Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lăng Mộc căn bản không còn đủ thời gian để đứng lên, chứ đừng nói có cơ hội chạy ra ngoài. Dương Khinh Phong cứ thế đẩy cửa đi vào, nhìn cậu đang ngồi trước máy tính để mở của mình, rõ ràng có chút sửng sốt.

"Em.....Em không......" Lăng Mộc lại bắt đầu hồi hộp căng thẳng, bởi vì cậu không có sự cho phép của học trưởng đã tự tiện vào phòng hắn, thậm chí còn xem trộm máy tính của hắn....... Theo bản năng Lăng Mộc tất nhiên cảm thấy chột dạ.

Nhìn Lăng Mộc đang kích động cùng đĩa quả vẫn còn nằm trên bàn học của mình, hắn biết cậu chỉ tới để đưa nó cho hắn ăn khuya thôi, lại nhìn thoáng qua máy tính, khung chat trên shop taobao đang mở, nhất thời Dương Khinh Phong đã đoán ra tất cả.

"Em biết hết rồi?"

"Huh?" Lăng Mộc sửng sốt, mãi mới nhớ tới những thứ mình vừa nhìn thấy! Người đang đứng trước mặt cậu đây chính là tên chủ shop trên taobao sao?! Thậm chí hắn còn nói những lời hạ lưu đáng khinh bắt nạt cậu! Mặt Lăng Mộc chuyển từ màu hồng của xấu hổ sang trắng bệch, sau đó ngước lên lén nhìn Dương Khinh Phong, mặt lại biến hồng, nhưng lần này dĩ nhiên là do thẹn thùng.

"Anh.......Anh anh....... Sao anh có thể làm như vậy?!"

"Anh làm sao?" Không biết có phải ảo giác hay không, Lăng Mộc cảm thấy khóe miệng người nào đó nhếch lên giống như đang nở một nụ cười tà ác. Sau đó hắn từng bước đi về phía cậu: "Em đã biết hết rồi, anh đây cũng không tính đùa dai thêm nữa, vốn nghĩ muốn chọc em lâu một chút, bé thỏ nhỏ đáng yêu à!"

"Ai là bé thỏ nhỏ!" Mặt Lăng Mộc trong nháy mắt đỏ bừng. Dương Khinh Phong từng bước một tới gần, Lăng Mộc cũng từng bước một lùi lại, kết quả lùi vào đâu không lùi lại không cẩn thận ngã ngay tới mép giường. Cậu đang muốn đứng lên thì người nào đó đã nhanh tay đẩy cậu nằm xuống, rồi cúi người, nắm chặt lấy hai tay cậu.

"Haha ~ Tiểu Mộc, không chờ nổi nữa sao?!"

Hiểu được ý tứ hắn vừa nói, Lăng Mộc cảm thấy toàn thân lúc này chắc chắn đỏ ửng hết lên rồi. "Em......không có......anh buông ra......"

Vốn định thốt ra những lời cương quyết, nhưng không hiểu sao một chút khí thế cũng không có, dưới mắt Dương Khinh Phong chẳng khác nào vừa ngăn vừa đón dục vọng từ hắn.

"Ah? Anh hiểu lầm em rồi sao? Anh còn nghĩa Tiểu Mộc thích anh đó......"

Không hiểu sao Lăng Mộc cảm thấy Dương Khinh Phong hôm nay khác hẳn mọi khi, không giống một học trưởng khí chất sáng ngời, dơ tay nhấc chân cũng vô cùng tao nhã như bình thường nữa, mà là một kẻ hạ lưu đáng khinh. Cái cảm giác tà ác ấy khiến cậu.......theo bản năng cảm thấy nguy hiểm.

"Em.....em không thích anh!" Cắn cắn môi, Lăng Mộc vội vàng phủ nhận.

Người nào đó lại cười nhẹ một tiếng "Xem ra anh quả thật đã hiểu lầm em, hồi trước em ngày nào cũng tới thư viện nhìn anh, chắc chỉ là trùng hợp đúng không? Còn có, ánh mắt của Tiểu Mộc mỗi lần nhìn trộm anh.....chắc chỉ là ảo giác của anh rồi?!"

Hắn.....hắn đều đã biết sao??!! Trong đầu Lăng Mộc OANH một tiếng vỡ nát......

"Em......em....."

"Thế nhưng, anh rất thích Tiểu Mộc, phải làm sao bây giờ?!"

"Huh??" Vì cái gì mà cậu lại nghe không hiểu hắn nói gì thế này.....

"Thật ra nhà anh không có gì phải sửa hết, chỉ là lấy cớ để tiếp cận em thôi, anh cũng biết tài khoản mua hàng trên taobao kia là của em, trên mạng nói những lời như vậy chỉ vì muốn trêu em một chút ấy. Thật sự anh sớm đã thích em, ngay từ khi thấy em........"

"Em cũng sớm đã........" Lăng Mộc ngập ngừng, không có đủ dũng khí nói từ "thích" với Dương Khinh Phong. Mặt cậu đỏ bừng, vội vàng quay sang một bên, không dám nhìn hắn, tim đập càng lúc càng nhanh.

"Thật sao? Anh thật sự rất vui!!" Dương Khinh Phong thực sự cảm thấy vui vẻ, tuy rằng hắn biết bé thỏ nhỏ thích hắn, nhưng khi nghe thừa nhận từ chính Lăng Mộc cảm giác hoàn toàn không giống nhau, cho nên không chút do dự, hắn cúi xuống hôn lên môi cậu.

Không ngờ học trưởng lại chủ động hôn mình! Lăng Mộc cảm thấy trái tim cậu như sắp bật ra khỏi ***g ngực, lời thổ lộ ban nãy của học trưởng cậu còn chưa tiêu hóa hết......... Nhìn bé thỏ tai hồng hồng phía dưới, Dương Khinh Phong trong một khắc đó đã biết cảm giác hạnh phúc là như thế nào rồi.

"Tiểu Mộc, anh rất muốn em!!" Một lát sau, thanh âm khàn khàn trầm ấm của Dương Khinh Phong vang lên bên tai, Lăng Mộc lúc này mới thực sự cảm thấy trái tim nhỏ bé của cậu đang kêu gào đòi bãi công!!

Dương Khinh Phong đúng là đã nhịn lâu lắm rồi, ngày ngày nhìn bé thỏ nhỏ hắn đã có những suy nghĩ đen tối, đó là đẩy ngã cậu rồi hung hăng xỏ xuyên qua, đến hôm nay cuối cùng cũng có thể được như nguyện, hắn tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này. Sự việc xảy ra hôm nay cũng không nằm ngoài dự kiến của hắn, tỏ tình cũng đã tỏ tình, Lăng Mộc cũng thừa nhận thích hắn, giờ chỉ còn việc đặt cậu dưới thân mà khi dễ thôi. Từng bước từng bước đưa thỏ nhỏ vào bẫy rập khiến hắn có cảm giác hưng phấn lan tỏa tràn khắp lỗ chân lông, hạ thân cương cứng đau nhức, hận không thể ngay lập tức xâm chiếm cậu.

Mà Lăng Mộc lúc này cũng cảm thấy được vật nào đó nóng như lửa dán ngay trên đùi mình, màu phiếm đỏ giờ đây đã không còn chỉ ở tai mà đã lan tỏa ra toàn thân, thế nhưng trong lòng cậu vẫn có chút mâu thuẫn, người đàn ông này.......chính là học trưởng cậu luôn kính ngưỡng........Vậy mà........vậy mà.......

"Anh........Anh không thể lừa gạt em.....Aha...." Đúng lúc đó, Dương Khinh Phong đột nhiên liếm lên vành tai Lăng Mộc, khiến cậu run rẩy, thiếu chút nữa không nói rõ thành lời.

"Haha, anh đâu có lừa em. Trải qua cả một quãng thời gian dài như thế, chẳng lẽ em không có cảm giác gì sao? Mỗi ngày anh đều đúng giờ tới thư viện là vì cái gì......"

Khóe mắt Lăng Mộc có chút phiếm đỏ: "Thế nhưng..... anh rõ ràng đã có bạn gái rồi mà......"

"Ai cơ?" Dương Khinh Phong sửng sốt.

"Cô gái lần trước ngồi cạnh anh đó........"

Dương Khinh Phong nghiêm túc nhớ lại, nhưng vẫn không có tý ấn tượng nào, cuối cùng bất đắc dĩ nói: "Mỗi lần anh tới thư viện đều có nữ sinh bám theo, anh thực sự không nhớ rõ, nhưng anh thật sự không có gì với mấy cô nàng đó đâu, anh cũng càng không có bạn gái, bởi vì anh không thích phụ nữ".

Dương Khinh Phong nói xong câu cuối cùng, mặt Lăng Mộc lại lập tức ửng đỏ, thầm mắng bản thân vô dụng, sao cậu cứ đỏ mặt trước người mình thích như vậy chứ, mất mặt quá đi!!?

"Nhưng......anh......anh bán thứ kia......" Lăng Mộc nghĩ sao cũng thấy có gì đó rất quái......... Nam thần trong tưởng tượng của cậu không ngờ lại là chủ shop hạ lưu bán đồ chơi tình thú trên taobao...... Hình như không hay lắm đâu.....

"Bán thứ kia chỉ vì muốn nghịch chút thôi, nhưng không ngờ Tiểu Mộc cũng muốn mua, vì sao vậy?"

Câu hỏi của Dương Khinh Phong hoàn toàn đã đánh bại Lăng Mộc mất rồi, đúng vậy..... bản thân cậu còn mua...... sao có thể trách cứ người ta...... Lúc này hắn lại nói tiếp: "Chẳng lẽ là do anh khiến em cảm thấy cô đơn, nên mới chạy đi mua thứ kia, sau này ông xã nhất định sẽ thương em hết mực!"

Danh xưng "ông xã" đã khiến Lăng Mộc toàn thân tê liệt, giống như nãy giờ chỉ có học trưởng tấn công mà cậu chỉ có thể phòng thủ, tùy ý cho hắn trêu chọc..... Nhưng vì sao mỗi khi hắn cố tình ăn hiếp cậu, cậu lại cảm thấy an tâm thế này......

Đúng lúc này Lăng Mộc mới đột nhiên nhớ tới một vấn đề. Hơn nữa còn là một vấn đề cực kì nghiêm trọng!!

"Từ từ!!"

"Lại chuyện gì nữa?" Dương Khinh Phong thực sự không nhịn nổi nữa rồi, thế nhưng bé thỏ nhỏ bên dưới cứ cố tình hỏi rất nhiều vấn đề, còn cách nào khác đâu, vì tính phúc* trong tương lai......hiện tại mỗ** chỉ có thể nhẫn nại.

"Không phải anh đã có bạn trai rồi hay sao?!" Lăng Mộc đột nhiên nhớ tới lời nói của Dương Khinh Phong ngày trước..... hắn rõ ràng nói đã có bạn trai....thậm chí còn......còn nói nói sẽ để bạn trai hắn dùng thử loại thuốc đó.

Dương Khinh Phong bật cười: "Em thực sự để ý sao?"

Mỗ thỏ con thành thật gật đầu.

"Anh nói cho em biết, anh chưa từng có bạn trai, ngày trước nói với em những lời đó cũng vì muốn trêu em thôi, à, nếu suy xét kĩ, thì anh đã ảo tưởng ra dáng vẻ lúc dùng thuốc của em rồi miêu tả lại đấy. Giờ nếu Tiểu Mộc đồng ý, chúng ta cùng nhau thực hiện những bước ấy nhé, anh nhất định sẽ tận tâm hết sức, tuyệt đối so với tưởng tượng của em còn thích hơn nhiều!"

Mặt Lăng Mộc triệt để bốc cháy, đúng lúc này Dương Khinh Phong hôn mạnh xuống, không cho cậu cơ hội để hỏi nữa, nếu nhịn nữa chắc chắn thật sự liệt dương mất!

"Ưm.......ahhh........" Khác với nụ hôn nhẹ trước đó, lúc này học trưởng đã trực tiếp vươn đầu lưỡi tiến vào bên trong, cuốn lấy đầu lưỡi cậu, hơn nữa càng hôn càng sâu, Lăng Mộc đã hoàn toàn gục ngã trước kĩ thuật hôn cao siêu của hắn. Ngay cả cơ hội mắng bản thân vô dụng cũng không có......

Vừa hôn, tay Dương Khinh Phong vừa tiến sâu vào áo ngủ của Lăng Mộc, ngay khoảng khắc chạm tới làn da ấy, hắn đã bị kích thích tới run rẩy. Mọi chuyện đều phát triển quá nhanh....... Nhưng hiện tại muốn đẩy hắn ra cũng không kịp nữa rồi....... Lăng Mộc càng nghĩ càng không muốn thừa nhận, sâu trong nội tâm vẫn cảm thấy thích nụ hôn âu yếm của học trưởng, giống như khoảng trống cô đơn bất lâu nay cuối cùng cũng được lấp đầy.

Càng dây dưa càng kịch liệt, nước bọt Lăng Mộc chưa kịp nuốt xuống sẽ được học trưởng hút lấy, phát ra tiếng nước *** mĩ, trong không khí bắt đầu dấy lên nồng đậm hơi thở ***, cậu cảm thấy cơ thể càng lúc càng nóng.

Áo ngủ không biết bị cởi ra lúc nào, Dương Khinh Phong lúc này mới buông tha làn môi mềm của Lăng Mộc, bắt đầu chuyển sang yết hầu gợi cảm, toàn thân Lăng Mộc run kịch liệt.

"Nơi này của Tiểu Mộc thật mẫn cảm!!" Dương Khinh Phong vừa cười đểu, cúi xuống liếm liếm, hắn phát hiện ra phản ứng của cậu tuy trúc trắc nhưng vẫn thập phần đáng yêu nhé. "Đã từng tự an ủi chưa? Hoặc đã từng nghĩ muốn làm với anh chưa?!"

Câu hỏi của Dương Khinh Phong khiến Lăng Mộc xấu hổ cực độ, hận không thể chui gọn vào trong chiếc gối, nhưng cuối cùng vẫn phải gật đầu thừa nhận, mắt nhắm chặt không dám nhìn hắn.

Dương Khinh Phong không ngờ bé thỏ nhỏ này lại thành thật đến thế, tâm trạng vô cùng vui vẻ cúi xuống cắn lên đầu ngực Lăng Mộc. "Vậy Tiểu Mộc nói cho anh biết, em tự an ủi như thế nào hả?"

"Em......không muốn........" Sao có thể nói ra chuyện đáng thẹn vậy chứ, cậu nhất định sẽ không nói với học trưởng đâu.......

Thật ra Dương Khinh Phong cũng không cưỡng ép cậu phải nói, hắn đưa tay xuống phía dưới, phát hiện ra Lăng Mộc đã có phản ứng khiến hắn có chút kinh ngạc. Xem ra cậu thực sự rất mẫn cảm, chỉ hôn thôi cũng có thể cương. Nhưng càng như thế hắn càng thích.

"Đã chạm tới nơi này chưa?" Âm thanh trầm thấp từ Dương Khinh Phong như ma chú, khiến Lăng Mộc không tự giác gật đầu.

"Vậy......phía dưới này......." Dương Khinh Phong cố tình chạm vào lỗ nhỏ nào đó đang khép chặt, càng lúc hắn càng cảm thấy hưng phấn.

"Chỗ đó......có ai đụng tới chưa?"

"Không.......không có........"

"Đã từng ảo tưởng học trưởng tiến vào nơi này của Tiểu Mộc chưa?" Hắn cười gian, ngón tay vẽ vòng tròn, xoa đều bên ngoài đóa hoa nhỏ.

Mặt Lăng Mộc hồng rực, không muốn trả lời hắn đâu, thế nhưng phía dưới vẫn bị người nào đó trêu chọc, đã bắt đầu cảm thấy ngứa ngáy rồi, thậm chí còn xuất hiện suy nghĩ muốn hắn nhét ngón tay vào bên trong.

"Đừng......đừng chạm vào đó......." Lời cự tuyệt lại bị nhuốm màu tình sắc hờn dỗi, khiến cho dục vọng của Dương Khinh Phong lập tức tăng vọt.

"Tiểu Mộc vẫn còn chưa nói cho anh biết, đã từng ảo tưởng anh nhét cái đó vào nơi này của Tiểu Mộc chưa mà, hơn nữa cảm giác thế nào?" Ngón tay Dương Khinh Phong càng thêm ác liệt như tiến như lùi trước cửa huyệt, nhẹ nhàng đâm vào, rồi nhẹ nhàng rút ra.

"Aha.....đừng.....có..... mỗi buổi tối......em rất khó chịu.....muốn học trưởng cắm vào......hết sức đâm em....." Không chịu nổi trêu chọc của Dương Khinh Phong, Lăng Mộc nức nở đành phải nói ra, tuy rằng cảm thấy thẹn, nhưng thân thể lại hưng phấn không hiểu nổi. Lăng Mộc đã từng ít nhiều ảo tưởng hàng đêm, rằng học trưởng sẽ khi dễ cậu thế nào, cắm cái thô lớn, xuyên xỏ vào bên trong cậu ra sao, *** đãng tới mức khiến cậu bắn tinh. Nhưng tâm tư ấy luôn khiến cậu xấu hổ sau mỗi lần tình mộng, hận không thể giết chết chính mình, để không bao giờ......phải ra ngoài gặp người nữa, cảm giác xấu hổ khi bản thân lại lấy hình ảnh học trưởng ra thủ ***. Nó khiến cậu cảm nhận được bản thân xấu xa dơ bẩn tới mức nào.

"Đứa ngốc, không cần phải cảm thấy thẹn!" Như biết được cậu suy nghĩ cái gì, Dương Khinh Phong hôn lên khóe mắt ửng đỏ của cậu, ngữ khí thật dịu dàng. Thật ra trong lòng hắn cảm thấy vô cùng sung sướng, nhưng khi phát hiện phản ứng của Lăng Mộc lúc nói xong, ngoại trừ ngượng ngùng còn có chút tự ti, tâm hắn tê dại, nhịn không được cúi đầu hôn cậu.

Dương Khinh Phong nắm tay Lăng Mộc sờ xuống hạ thân mình, nơi đó đã sớm cứng đến phát đau. Vừa đụng tới phân thân nóng cực đại ấy, Lăng Mộc giật mình run rẩy, muốn kháng cự nhưng tay cậu đã bị hắn nắm chặt không buông. Hơn nữa hạ thân cậu cũng đã thẳng đứng dưới kĩ xảo vuốt ve siêu việt của Dương Khinh Phong mất rồi.

"Cảm giác thế nào?"

"Thật lớn.....còn rất........nóng........" Lăng Mộc đỏ mặt trả lời. Thật sự đây là lần đầu tiên cậu chạm tới nơi đó của đàn ông ngoại trừ bản thân, so với cậu thứ của hắn lớn hơn rất nhiều, hình như không khác mô hình chocolate kia lắm....... Và còn rất cứng, rất nóng nữa.........

"Tiểu Mộc, thật ra tối nào anh cũng nghĩ tới em mới ngủ được, lần nào cũng mơ cùng một giấc mơ, đè em dưới thân, sau đó mạnh mẽ xỏ xuyên trong cơ thể em, khiến em khóc lóc cầu xin nhưng vẫn quyết không buông tha. Có thể em cảm thấy anh rất biến thái, nhưng anh thực sự thích em!"

Lúc này đây, khi nghe những lời tâm tình của học trưởng, nước mắt Lăng Mộc không nhịn được nữa ào ạt tuôn rơi. Trong lòng dâng lên cảm giác thỏa mãn. Thấy Lăng Mộc bật khóc, Dương Khinh Phong quýnh quáng không biết nên làm thế nào, hắn không nghĩ sẽ khiến thỏ nhỏ nhà hắn khóc, mới ban nãy đâu có khóc kịch liệt như thế này.

"Ngu ngốc, đừng khóc nữa mà!"

"Em rất vui!" Lăng Mộc đột nhiên dẫy ra khỏi nắm tay của Dương Khinh Mộc, chủ động vòng tay ôm cổ rồi hôn hắn, mặc kệ tất cả, dù hắn có là tên chủ shop biến thái trên taobao hay vị học trưởng cậu luôn sùng bái cũng tốt, chỉ cần hắn chính là hắn thì cậu vẫn thích. Hơn nữa, từ sau khi biết hết mọi chuyện, hình như cậu càng cảm thấy thích học trưởng hơn, bởi vì học trưởng cũng có một mặt giống cậu, cũng có bí mật thầm kín như thế. Quan trọng hơn nữa, bọn họ đều vô cùng khao khát đối phương.

"Ah ~" Không nghĩ tới thỏ nhỏ dưới thân hắn hóa ra chính là một tên yêu nghiệt trá hình, Dương Khinh Phong bị Lăng Mộc trêu chọc một lúc mới lấy lại tinh thần, cắn nhẹ đôi môi hồng nộn của ai kia rồi nói: "Tiểu yêu tinh!"

Vừa nghe câu mắng yêu ấy, Lăng Mộc đỏ mặt muốn lùi bước nhưng lại bị hắn ôm chặt lấy, công kích tới nơi yếu địa.

"Nơi này rất khó chịu đúng không, có muốn học tập kiến thức mới không, nhìn kĩ xem anh giúp em thế nào nhé?!!" Ngón tay vẫn đùa giỡn miệng tiểu huyệt, Dương Khinh Phong tà mị cười.

"Em......." Lăng Mộc ngượng ngùng không dám nhìn hắn. Hồi lâu sau cậu mới gật đầu, nơi đó thật sự ngứa ngáy, cậu nhớ bản thân ngày trước đã đạt cực khoái thế nào khi ảo tưởng hắn áp cậu, cảm giác sung sướng đến tận xương đó bám theo cậu tới tận bây giờ.

Nhưng lúc này Dương Khinh Phong không đưa tay vào trong mà lại hỏi cậu một câu: "Bảo bối, thứ lần trước anh cho em đâu?"

Thứ Lăng Mộc nhớ đến đầu tiên là lọ thuốc kích dục đã mua, cậu bật người dậy lắc đầu: "Đừng.......đừng dùng thứ đó........"

"Nhóc con ngu ngốc, ý anh không phải là thứ thuốc đó....." Dương Khinh Phong bật cười, xoa xoa đầu cậu: "....ý anh là hộp chocolate kia cơ, em nhất định chưa ăn nó đúng không? Yên tâm, anh đã nói rồi, không cần thuốc kích dục anh vẫn có thể khiến em sung sướng, khiến em cả đêm phải bám lấy nơi đó của anh, thèm muốn gào rằng sâu hơn, nhanh hơn.....chồng em thực sự mạnh lắm đó!" Lời nói đáng khinh lại thốt ra, không xứng tý nào so với ngoại hình tao nhã của hắn, làm cho Lăng Mộc xấu hổ cực điểm, nháy mắt toàn thân ửng lên một màu hồng nhạt kiều diễm. Nếu còn ở trên mạng lúc trước, cậu nhất định sẽ mắng tên đàn ông này hạ lưu, nhưng hiện giờ trước gương mặt đẹp trai này, cậu sao có thể mắng được đây; ngược lại lại có cảm giác bản thân đã làm sai chuyện gì, hận không thể lao khỏi phòng chạy trốn.

"Em...........em không........thứ đó.......trong tủ lạnh.........."

"Haha, bảo bối, em chờ chút nhé!" Dương Khinh Phong hôn chụt cậu một cáu, sau đó đứng dậy đi ra khỏi phòng, ngay đến quần áo cũng không thèm mặc.

Lăng Mộc không biết lát nữa sẽ phát sinh chuyện gì, mơ hồ nhớ tới cuộc nói chuyện trên mạng với học trưởng ngày trước......thứ đó......não bộ sắp bốc cháy đến nơi rồi.......... Anh ấy sẽ không.........không phải là.......thật sự bắt cậu làm như thế chứ...........

Một lát sau, Dương Khinh Phong thực sự cầm trong tay hộp chocolate bước vào, hiện giờ Lăng Mộc chỉ cần nhìn thấy nó thôi cũng có thể ngượng ngùng, mà học trưởng còn cố tình nhếch miệng cười, khiến cậu rét run bần bật.

Dương Khinh Phong tao nhã lấy thứ bên trong hộp ra, rồi cúi người chặn gương mặt vì thẹn thùng mà quay sang một bên của Lăng Mộc, thanh âm tràn ngập từ tính nói: "Tiểu Mộc, nó có nhỏ không?"

Lăng Mộc cố quay đầu đi, hoàn toàn không muốn nhìn vào mắt hắn nữa, vành tai giờ đã nhiễm một màu đỏ như máu: "Em........em không biết......."

"Không phải lần trước đã xem qua rồi sao? Cảm giác hình dạng nó như thế nào?"

Lăng Mộc thật sự không muốn nói, lần trước cậu đã bị thứ đó dọa tới ngây người......... Nó.......kích thước của nó không nhỏ hơn kích thước chuẩn của đàn ông châu Á đâu....... Nhưng dù sao cũng chỉ là mô hình, cậu không muốn bình luận thêm gì về nó nữa......

"Rất lớn đúng không?" Dương Khinh Phong tiếp tục cười đểu nhìn Lăng Mộc, vì khoảng cách quá gần mà hơi nóng khi hắn nói phả lên mặt cậu, khiến cậu tâm can nhộn nhạo, không tự giác được muốn đẩy hắn ra, thế nhưng đối phương càng ép sát hơn nữa, giọng nói vô cùng tao nhã mang theo chút cười tà mị: "Thứ này do anh gọi người làm theo yêu cầu đấy, làm theo kích cỡ của anh!" (Mây: đm anh biến thái vờ nhờ -_-)

Cái gì??!! Lăng Mộc nhất thời trợn trừng hai mắt, hiển nhiên đã bị câu nói kia của Dương Khinh Phong dọa, mà Dương Khinh Phong thì không nhịn nổi cười nhéo mũi cậu. "Sao lại kinh ngạc thế này...... Vừa mới nãy em đã sờ nơi đó của anh không phải sao? Nó thế nào chẳng lẽ em không cảm giác được?"

Không phải vấn đề này mà!! Lăng Mộc cảm giác vô lực muốn khóc thét. Tuy rằng cậu vừa mới sờ qua, nhưng là sờ cách quần đó! Cậu thừa nhận cái đó của Dương Khinh Phong rất lớn, còn rất nóng, nhưng dữ tợn đến mức ấy thì...... Nghĩ tới chuyện nó sẽ cắm vào trong thân thể mình, Lăng Mộc bỗng nhiên cảm thấy hoa cúc nhỏ của mình khẩn trương co rút, thêm vào đó là cảm giác hưng phấn chờ mong khiến cậu sợ hãi!

"Tiểu Mộc, sao lại có vẻ mặt *** đãng thế này, khẩn cấp muốn gậy thịt heo thô nóng của học trưởng cắm vào sao?"

"Anh...........anh đừng nói hạ lưu như thế!" Lăng Mộc cảm giác đầu cậu sắp bốc hơi đến nơi rồi, người này sao có thể bình tĩnh nói những lời đáng sợ như vậy chứ?! Thậm chí còn cười xấu xa........ làm tim cậu đập thình thịch....quá nhanh..... sao giờ, học trưởng khiến cậu lại có tà niệm rồi.....

Dương Khinh Phong trêu chọc cậu cực vui vẻ, hắn phát hiện mỗi lần chọc Lăng Mộc, cậu nhất định sẽ có những phản ứng vô cùng đáng yêu, khiến cho hắn nhịn không đường càng muốn khi dễ. Nhưng hiện tại phải dừng lại đã, không phải không muốn trêu nữa, cũng không phải vì cậu cầu xin, mà là vì phía dưới của hắn đã nhếch cao lắm rồi....... Dương Khinh Phong khẩn cấp muốn nhìn thấy học đệ đáng yêu bị hắn áp dưới thân, bị hắn làm tới mức khóc nức nở.

"Tiểu Mộc, còn nhớ rõ lời anh nói lúc trước không? Muốn học trưởng yêu thương em, thì em phải tự thân biểu diễn cho anh xem đấy!" Dương Khinh Phong đưa gậy chocolate cho Lăng Mộc. "Liếm cho anh xem đi, nhớ rõ liếm chậm một chút nhé!"

Lăng Mộc tuy xấu hổ cùng giận dữ nhưng cuối cùng vẫn tiếp nhận. Cầm trong tay thứ đồ đó, hóa ra nó không đáng ghét như cậu tưởng, vậy mà lần trước cậu còn muốn vứt bỏ nó! Học trưởng lúc trước cố ý dạy cậu cách sử dụng, nghĩ thế nào cậu cũng thấy học trưởng thật tà ác! Nhưng bản thân lại không có cách nào đẩy hắn đi......không thể cự tuyệt yêu cầu của hắn.......bởi vì mỗi lần nghĩ tới việc hắn chính là người cậu luôn tâm tâm niệm niệm......thì sẽ cảm thấy bản thân như chìm trong giấc mộng ngọt ngào.

"Sao......sao có thể liếm........"

"Tiểu Mộc, bình thường em nghĩ muốn liếm côn thịt của học trưởng thế nào thì giờ liếm nó như vậy thôi".

"Em........em chừng từng nghĩ cái đó!" Lăng Mộc đỏ mặt phản bác.

Dương Khinh Phong cười nói, cũng không trêu cậu nữa: "Vậy làm giống như bình thường ăn kem vậy, vươn đầu lưỡi ra liếm".

Lăng Mộc nghe lời vươn lưỡi ra liếm lên phần đầu đỉnh to tròn, hương vị chocolate ngọt ngào thơm ngát, giống như bị hấp dẫn, Lăng Mộc nhịn không được hút một ít, sau đó dùng đầu lưỡi quấn lấy dọc theo chiều dài phân thân....

Tiểu yêu tinh! Dương Khinh Phong thiếu chút nữa xịt máu mũi, cảm giác bản thân đúng là tự làm tự chịu! Nhìn theo đầu lưỡi hồng hồng hương diễm của Lăng Mộc đang quấn trên thân phân thân chocolate, phía dưới của hắn trướng tới phát đau, bạo phát như muốn xé rách quần chui ra ngoài.

"Ăn ngon không?" Dương Khinh Phong mở miệng hỏi, giờ hắn mới phát hiện thanh âm của hắn đã hoàn toàn khàn đục, ánh mắt nhìn Lăng Mộc cũng như sắp phun lửa, tràn đầu hương vị ***.

Lăng Mộc lúc này mới giật mình bừng tỉnh, phát hiện bản thân đang say mê liếm mút thứ đó, thiếu chút nữa vung tay quăng nó đi, mặt đỏ bừng sắp xuất huyết.

"Bảo nối, ăn ngon lắm đúng không?"

"Em.....ưm......chocolate......rất ngọt......"

"Là chocolate ngọt hay thịt phân thân của đàn ông ngọt?" Dương Khinh Phong độ nhiên cảm thấy ghen tị với gậy phân thân chocolate kia, rõ ràng hắn bắt cậu ăn mà giờ lại coi nó như kẻ thù. "Đợi em liếm nó xong, anh sẽ cho em ăn côn thịt thực sự được không?"

Trong não Lăng Mộc oanh một tiếng bùng nổ, cậu nhìn hạ thân Dương Khinh Phong đã nhô cao thành một chiếc lều nhỏ, nhìn chăm chú tới mức nơi đó càng lúc càng căng phồng, trong lòng vừa hưng phấn vừa sợ hãi. "Nhưng em.......em chưa từng........."

"Không sao, em cứ làm như vừa rồi ấy. Được cái miệng nhỏ đáng yêu của Tiểu Mộc mút, nhất định sẽ rất thích!" Dương Khinh Phong cười *** đãng, cởi nốt cái quần lót còn sót lại ra.

Từ lúc cái vật nào đó bật ra từ quần lót, Lăng Mộc đã dần rơi vào trạng thái dại đờ. Lúc đầu học trưởng nói thanh chocolate kia được làm mô phòng theo kích thước của hắn nhưng cậu không tin, hiện giờ được mục sở thị cậu vẫn chưa hoàn hồn, hóa ra là thật à....... Quy đầu to tròn căng mẩy, từng đường gân xanh uốn lượn trên côn thịt rắn chắc, nhìn vật to lớn dữ tợn đang nhe nanh múa vuốt trước mặt, thật lâu sau Lăng Mộc mới tìm về được ngôn ngữ: "Học......học trưởng.........."

"Anh không lừa em đúng không?" Dương Khinh Phong tươi cười đắc ý, dù sao trước giờ hắn vẫn luôn tự tin về nơi đó của mình, xem dáng vẻ này có lẽ con thỏ nhỏ nhà hắn bị dọa phát ngốc rồi. "Có muốn kiểm tra không? Hiện giờ không còn cách một lớp quần nữa, chắc chắn càng nóng hơn so với ban nãy đấy!"

Mặt Lăng Mộc đỏ bừng, cảm giác ngượng ngùng không ngăn được ham muốn vươn tay ra nắm lấy vật nào đó.

"Xoa đi!"

"Thật.....thật nóng.......quá........"

Lăng Mộc bất chợt không suy nghĩ mà thốt lên khiến Dương Khinh Phong trong nháy mắt càng thêm hưng phấn, vì thế nơi đó cũng càng thêm to lớn, dọa Lăng Mộc sợ tới mức tay run rẩy, thiếu chút nữa dãy ra. Lần đầu tiên tiếp xúc với cảm giác chân thật này, sự thẹn thùng cất giấu trong đáy lòng dần dần tiêu tán, tay Lăng Mộc xoa bóp ngày càng hưng phấn. Rồi đột nhiên Dương Khinh Phong giở trò xấu, hắn ấn đầu cậu xuống, ngậm lấy phân thân của hắn.

Bởi vì kích cỡ quá lớn, hơn nữa đây còn là lần đầu tiên của Lăng Mộc, cho nên cậu chỉ biết ngậm lấy đầu nấm mà liếm mút, rồi dùng tay xoa đều cây gậy thô dài bên ngoài.

"Cưng phải liếm toàn bộ chứ!" Thanh âm Dương Khinh Phong khàn khàn trầm đục, khi được cái lưỡi mềm mại của Lăng Mộc liếm mút, hắn đã hưng phấn tới mức thiếu chút không giữ được. Hiện giờ cậu lại chỉ liếm mỗi đầu đỉnh, hắn hận không thể nhấn đầu cậu xuống, thoải mái đưa đẩy trong miệng cậu.

Nghe ra ý tứ của Dương Khinh Phong, Lăng Mộc ngoan ngoan nhả đầu đỉnh ra, sau đó vươn đầu lưỡi liếm dọc theo côn thịt, mô phỏng theo động tác liếm kem, đầu lưỡi chậm rãi đảo qua đảo lại, mùi xạ hương nồng đậm đầy nam tính khiến đại não cậu dần mất dưỡng khí, ý thức bắt đầu mơ mơ màng màng, thân thể không nghe lời tràn ngập kích thích, Lăng Mộc có thể cảm thấy hạ thân của mình cũng dần cứng lên, hơn nữa tiểu huyệt nãy giờ không được ai an ủi có chút ngứa ngáy. Lăng Mộc trước giờ chưa bao giờ nghĩ bản thân lại *** đãng tới mức này, nhưng hiện tại, cậu không thể tự hỏi được điều gì, nhìn học trưởng lộ ra thần thái thỏa mãn dưới sự phục vụ của mình, không hiểu sao trong lòng bỗng sinh ra cảm giác về sự ưu việt, vì thế, cậu càng cố gắng liếm mút thứ kia nhiều hơn nữa.

"Bảo bối, có ngọt không?"

Lăng Mộc mặt ửng hồng, hồi lâu sau mới nhỏ giọng nói một chữ: "Ngọt......"

"Là chocolate ăn ngon hay gậy thịt heo của học trưởng ăn ngon?" Dương Khinh Phong tiếp tục trêu chọc cậu, thỏa mãn nhìn cánh tai đáng yêu của thỏ nhỏ đã ngả màu đỏ nhừ, thật muốn cắn một nhát á.

"Em......em không biết........"

"Không muốn nói sao?" Dương Khinh Phong vươn tay nhéo một bên đầu nhũ của Lăng Mộc, quả nhiên khiến cậu bật ra một tiếng rên rỉ gợi cảm, sau đó hắn tiếp tục xoa mạnh bộ ngực luôn làm hắn thèm khát.

"Aha........đừng.........học trưởng........"

"Vậy nói cho anh biết đi Tiểu Mộc, em thích côn thịt của anh hay chocolate?"

"Ưmm a........Ahhhh.......học trưởng.......thịt heo lớn của học trưởng.......ăn ngon hơn.........."

"Thật ngoan!"

Kỹ xảo lần đầu tiên tuy trúc trắc nhưng đối phương là một bé thỏ nhỏ đáng yêu, cho nên Dương Khinh Phong chỉ cảm thấy hưng phấn tràn ngập. Một lát sau, chờ đến khi Lăng Mộc nuốt được một nửa phân thân, hắn rốt cuộc chịu không được đè cậu xuống, bắt đầu đưa đẩy trong khoang miệng cậu.

"Ưm.......ahhh........" Quá bất ngờ, hơn nữa côn thịt cũng rất dài cho nên đã chọc tới nơi sâu nhất trong cuống họng Lăng Mộc. Lần đầu tiên bị đâm trong miệng dĩ nhiên không tránh khỏi có chút khó chịu, Lăng Mộc ép cái cảm giác không thoải mái đó xuống, mặc cho người phía trên ra sức chà đạp, quá kích thích, khóe mắt bắt đầu nhòa nước.

Dương Khinh Phong cúi đầu ngắm nhìn dáng vẻ của thỏ nhỏ đáng yêu phía dưới, cái miệng nhỏ nhắn đỏ bừng, ánh mắt mê ly còn đọng chút nước, nhìn qua đã biết bé thỏ này rất ngoan ngoãn nằm yên cho người ta khi dễ. Cái vẻ điềm đạm đáng yêu này của Lăng Mộc càng làm cho Dương Khinh Phong muốn bắt nạt, đột nhiên, hắn nhìn sang thanh chocolate bị vất trơ trọi một bên.

Mặt ngoài bị liếm đã hơi tan chảy nhưng kích thước vẫn lớn, thô cứng như trước, rất hợp ý Dương Khinh Phong.

"Bảo bối, cưng nằm qua bên kia đi!"

Ngay khi học trưởng rút côn thịt ra, Lăng Mộc nghĩ cuối cùng cũng tới bước cuối, cậu ngoan ngoãn nằm bẹp sang một bên, nhưng lại thấy học trưởng cầm thanh chocolate trườn tới, không khỏi càng thêm nghi hoặc: "Ngoan, anh sẽ khiến em thấy thoải mái. Dạng chân ra nào!" Dương Khinh Phong hôn lên môi cậu nói.

E dè dùng hai tay nâng chân ra, nơi riêng tư hoàn toàn bại lộ trước mắt đối phương khiến Lăng Mộc ngượng ngùng, mở miệng nói chuyện, thanh âm pha chút giọng mũi: "Học.........học trưởng........đừng nhìn như thế........."

Bị Dương Khinh Phong nhìn chằm chằm nơi đó.......thật sự rất thẹn mà........

"Cái đó của Tiểu Mộc rất đáng yêu, còn có nơi này, thật ẩm ướt!" Dương Khinh Phong chặc lưỡi, trên đỉnh phân thân hồng hồng đang chảy ra *** dịch trong suốt, không những thế, ngay cả lỗ nhỏ bên dưới cũng có chút nước khả nghi. Vươn tay khẽ chạm vào bông hoa nhỏ hồng nhạt, bé thỏ bị kích thích giật mình rụt người lại. Thể chất thật mẫn cảm, mới lần đầu tiên mà đã *** loạn tới mức này, chỉ cần một chút dạy dỗ, sau này nhất định sẽ biến thành cực phẩm. Dương Khinh Phong phát hiện bản thân đúng là đã nhặt được cực phẩm quý hiếm, không được, hắn nhất định phải giấu kĩ thỏ nhỏ của hắn, không thể để tên đàn ông nào đó nhìn ra bảo vật này, cả đời Lăng Mộc chỉ cần một người đàn ông như hắn là đủ.

Lăng Mộc cũng không biết Dương Khinh Phong đang suy nghĩ xấu xa thế nào. Chỉ cảm thấy phía dưới đột nhiên nóng bừng, học trưởng......sao lại liếm nơi đó của cậu chứ???

"Aha.....Aaaaa.......đừng........đừng học trưởng......buông ra.......đừng liếm nơi đó......rất bẩn.........." Lăng Mộc thật sự muốn khóc rồi, cậu có chết cũng không nghĩ tới học trưởng lại đi liếm nơi đó của mình! Kích thích sinh lý mãnh liệt bùng lên khiến cậu không thể nào thừa nhận nổi.

Nhưng Dương Khinh Phong sao có thể buông tha cậu dễ dàng như thế, ngược lại hắn càng vươn đầu lưỡi tinh tế liếm hết mọi nếp uốn bên ngoài rồi chậm rãi luồn vào trong đóa hoa hồng nhạt ấy, tìm kiếm trêu chọc nơi tận cùng sâu nhất.

"Aha......Aaaa.........ngứa quá.......đừng..........."

Cảm giác đầu lưỡi của học trưởng chuyển động bên trong, trước mắt Lăng Mộc mờ ảo một tầng sương mù, liều mạng vặn vẹo nghĩ muốn đẩy hắn ra, nhưng chân đã bị giữ chặt, căn bản không cách nào tránh được, đầu lưỡi của hắn luồn vào sâu hơn nữa, thậm chí cậu có thể cảm thấy nội vách bên trong bị nó đảo qua, sau đó mô phỏng động tác phân thân, đẩy vào rút ra.

Miệng huyệt vốn rất chặt, hơn nữa Lăng Mộc còn đang rơi vào trạng thái khẩn trương không ngừng khiến nơi đó càng buộc chặt hơn. Dương Khinh Phong cảm giác đầu lưỡi của mình bị nơi đó gắt gao hút lấy, chặt không hiểu nổi, di chuyển khó khăn, thế là vỗ bộp lên mông nhỏ trắng noãn một cái: "Bảo bối, thả lỏng đi nào, đừng kẹp, để ca ca liếm em!"

Hai chữ "ca ca" khiến Lăng Mộc ngại ngùng không dám nhìn hắn, chỉ có thể bám chặt lấy ga trải giường, mông bị đánh cũng khiến cậu xấu hổ, nhưng thân thể vẫn dần thả lỏng.

Nội vách bị kích thích bắt đầu chảy ra chất lỏng trong suốt, hòa với nước bọt của Dương Khinh Phong khiến quá trình rút ra đẩy vào vang lên tiếng nước dính nhớp, miệng huyệt cũng trở nên tươi xốp mềm mại, khiến người ta nhịn không được muốn hung hăng chà đạp. Dương Khinh Phong nhẹ nhàng dùng răng năng cắn nộn thịt tươi ngon quanh tiểu huyệt, chậm rãi vuốt ve, kích thích khiến Lăng Mộc bật khóc.

"Aha.......Aaaaaaa.........từ bỏ.......oa oa........học trưởng........."

"Thoải mái không?"

"Ưm.........thoải mái.........aaaaa........nhưng...........cái đó rất........."

"Gì cơ?"

"Thật..........kinh khủng........." Lăng Mộc khó khăn bật ra từng chữ, hai tay đưa lên che mặt, lại bị người nào đó dịu dàng gỡ xuống.

"Không kinh chút nào, anh rất thích nhìn thấy dáng vẻ này của Tiểu Mộc, em vì anh mới trở nên thế này, cho nên Tiểu Mộc à, em chỉ cần biểu hiện rõ cảm thụ của bản thân là được rồi!"

Lần đầu tiên được học trưởng 'hầu hạ' như thế, còn được nghe những lời hâm tình này, Lăng Mộc cảm thấy cơ thể như đang phiêu bồng giữa những đám mây, mơ mơ màng màng, trong lòng bừng lên cảm giác thỏa mãn. Phía dưới vừa ngứa vừa nóng, thậm chí cậu còn muốn học trưởng thâm nhập sâu hơn nữa, nơi đó đang đặc biệt khát vọng muốn được âu yếm.

Mà đúng lúc này Dương Khinh Phong lại rút đầu lưỡi ra, Lăng Mộc vô thức rên lên một tiếng nức nở, hắn há mồm ngậm lấy dườn vật dễ thương xinh đẹp, khẩu giao cho cậu, y hệt như ban nãy cậu làm cho hắn.

"Aha.........đừng.........học trưởng........đừng liếm nơi đó nữa.......Aaaaaaa....."

Kỹ thuật của Dương Khinh Phong dĩ nhiên tốt hơn nhiều, đầu lưỡi linh hoạt liếm mút làm cho Lăng Mộc nhanh chóng đầu hàng, ngoan ngoãn rên rỉ dưới thân hắn. Thật ra đây cũng là lần đầu tiên Dương Khinh Phong liếm nơi đó của người khác, trước kia hắn luôn cảm thấy những thứ này rất bẩn, chưa bao giờ chủ động hầu hạ ai, nhưng hôm nay từng tầng cực hạn của hắn đã bị đột phá, bởi vì từng nơi trên cơ thể Lăng Mộc hắn đều cảm thấy đáng yêu, muốn yêu thương nó, chẳng những không cho là bẩn mà còn thấy nó chính là thứ đẹp nhất trên đời. Nhìn Lăng Mộc thoải mái hưởng thụ, trong lòng hắn bất giác cũng dâng lên cảm giác tự hào, thỏa mãn.

"Bảo bối, em có muốn thoải mái hơn nữa không?"

"Huh?" Lăng Mộc hiện giờ đã hoàn toàn ngu ngơ rồi, hai má hồng hồng, cũng không biết có nên đồng ý hay không nữa.

Khóe miệng Dương Khinh Phong nhếch lên một nụ cười gian ác, sau đó vươn tay lấy thanh chocolate, căms vào tiểu huyệt vừa bị liếm ướt sũng ban nãy.

Khi cái vật lạnh lẽo nào đó mạnh mẽ đâm vào bên trong cúc huyệt, Lăng Mộc còn chưa kịp phản ứng, hồi lâu sau mới biết nó là cái gì: "Aaaa........đừng........học trưởng.........đừng dùng thứ đó........."

"Không sao, vừa nãy cái miệng nhỏ bên trên của em ăn nó rất ngon mà. Anh nghĩ cái miệng nhỏ phía dưới này cũng sẽ rất thích cho mà xem!" Dương Khinh Phong vừa nói vừa nhét sâu hơn nữa phân thân chocolate vào bên trong.

"Aaaaaa......lạnh quá........thật kì quái........."

"Đừng............đừng nhét vào nữa........Aha......bỏ ra đi......." Thẹn chết đi được........ Bị người mình thích dùng cái đó cắm vào.......thậm chí còn bị nhìn..... Cái vật to dài kia không biết chui tới đâu rồi, nó khiến toàn thân Lăng Mộc đột nhiên tê dại như có một luồng điện chạy qua, phân thân nho nhỏ của cậu cũng run rẩy phụt tinh.

Dương Khinh Phong bật cười, hóa ra điểm mẫn cảm nhất của cậu ở đây, thật may nơi đó của hắn đủ dài để đâm tới, nếu không chạm vào được điểm G này, làm sao có thể khiến bảo bối nhà hắn hưởng thụ cuộc sống tính phúc sung sướng đây.......

"Nơi đó rất thoải mái đúng không?"

"Aaaaaaaa........học trưởng đừng đâm nữa........Ahaaaa......thật kì quái..........."

"Sao lại kì quái? Phải nói là thích chứ?! Nơi đó của Tiểu Mộc rất thích ăn chocolate đúng không? Ngậm nó gần như hòa tan rồi kìa!"

"Ưmm ahhhhh.......Em......em không biết........học trưởng........."

"Bảo bối, đừng gọi học trưởng nữa, gọi tên anh đi!" Dương Khinh Phong cúi đầu hôn lên môi Lăng Mộc, vươn đầu lưỡi vào bên trong mạnh mẽ áp đảo, hôn cho đến khi đầu óc cậu choáng váng mới buông ra.

"Khinh Phong.......Aaaaaa..........Phong......"

"Ừ" Nghe thấy tiếng gọi tên mình vô cùng nhu hòa của Lăng Mộc, tim Dương Khinh Phong nảy lên một tiếng, nhịn không được rút thanh chocolate đã gần như tan chảy trong tiểu huyệt nóng bỏng ra, thay thế bằng phân thân của mình.

"Aaaaaa.......học trưởng......nhẹ........chậm một chút....." Không ngờ học trưởng lại đột nhiên rút chocolate ra, đâm côn thịt thực sự vào, tuy rằng đã được khuếch trương kĩ càng nhưng miệng huyệt cũng bị kéo dãn tới cực hạn. Có chocolate hòa tan làm bôi trơn, Dương Khinh Phong cực lực sáp đẩy vào tận cùng bên trong, như muốn chọc thủng ruột cậu vậy.

Trong nháy mắt, côn thịt thật lớn đâm vào trong tiểu huyệt, hỗn hợp màu trắng cùng màu nâu đen của chocolate trào ra, dính bẩn hạ thân hai người, mùi chocolate thơm ngát vương quanh chóp mũi càng thêm kích thích dụng vọng của Dương Khinh Phong.

Va chạm mạnh mẽ, đầu đỉnh cực đại đâm thẳng tới nơi mẫn cảm nhất của Lăng Mộc khiến thân thể cậu co rút, hai tay không tự giác ôm lấy lưng Dương Khinh Phong, trong nháy mắt để lại từng vệt cào đỏ ửng.

"Aha......học trưởng.......lạ quá........em muốn chết........aaaaaaaaa........."

Bị Lăng Mộc cào nhưng Dương Khinh Phong chỉ thấy càng thêm hưng phấn, phía dưới càng thêm trướng lớn.

"Ahhhh........đừng.........đừng to thêm nữa........"

Dương Khinh Phong bật cười, con thỏ ngây ngốc dưới thân hắn nói lăng linh tinh gì vậy. Tiểu yêu tinh, chẳng lẽ không biết những lời nói đó rất dễ làm hắn phát cuồng sao?! Hắn nhất định phải phạt cậu mới được. Nghĩ là làm, Dương Khinh Phong cúi đầu cắn lên đầu nhũ Lăng Mộc, dùng răng nanh nhẹ nhàng day cắn.

"Ahaa.......đừng làm thế.........học trưởng......đau..........."

"Phía dưới có thoải mái hay không?" Dù sao cũng là lần đầu tiên, Dương Khinh Phong lo lắng không biết có làm Lăng Mộc bị thương hay không, răng nanh nhẹ nhàng ma xát, hơi thở ấm nóng phả lên nhũ hoa đỏ hồng, mặt Lăng Mộc đỏ lên, nhẹ nhàng lắc đầu.

"Em còn chưa nói cho anh biết, ăn chocolate ngon hơn hay côn thịt của học trưởng ngon hơn?!" Dương Khinh Phong vừa nói vừa đưa đẩy, nhồi phân thân vào sâu hơn.

Đến nơi sâu nhất, côn thịt chậm rãi nghiến vào tuyến tiền liệt của Lăng Mộc.

"Ahaaaa........em........em không biết........."

"Vừa mới liếm chocolate mê mẩn như thế, bảo bối của anh, em vẫn cảm thấy chocolate ăn ngon hơn đúng không?"

Lăng Mộc quay đầu, nhỏ giọng lí nhí một câu: "Vâng........của học trưởng......"

Dương Khinh Phong không nhịn được há mồm tiếp tục tra tấn đầu nhũ đỏ thẫm như trái sơri kia, sau đó nhanh chóng khởi động thắt lưng.

"Aaaaa.......ưm aaaaa.........chậm.........chậm một chút.......Khinh Phong....." Phía dưới nóng muốn chết, học trưởng đẩy quá nhanh.........Lăng Mộc bị đâm tới mức mơ màng, phía dưới truyền tới cảm giác tê dại xa lạ.

"Tiểu Mộc, sau này đừng nói những lời đáng yêu thế nhé, em muốn giết chết anh sao?" Chất giọng khàn khàn đầy nam tính của Dương Khinh Phong phả bên tai Lăng Mộc, cậu xấu hổ muốn đẩy hắn ra. "Em.......em không...... Aaaaaaaa!!! Nơi đó.........aaaaaaaaa.................."

"Nơi này sướng lắm sao?" Biết mình đã đâm đúng điểm, Dương Khinh Phong xấu xa cố ý đụng thêm vài phát nữa.

"Aaaa.......em.......em không biết........"

"Vậy để anh cho em biết....." Dương Khinh Phong cúi xuống hôn lên môi Lăng Mộc, rồi đột ngột đẩy hai chân cậu ra, mở rộng hết cỡ, lực đạo đưa đẩy tăng vọt.

"Aaaaa........đừng.......sâu quá.......không được......" Lăng Mộc kinh hoảng lắc đầu, nước mắt ào ạt chảy xuống, không hiểu sao cậu có chút sợ hãi, học trưởng giống như biến thành một người khác vậy, côn thịt thô to nóng bỏng mạnh mẽ tiến vào trong thân thể cậu, nhắm vào nơi sâu nhất điên cuồng đâm.

"Tiểu Mộc cảm thấy anh làm thế có được không? Nơi này thế nào?" Vừa nói Dương Khinh Phong vừa sờ lên cái đó của Lăng Mộc, cậu run sợ nghĩ muốn rụt người lại, lui về phía sau.

"Không.......không cần.........sẽ chết mất......aaaaa.....học trưởng.....aaahhhhh....." Dương Khinh Phong mạnh tay xoa bóp hạ thân Lăng Mộc, đồng thời đẩy mạnh một cái, cậu thậm chí còn cảm giác được hai quả cầu to tròn bên ngoài cũng đã chui tận vào bên trong.

Lăng Mộc khản tiếng không thốt lên được những câu rõ ràng nữa, chỉ có thể phát ra những tiếng khóc nức nở cùng rên rỉ kích tình. Nhìn người bên dưới đã bị mình làm tới mức òa khóc, trong lòng Dương Khinh Phong ngứa ngáy, càng muốn quấy phá, ăn hiếp cậu.......

Lăng Mộc vẫn luôn cảm thấy rất mất mặt, nhưng thực sự quá kích thích khiến cậu không chịu nổi, cuối cùng vẫn bật khóc, cậu chưa từng nghĩ sẽ có một ngày bản thân bị người đàn ông mà cậu luôn kính ngưỡng đẩy lên giường, đâm chọc tới khóc nức nở thế này, quả thật không còn mặt mũi gặp người nữa rồi.

"Tiểu Mộc đã thử qua cảm giác cao trào bằng hậu huyệt chưa?"

Lăng Mộc trợn tròn mắt nhìn Dương Khinh Phong, hắn vừa nói gì vậy, lời nói càng lúc càng đáng sợ.

"Em........."

"Rất thích đúng không! Tuy rằng lần đầu tiên này quá kích thích với em, nhưng........ sau này Tiểu Mộc nhất định ăn tới ghiền, hơn nữa.....nơi đó chỉ có thể để một mình anh đâm!"

Nói xong, còn chưa để Lăng Mộc kịp hiểu, Dương Khinh Phong đã đẩy mạnh hông tiếp tục đưa đẩy. Kỹ xảo làm tình của hắn rất tuyệt, loại gà non như Lăng Mộc chỉ có thể chấp nhận số phận bị hắn đè phía dưới khi dễ thôi, đương nhiên cũng chẳng hoàn toàn đúng nghĩa ăn hiếp, cậu cũng vô cùng hưởng thụ cảm giác kích thích đó mà.

Chocolate ngọt ngào tràn ra dính trên mông Lăng Mộc cùng ga trải giường, thơm ngọt tới mức khiến tâm can người nào đó nhộn nhạo. Dương Khinh Phong đột nhiên bế cậu lên, đổi thành tư thế ngồi.

"Aha......aaaaaaa........học trưởng........." Lăng Mộc sợ hãi bám chặt lấy cổ Dương Khinh Phong, biểu tình ỷ lại lộ ra vô ý này khiến hắn vô cùng vui sướng, lòng tràn đầy yêu thương hôn lên môi cậu.

Khi đầu lưỡi của hắn tham lam xông xáo đi vào, không ngờ cái lưỡi ngượng ngùng của Lăng Mộc cũng rụt rè đưa ra, trúc trắc đáp lại hắn.

Giữ chặt lấy đầu Lăng Mộc, nụ hôn của Dương Khinh Phong càng lúc càng sâu, động tác phía dưới không ngừng bật nảy, tư thế ngồi này khiến phân thân đâm vào sâu hơn, khiến đầu óc cậu choáng váng, mỗi khi người nào đó chọc tới điểm sâu nhất cũng khiến cả người cậu run rẩy, hai tay không tự giác ôm chặt hắn hơn. Không biết đã qua bao lâu, Lăng Mộc cảm giác sắp ngất đến nơi, cái đó nóng bừng gào thét đòi giải phóng, mặt dưới bị xâm nhập kịch liệt khiến hô hấp khó khăn, nhưng học trưởng vẫn chưa chịu buông tha cho cậu. Lăng Mộc vô lực vươn tay đập nhẹ lên lưng hắn một phát, đối phương vẫn không phản ứng tiếp tục đâm, nụ hôn điên cuồng khiến cậu không kịp nuốt nước bọt, từng sợi chỉ bạc chảy dọc theo yết hầu tạo nên cảnh tượng vô cùng *** mỹ.

"Ưm.....ahhhhh......."

Tận cho đến khi Lăng Mộc cảm thấy hít thở không thông, học trưởng mới dừng nụ hôn lại, cậu vội vàng há miệng, liều mạng hấp thu dưỡng khí, nhưng phía dưới vẫn đang bị đâm nên tần suất hô hấp của cậu càng trở nên dồn dập. Mặt cậu hồng tới cực hạn, lại thêm thiếu dưỡng khi nên cản người ửng đỏ như trái táo, dáng vẻ vô cùng đáng yêu, khiến người ta muốn bắt nạt.

"Ngu ngốc!" Dương Khinh Phong hôn nhẹ lên chóp mũi cậu, thầm nghĩ, vẻ đáng yêu này của cậu nhất định không thể để kẻ khác nhìn thấy.

"Aha.....học trưởng.......em........cho em bắn........."

"Đã không nhịn nổi nữa rồi sao?" Dương Khinh Phong cúi đầu nhìn phân thân đáng yêu của thỏ nhỏ, quả nhiên nó muốn òa khóc trào dịch lắm rồi.

"Ưm........em muốn.........học trưởng........." Thanh âm Lăng Mộc nỉ non mang theo giọng mũi khản đặc, hai tay khoác lên vai hắn, nhìn không khác nào con mèo nhỏ đang làm nũng với chủ nhân.

"Không phải anh đang hầu hạ em rất nhiệt tình sao?" Dương Khinh Phong cố ý xuyên tạc ý tứ của Lăng Mộc, quả nhiên khiến cậu bất mãn lườm hắn một cái, giọng nói mềm mại cất lên. "Phía trước.....muốn sờ........"

"Anh đã nói hôm nay nhất định chỉ dùng hậu huyệt khiến em bắn ra!"

"Em.....đừng.......Aha......em không được........" Lăng Mộc lắc đầu, chưa từng có kinh nghiệm, cậu sao có thể biết chỉ bằng việc sáp hậu môn cũng có thể bắn tinh được chứ.

"Bảo bối, em hoài nghi kĩ thuật của ông xã sao?"

Nghe thấy hai chữ "ông xã", trong đầu Lăng Mộc oành một tiếng nổ vang, hồi lâu sau mới giận giữ thốt lên lời: "Em.......em không phải ý đó!"

"Ngoan, gọi một tiếng ông xã đi, anh đảm bảo sẽ đâm em tới mức bắn tính!"

"Em không muốn........." Quá đáng sợ, sao có thể gọi học trưởng là ông xã được chứ.......

"Nếu không anh nhất định sẽ không cho em bắn đâu!" Dương Khinh Phong cố ý rút một nửa tính khí ra, chỉ chạm nhẹ bên ngoài, nơi đó của Lăng Mộc đã quen bị đâm sao có thể thỏa mãn, thế là cậu vặn vẹo tìm cách ngồi xuống, muốn phân thân của hắn đâm sâu vào bên trong.

"Em muốn tự mình làm sao?"

Lăng Mộc bất mãn lườm hắn, nghĩ muốn tự thân vươn tay xoa nắn nhưng lại bị hắn ngăn cản.

"Ngoan, gọi một tiếng thôi, từ rất lâu trước kia anh đã mong chờ muốn nghe hai từ ấy thốt ra từ miệng Tiểu Mộc rồi!"

"Em.....em không nói đâu......"

"Lần đầu tiên của Lăng Mộc đã cho anh rồi đúng không? Hơn nữa chúng ta còn tiến tới quan hệ này rồi, chẳng lẽ Tiểu Mộc còn cảm thấy ngượng sao?"

Lăng Mộc chôn mặt vào hõm vai Dương Khinh Phong, thân thể nam nhân dính nhớp mồ hôi vì vận động kịch liệt, nhưng lại mang theo một loại phong vị nam tính khiến người động tâm. Khoang mũi tràn ngập hơi thở của người nào đó, tâm Lăng Mộc bất giác nhộn nhạo, phía dưới cũng tùy ý để học trưởng chơi đùa, một lúc sau, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mở miệng nói.

"A..... ừm.......ông.......ông xã........." Lăng Mộc nói xong, còn không khống chế được bản thân, vươn lưỡi liếm lên vai hắn, chậc, mằn mặc, nồng đậm mùi vị mồ hôi.

Dương Khinh Phong hoàn toàn không nghĩ tới cậu lại chỉ động câu dẫn hắn như thế! Trong lúc nhất thời bộc phát: "Tiểu Mộc, là do em dụ dỗ anh đó, đêm nay dù có chết anh cũng sẽ không khiến em thất vọng.......khi gọi hai tiếng ông xã!"

Nói xong trực tiếp đẩy cậu xuống, mạnh mẽ đâm chọc.

"Aha.....không được.....nơi đó......đâm tới rồi.........chậm một chút......"

.

"Em sai rồi........oa oa......... ông xã......tha em đi........"

.

"Ahhhh.......sâu quá......đâm tới ruột rồi......huhu.........."

.

"Không được......em muốn bắn......ahhhhh.........."

Một tia bạch quang vụt qua trước mắt, Lăng Mộc không nghĩ tới bản thân lại bị đâm tới mức bắn tinh, đằng trước không được âu yếm cứ thế phụt ra dịch thể. Mà ngay lúc ấy, Dương Khinh Phong bị cậu kẹp chặt, cũng nhịn không được tới cao trào, bắn tinh vào bên trong. Chất lỏng nóng bỏng tràn ngập trong cơ thể Lăng Mộc, nước mắt không hiểu sao trào ra.

"Ngoan, bà xã đừng khóc!"

Vì biết bản thân đã bị đâm tới phụt tinh, Lăng Mộc xấu hổ kéo chăn lên che mặt, không dám nhìn người nào đó đàn đè bên trên nữa, Dương Khinh Phong muốn cười nhưng lại không dám cười, đành phải dỗ cậu.

"Quá mất mặt......"

"Không sao, nó chứng tỏ kỹ thuật của ông xã rất tốt mà!" Thỏ nhỏ vẫn chôn đầu trong chăn không chịu chui ra, còn con sói nào đó đã được ăn no tâm tình cực tốt. Hắn muốn lôi cái mông run rẩy của bé thỏ nhát gan trốn trong chăn ra, nhưng vừa bị kéo ra thân thể nõn nà kia lại không được tự nhiên núp vào chăn tiếp.

"Hừ! Còn lộn xộn nữa đêm nay ông xã sẽ làm em tới mức không thể xuống giường!" Vừa nghe thấy câu đó, Lăng Mộc vội vàng ngượng ngùng chui ra, mặt hồng hồng mắng một câu "Hạ lưu!".

Nhưng vừa nói xong đã cảm giác vật nào đó vẫn còn trong cơ thể cậu nhanh chóng căng trướng lên, nhồi đầy hậu huyệt.

"Anh........aaaa!!!! Đừng liếm ở đó......"

"Aha.......đâm tới rồi........đừng mà........."

Hai người lại bắt đầu vào trận thứ hai. Vì đã bắn một lần nên lần này đặc biệt kéo dài, khiến Lăng Mộc không chịu nổi. Cũng không biết đã hôn lâu tới mức nào, cậu giờ chỉ còn cảm nhận được cơ thể của người đàn ông đang phát tiết trên người mình thôi, tiểu huyệt bị nhồi nhét căng trướng, nóng bỏng.

.

.

.

Ngày hôm sau lúc tỉnh dậy, Lăng Mộc vẫn còn bị vây trong trạng thái mơ mơ màng màng, nếu không phải toàn thân bủn rủn thì cậu vẫn còn hoài nghi ngày hôm qua bất quá chỉ là một giấc mộng xuân *** loạn của riêng cậu.

"Chào buổi sáng, bảo bối!"

Mới sáng sớm đã nhận được một nụ hôn sâu ngọt ngào, đại não Lăng Mộc vẫn chưa thể hoạt động bình thường.

"Choáng váng rồi sao?" Dương Khinh Phong bật cười niết môi cậu, tối hôm qua hắn vốn không định làm nhiều lần như thế, nhưng bé thỏ nhỏ này quá đáng yêu, hắn thật sự không nhịn được, chỉ muốn làm và làm, mãi đến khi xong xuôi bế cậu đi tắm, cậu đã bất tỉnh nhân sự không dậy nổi. Tối hôm qua là lần đầu tiên hắn được ôm Lăng Mộc ngủ, quả nhiên như trong tưởng tượng của hắn, cậu tuy gầy nhưng khi ôm rất mềm, hơn nữa còn hay rúc vào trong ***g ngực hắn, đáng yêu chết đi được. Mỉm cười in lên trán cậu một nụ hôn, Dương Khinh Phong biết hắn đã không thể buông tay cậu được nữa rồi.

"Không phải.......em........."

"Em đã trở thành người của anh, đừng hòng trốn được!" Dương Khinh Phong vừa nói xong, mặt Lăng Mộc lại bị nhuộm hồng, vì cậu đã dần nhớ lại chuyện tình ngày hôm qua........

Hạnh phúc quá nhanh ấp đến khiến Lăng Mộc choáng váng, nhớ tới lời thổ lộ của học trưởng, cậu xấu hổ giấu mặt dưới gối.

"Nhưng.........học trưởng......không phải anh đã nói sẽ chuyển về nhà sao......"

"Tiểu Mộc luyến tiếc anh sao...... Anh không ngại ở đây cả đời với em!" Người nào đó cười xấu xa.

"Ai..... ai thèm luyến tiếc......." Lăng Mộc ngượng ngùng quay đầu, không dám nhìn hắn.

"Anh luyến tiếc đấy!" Dương Khinh Phong kéo Lăng Mộc quay lại, hôn lên môi cậu. "Nếu Tiểu Mộc nguyện ý thì tiếp tục thu nhận anh nhé!"

Lăng Mộc đỏ mặt, trong lòng ngập tràn cảm giác ngọt ngào........

"Vậy......anh không được bán những thứ kia nữa nhé....." Ngại chết mất......

"Được!" Dương Khinh Phong dứt khoát đồng ý. Nhưng một lát sau, lại cúi đầu cười gian bổ sung một câu. "Tất cả những thứ đó để cho bé thỏ nhỏ đáng yêu của anh thử nhé".

Lăng Mộc sợ hãi bật người: "Em.........em không cần......."

"Ngu ngốc, lừa em thôi!" Dương Khinh Phong cười cười nhéo mũi cậu. "Dùng những thứ đó cũng không tốt, anh đã nói cho dù không có xuân dược anh vẫn có thể làm em tới mức òa khóc bắn tinh rồi mà!"

Không ngờ mới sáng sớm đối phương đã không đứng đắn như thế, Lăng Mộc xấu hổ nhào lên đánh hắn, lại bị hắn xoay người đặt dưới thân. Lăng Mộc đột nhiên hiểu được thế nào gọi là "mặt người dạ thú", bên ngoài là tinh anh trong tinh anh nhưng thực chất bên trong là sói lớn gian ác, cậu chính là nạn nhân của học trưởng sói xám này đó.

Dương Khinh Phong cười lớn, trong lòng nảy ra suy nghĩ, bảo bối, thật ra ông xã có nhiều đồ tốt lắm, sau này còn nhiều thời gian, chúng ta cứ từ từ mà thể nhiệm nhé.

Vậy là tiểu bạch thỏ ngơ ngác cứ thế bị học trưởng đại hôi lang bắt cóc.

Hoàn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro