Chương 37Đi Đến Mục Đại Lục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đoạn thời gian này Mobius bắt đầu lên kế hoạch di dời những thành phần quan trọng ra khỏi Trường Không thành phố.

Nàng cũng có một buổi học thuật tụ tập với các nhà nghiên cứu khoa học ở Mục Đại Lục, đúng là phù hợp để có tuần trăng mật với Yukio.

Klein đem hai tấm vé máy bay đưa cho Yukio, đôi mắt nhìn chằm chằm Sirin bên kia: "Yukio, cuối tuần này ngươi cùng tiến sĩ đến Mục Đại Lục, ngươi chuẩn bị gì chưa?"

Mobius đã tìm một cách qua loa để giải thích cho Klein bọn họ về tên của Yukio, Đan Chu Thương Huyền hai con cá mặn này bỗng nhiên thông minh bắt đền hắn bao mấy bữa trà sữa mới tha thứ. Mà Mobius nghe thấy có người bắt nạt chú mèo rồng của nàng, đôi mắt nhắm mắt, đôi môi mỉm cười nói lời đe dọa khiến hai người họ sợ muốn chết.

Mobius tự nhiên dùng tay sờ lấy phần bụng của Yukio, nàng nhìn Yukio đã không có cảm giác thú vị nữa.

Tên ngốc này đi qua đêm kia đã thay đổi rồi, bây giờ muốn nhìn khuôn mặt ngại ngùng của hắn cũng khó khăn lắm, haiz.

Yukio nhìn Sirin, cô nàng này sẽ ở lại với Klein để trông coi phòng thí nghiệm. Chuyến này chỉ có hắn cùng Mobius đi mà thôi.

Đương nhiên Sirin không phục rồi.

Ba người cùng nhau ở trong phòng thí nghiệm, Yukio cầm lấy xấp tài liệu kiểm tra trước khi đi với Mobius . Bên dưới hắn có hai cái đầu một tím một xanh lục đang ra sức tranh giành lấy đại côn thịt tím sẫm thô to bên dưới, đỉnh đầu khấc to như quả trứng gà đi vào trong khoang miệng đầu tóc màu tím, vang lên tiếng bẹp bẹp dâm đãng.

Sirin cầm lấy đại côn côn nhìn Mobius hừ lạnh, cô đã hóa thành thể trưởng thành để tranh chỗ với Mobius: "Cô đừng hòng đoạt mất Yukio của tôi, biết thân biết phận đi!"

Mobius liếm thân côn côn, tùy ý nói: "Yukio và ta hai người cần có tuần trăng mật chứ. Hai người đã có 6 ngày ở thế giới khác rồi còn gì."

Sirin cắn răng, nếu không phải Yukio bịa chuyện ra bắt cô đi theo thì chuyện cô chỉ có 2 ngày ở bên hắn đâu có biến thành 6 ngày đâu chứ!

Yukio bàn tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu hai người, đại côn côn rất công bằng bắn vào trong khoang miệng Sirin, nó đút cô ăn no xong liền cho Mobius ăn. Hậu cung thì phải công bằng nha!

Yukio lấy tay áo lau khóe miệng cho hai người, cười một cách bất lực: "Sirin, chuyến này ta cùng tiến sĩ phải đi tham dự cuộc họp nghiên cứu, ngươi không có thẻ ngành đâu thể đi cùng vào trong?"

Sirin phồng má, cô chắc chắn 100% nếu như Yukio không có cô đi theo nhất định sẽ bị con rắn này ăn sạch hết. Nhưng mà Sirin nói gì cũng vô dụng, Yukio và Mobius cuối tuần liền bay đến Mục Đại Lục, cô đành giận dỗi bắt nạt Đan Chu cái này đồ ngốc, bên cạnh Thương Huyền là đồng phạm. Còn Klein? Tha cho cô đi, Klein là tiểu bảo bối của Yukio và là trợ thủ xuất sắc của Mobius, bắt nạt nàng Sirin cô còn sống tốt không?

Trên máy bay, Mobius tựa vào vai Yukio, nhắm mắt nghỉ ngơi. Yukio một tay giữ eo Mobius, một tay dựng tay nắm lên cao, chậm rãi đặt đầu nàng lên đùi mình. Hắn vươn tay chỉnh tư thế nàng nằm cho thoải mái chút, cúi xuống vuốt ve mái tóc của nàng.

Trường Không thành phố như con kiến bên dưới, đôi mắt Yukio nhìn chằm chằm vào chân trời bên ngoài. Tiền văn minh, nhất định phải bị tận diệt sao? Sau khi ở bên Mobius, hắn đã từng suy nghĩ về vấn đề này.

Thế nhưng đáp án Yukio và "hắn" đưa ra đều là một: hủy diệt. Chỉ có tiền văn minh bị hủy diệt, hậu văn minh mới có thể chiến thắng sụp đổ. Còn lục địa Teyvat, 50.000 năm kia nếu không có vấn đề gì chính là nơi trú ẩn của hắn, dù sao bây giờ hắn có thể đợi đến lúc tiền văn minh vừa bị hủy diệt đem thời không của hai thế giới đồng nhất với nhau, 50.000 lập tức trôi qua biến thành hậu văn minh đồng dạng.

Hửm?

Đang chìm vào trong dòng suy nghĩ, Yukio bỗng nhiên cảm nhận được có thứ gì đó vừa ở xung quanh hắn. Thứ này tràn đầy sát khí và đe dọa hắn, Yukio che lại khuôn mặt của Mobius, đôi mắt phát sáng ra tia huỳnh quang, ánh sáng như ra đa quét toàn bộ chiếc máy bay.

Mobius thoải mái ngủ một đường, đoán chừng đã gần tới liền cố gắng thanh tỉnh một chút. Vừa mở mắt liền nhìn thấy một mảng tối đen, nàng mười phần bình tĩnh ngửi thử, ừm, là bàn tay của mèo rồng nhà nàng.

Mobius đưa tay lên kéo nhẹ tay hắn, Yukio thu lại thần thông, mỉm cười nhìn Mobius: "Tiến sĩ, ngài tỉnh rồi. Nằm như thế có nhức đầu không?"

Mobius phát hiện ban đầu nàng tựa vào vai hắn ngủ, đến khi mở mắt thì vai biến thành đùi. Nhưng nó vừa săn chắc và thơm, Mobius cũng lười ngồi dậy lần nữa: "Không có, ngươi không ngủ làm cái gì?"

Yukio chỉ tay ra bên ngoài: "Ta ngắm cảnh nha."

Mobius không vui nhìn hắn, bàn tay đưa lên chạm vào eo hắn nhéo mạnh, tiếng hít sâu phát ra: "Ta không đẹp bằng bầu trời sao? Ngươi không muốn nhìn ta?"

Yukio thật thà lắc đầu: "Không có! Tiến sĩ trong mắt ta là đẹp nhất, chỉ là lúc nãy ta cảm thấy có thứ gì đó kỳ lạ nên mới nhìn ra ngoài thôi."

Mobius nghe thế cũng tò mò nhìn ra ngoài, nhưng nàng vẫn không cảm nhận được cái gì cả. Yukio cười thầm, hắn chải buốt mái tóc bị rối bời của Mobius, cái đầu cúi thấp xuống, đôi môi chạm lên vầng trán trơn nhẵn của nàng: "Nó đã đi lâu rồi, tiến sĩ không cần bận tâm đến nó. Bây giờ tiến sĩ nên dời lực chú ý đến cuộc họp ở Mục Đại Lục thì hơn."

Mobius nhắm mắt, thật là...

Ở bên cạnh con mèo rồng này, nàng cảm thấy bản thân sắp thành con sâu lười chỉ nghĩ nằm tại chỗ để con mèo rồng làm giúp thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro