Chap 7 Trong Một Ngày Đè Nhau Đến 3 Lần

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Buổi sáng hôm sau , Taeyeon thức dậy thấy cơ thể cũng có chút khỏe khoắn hơn bình thường . Vì sao vậy ? Vì hôm nay đi thử áo cưới sao ? Tầm bậy , không phải đâu .

Cô lê cơ thể còn ngáy ngủ vào phòng tắm , đánh răng rửa mặt , rồi ngắm nhìn mình trong gương , nhìn cũng " điển trai " phết , chỉ có đôi mắt hơi trùng xuống , mặt mày hơi tái , có lẽ vì lâu quá không được tiếp xúc với ánh sáng mặt trời nên mới thế .

Tự hỏi hơn 2 năm nay , tại sao lại có nhốt mình trong phòng ? Là vì ngoài kia ai cũng tỏ ra xa lánh ghê sợ cô . Tệ hơn là vì cô bạn gái cũ Sao ? Vì mặc cảm . Đúng , chính xác là vì mặc cảm bệnh tật . Nhưng bệnh tật là điều đâu có ai muốn , là vì xui rủi thôi .

Taeyeon ơi , tỉnh lại đi , ba mẹ khổ vì mày nhiều rồi . Mày đã làm gì có ích cho cái gia đình này , 25 năm nay , chỉ toán chui rúc trong chỗ đen tối này . Mày có đang sống như một con người không ? Nhìn căn phòng đen ngủm , y như bị bỏ tù .

Cô bước lại ra ngoài . Ngồi bó gối ở dưới sàn , ở một góc khuất khó thấy .

* Cạch * - Cánh cửa được mở ra , chắc là gia nhân đem thức ăn sáng lên cho cô , Taeyeon lười biếng vẫn ngồi bó gối ở đó , không nhúc nhích , không tiếng động .

" Tae..... " - Là tiếng gọi của nàng , gọi cô một tiếng Tae nghe dễ chịu làm sao .

Nàng rào mắt nhìn xung quanh , chỉ mới hơn 6h , nhưng căn phòng tối om , cả đèn ngủ cũng không bật , hàng dùng tay mò mẫm ở thành giường , sờ sờ , không thấy ai . Tay lại tiếp tục đưa ra phía trước , đi nhích lại phía bàn học , để xem có ai không .

Nhưng ở góc giường , chân nàng và phải cái gì đó , chính xác là nàng và phải ai đó đang ngồi ở đó , giật mình chới với , ngã ra phía trước , lập tức được một bàn tay ghi lại , kéo vào lòng rồi ngã xuống sàn , nhưng lại được ai đó đỡ lấy cơ thể .

Mặt nàng ụp thẳng vào mặt của người ta , hai cánh môi chạm vào nhau thật khẽ , hơi thở thoang thoảng , nhè nhẹ mùi bạc hà xộc vào mũi Tiffany , sự ấm áp bao trùm cả hai .Trong một khoảnh khắc , nàng cảm nhận rõ nhịp tim của mình và của đối phương .

" Ưm , đứng dậy coi , nặng muốn chết " - Taeyeon cựa người , xô nàng ra . Tay quệt quệt môi .

Tiffany lật đật ngồi dậy , phủi phủi quần áo rồi lắp bắp .

" Tôi vô kêu chị xuống ăn sáng.... Ai bỉu..... Ai bỉu ngồi ở đó , phòng gì.... Tối om ".

Nói rồi đi nhanh xuống lầu , mặc kệ người ta có chấp nhận xuống ăn không . Bỏ chạy để lấp liếm cái sự bối rối trên khuôn mặt mình .

Taeyeon bật cười với cái sự đỏng đảnh kia , rồi khuôn mặt e thẹn đó nữa , phòng này của tôi , tôi muốn ngồi ở đâu đến lượt cô quản sao cô Tiffany ? Chính là cô tự tiện vào đây rồi té ngã lên người tôi mà . . . . ?

Tự dưng thấy có chút dễ thương . =))))



Taeyeon  thay một cái áo phông và quần ngắn rồi bước xuống nhà , ánh sáng soi rọi căn bếp làm cô có chút khó chịu , vội đưa tay che mắt .

" Ba mẹ.... Chào buổi sáng " - Đã lâu lắm rồi mới ngồi đây ăn sáng , còn bày đặt chào buổi sáng .

Ông bà Kim nhìn con gái mình rồi cười tươi thật tươi , gắp cho cô đủ thứ đồ ăn . Taeyeon vẫn thế , vẫn chăm chú ăn , không nói gì tới ai , nhưng thái độ đã dễ chịu hơn nhiều , Ông Kim gật gù , chắc ông thầy bói Lee nói đúng rồi , chưa cưới Tiffany về mà sức khỏe Taeyeon đã có tiến triển , cưới về thì bảo đảm sẽ khỏi bệnh luôn . Ông cười cười , phải khao ông bạn mình một trận hoành tráng mới được .

" Chị ăn thịt bò đi , bổ máu lắm đó " - Tiffany gấp cho Taeyeon một đũa thịt , nghe nói thịt bò sẽ cân bằng được sự thiếu máu trong cơ thể .

Taeyeon ậm ừ nhận lấy rồi ăn ngon lành , miệng vểnh lên .

Buổi ăn sáng kết thúc , Tiffany dọn dẹp chén bát giúp gia nhân , còn ông bà Kim thì tranh thủ đi ra shop .

" Hai đứa ở nhà , ba mẹ đi ra shop ".

Taeyeon không trả lời , trực tiếp đi lên lầu . Tiffany dạ một tiếng rồi tiếp tục công việc sau bếp .

Buổi trưa hôm đó , Taeyeon không thể xuống nhà dưới nên chỉ có thể nhấp nhóm ngồi trong phòng , tại sao còn chưa đem đồ ăn trưa lên cho cô ? Cũng không phải cô đói khát gì , chỉ là.... Chỉ là.... Ưm.... Là muốn nhìn thấy một chút thôi .

Đi tới đi lui trong phòng một hồi , vẫn không thấy ai . Cô đưa tay lên nắm đấm cửa , mở ra , Cùng lúc nàng vừa bước vào . Tiffany giật mình , ngã nhào ra phía sau , lập tức y như lúc sáng , được ai đó quấn lấy chiếc eo thon , ngã vào trong phòng , lại đè lên người ta . Hơi thở hổn hển , đứt quãng của người nằm dưới , nàng có thể nghe thấy .

" Tae , Tae , chị có sao không , đừng làm tôi sợ nha " - Nàng lay lay cái người đang bất động kia , thấy người ta năm đó thở dốc thì liền sợ , có phải lại đau bụng không ?

" Không , không sao , cô lên đây.... Làm gì.... Hừ . . ? "

" Tôi lên hỏi chị muốn uống nước mát hay không ? " - Nàng thấy có không sao liền mừng rõ , thở phào nhẹ nhõm.

Trong căn phòng yên tĩnh , nàng nghe Taeyeon " ừm " một tiếng nên vội vàng đi xuống dưới chuẩn bị đồ ăn , không để người ta thấy cái mặt đang cháy đen của mình . Cái gì mà sáng giờ cứ ôm nhau hoài vậy ? Có thân thiết gì lắm đâu > . <


........................


Sau giờ cơm chiều , cả hai được tài xế chở đến tiệm đồ cưới .

Taeyeon đã lâu lắm rồi mới được ra ngoài , nhìn hết chỗ này tới chỗ kia , thì ra bên ngoài vui như vậy , không như căn phòng của mình .

" Đẹp lắm đúng không ? " - Tiffany bỗng dưng hỏi một tiếng .

" Ừm "

" Vậy sau này mỗi tối nên đi ra ngoài chơi cho thoải mái , tôi thấy sắc mặt chị tệ lắm đó . Y như mấy đứa chết trôi " - Nàng mỉa mai .

Tài xế nuốt khan , cô hai họ Kim từ nhỏ đã được ông ta chở đi học , tính tình thất thường của cô tai này , ông là người hiểu rõ . Chưa ai dám nói chuyện với cô hại như vậy , vậy mà mợ hai lại dám chê bai này nọ , ông còn tưởng sắp được thấy một trận cuồng phong từ cô hại . Vậy mà..... Chỉ nghe tiếng Taeyeon ậm ừ , tỏ vẻ hiều rồi .

Chiếc xe đậu trước tiệm áo cưới , hai người bọn họ bước vào trong . Áo cưới từng cái từng cái được treo trong tủ kiểng , chờ đợi người ta chọn lựa .

" Taeyeon , chị thích cái nào ? " - Nàng giờ lên hai cái áo vest , một cái trắng , một cái đen .

" Ừm.... Đen "

Tiffany gật gù , chọn cho cô hai ba cái áo vest cùng màu khác kiểu , còn bản thân cũng chọn một cái đầm cưới đơn giản màu trắng , sau lưng khoét sâu , trước ngực khoét chữ V , có ren , Sau mấy tiếng đồng hồ trang điểm , cả hai cùng lúc bước ra .

Taeyeon nhìn nàng không chớp mắt , tại sao lại có thể đẹp như vậy ? Người này sẽ là vợ mình sao ? Từ bao giờ lại thích có một mái ấm như vậy ? Thấy vui vui . Miệng vô thức nhoẻn miệng cười . Nhưng cũng đừng có mong có khen nàng nha . Đẹp cô giữ trong lòng được rối . > . <

Cả hai tiến tới chụp ảnh cưới . Cũng vật vã lắm mới được mấy tấm ảnh đẹp . Cái ông thợ chụp hình cứ luôn miệng nói cả hai xích lại , Ôm nhau , cười lên , ôm chặt hơn , xích gần hơn.... Ặc , ngại muốn chết .

Đến khi chụp ảnh xong , Tiffany đi phía trước , Taeyeon đi phía sau , chuẩn bị thay đồ cưới ra để đi về . Thì bất chợt bàn chân hư hỏng của ai kia khẽ đạp vào tà áo của nàng làm nàng bị kéo ghi lại , chới với , ôi trời , lại bị ôm vào lòng , lần này không ngã nhưng lại nằm gọn trong ngực người ta .

" Cô đi đứng.... Cẩn thận một chút giùm tôi . Sáng giờ té mấy lần rồi hả ? " - Taeyeon miệng trách mắng , nhưng sao cái tay vẫn ôm chầm lấy người ta vậy hả ? >.<

" Tại chị đạp áo của tôi mà " - Nàng quay lại nhăn mặt , đáng lẽ không có thèm cãi với cô đâu , nhưng tự nhiên nàng bị nói là bất cẩn nên mới cãi luôn .

" Tôi không có " - Taeyeon lắc đầu vẻ vô tội .

" Chị có "

" Không có "

" Có "

" Không "

" ......... "

" ......... "

Thế là có hai người cãi nhau chí chóe .




Ít vote quá mọi người ơi :'(

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro