Nguyên khúc: Ngô Vũ Phi {Sinh Mệnh Thụ}
Trình bày: HITA
Trans&Sub: Cỏ
-----------------------------------------------------------
Có phải mỗi loại tình cảm đều không cho phép lún sâu vào làm mất lễ nghĩa?
Thổ lộ tình cảm lãnh đạm như quân tử
Chỉ nói rằng những điều đó không liên quan đến tương tư phong hoa tuyết nguyệt
Nói ra thì cũng mấy người có thể biết được
Trong viện năm xưa lúc bắt đầu vào đông cùng người trồng cây đào
Lá rụng sớm hóa thành bụi đất
Khi tuyết rơi xuống lại đem mấy hủ rượu cũ đã chôn lâu năm ra
Mong ngươi sau khi trở về cùng đối ẩm
Xuyên qua lạc nhạn tu trúc
Thấy qua trăng lên cuối ngày
Ngươi nói sẽ có một ngày danh tiếng nổi khắp thiên hạ
Để thực hiện hoài bão của ngươi
Khi đó cuối đầu thay ngươi quấn một lưu tô mới cho kiếm tuệ
Tâm nguyện vẫn chưa nghe rõ
Vẫn còn treo tua rua
Phải chăng nên biết thỏa mãn
Cũng vì người may kỹ y phục mùa đông gửi đi thư từ dặn dò một hai câu
Nên vui mừng rằng ngươi và ta hời hợt nhất
Cũng chưa đến mức như người dưng
Là do thời gian trước nhau luôn tàn khốc...
Sợ hãi nhất là khi đang tán gẫu ở quán rượu nghe thấy tên ngươi
Ngữ khí bảy phần quen thuộc
Lấy lại tinh thần cười hỏi danh tính đại hiệp phương nào ta lại không biết
Khuôn mặt tươi cười đầy châm chọc
Rót rượu uống một mình, tuyết mịn tới tấp phủ lên mặt mày
Lạnh lẽo đã thấm tận xương tủy
Còn nhớ lúc ban đầu có ngươi kéo ống tay áo nhẹ phất phơ
Cười nói tuyết tan tựa nước mắt
Đã từng làm bạn che chở lẫn nhau, nói rằng sẽ một lòng không phụ bạc
Nhớ tới một ngày nào đó cùng ngươi thúc ngựa bước chậm dạo chơi trong phố xá náo nhiệt
Khi đó vừa đúng lúc ba tháng ở Dương Châu hoa đào phủ kín đường
Biểu tình khó tránh khỏi hoảng hốt
Nơi cuối giang hồ phải chăng chỉ còn cô độc
Đều trách ta tâm tư lung lạc, chấp niệm quá mức vì nhân thế mà tự trói buộc mình
Phía trước quá bao la dường như không biết nên đi về nơi nào
Đành xem con đường tương lai như là đường về
Dưới gốc đào tuyết rơi năm ấy vì người hát một đoạn Nhạc Phủ
Tin rằng ngươi không phải cố ý
Chỉ là hiện giờ mênh mang trong đại tuyết chờ đợi ai đó quay đầu nhìn lại
Biết rõ không người hồi tưởng...
Ai có thể... một lòng... không phụ...
END.
-----------------------------------------------------------
[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]
"Một trái tim thủy tinh, cứ như vậy bị Thẩm Thanh Thu đập nát mà không hề hay biết, bản thân lại như cô vợ nhỏ nhặt lên từng tí một dán lại vào với nhau, đầy cõi lòng chờ mong thật cẩn thận đưa qua lần nữa, lại bị đập nát, dán vào..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro