người .

Tiffany tỉ mỉ lau tay cho mình và cho chồng , sau đó nhằm hướng lầu mà đi , nhưng chưa kịp bước lên lầu thì nhớ một việc .

" Ơ em quên , quà 8 / 3 em đâu ? " - Nàng nhìn cô , đòi quà . Dù gì người ta cũng là con gái mà , sao không tặng quà gì hết vậy ?

" 8 / 3 là quốc tế phụ nữ , em là con gái , đòi quà cái gì ? " - Taeyeon nhướn nhướn chân mày , ngó nàng .

Nàng trề môi , người gì mà khó ưa , tặng người ta một cái kẹo cũng vui mà . Xí . Không thèm . Mặt nàng xụ xuống , toang đi lên phòng thì một bàn tay nắm tay nàng ghi lại .

" Có muốn nhận quà không ? ".

Tiffany còn chưa kịp hiểu Taeyeon muốn nói cái gì thì đã bị Taeyeon bế bổng trên tay , đi lên phòng .

" Ư..... Chị bế em đi đâu ? " - Nàng cựa quậy , nhưng không sao thoát khỏi bàn tay của cô .

" Biến em thành phụ nữ , muốn quà lắm mà , thành phụ nữ rồi chị sẽ tặng quà 8 / 3 cho em ngay ".




Đòi quà chi cho bị gạ ch*ch vậy phu nhân.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro