Nhân Gian Túng Ngã (Ma Đạo Tổ Sư)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình bày: Ngô Ân, Dư Hạ

Trans&Sub: Thập Tam Niên

OST Kịch Truyền Thanh Ma Đạo Tổ Sư

---------------------------------------------------------

Ào ào thế gian chia hai ngã chính tà, mấy phần trong đục

Tham sân si hận khó mà tiêu sái

Đường lên trời mỗi bước một hiểm nguy, xôn xao tiếng chém giết

Bừng tỉnh, chẳng qua là câu chuyện kể sau chén trà


Dây đàn hai kiếp không ngừng gảy

Mới quen sao nhìn ra ai thiện ai ác?

Người cười, hồ nước lặng vì đá rơi mà gợn sóng

Người phong lưu vô tư chọc cho ta động lòng

Trời xanh mênh mang như lòng người

Ba ngàn số mệnh đều nắm trong tay ai?

Hao mòn nổng phí

Vân Thâm cháy rừng rực

Sinh ly tử biệt tự thiêu đốt tim ta

In dấu lên ngực, khắc vào xương

Thân tựa gương sáng, một bóng hạc lẻ loi giữa mây ngàn

Ai hiểu cho tâm sự không thể gửi gắm

Hai hàng lệ, trăm ngàn tâm tư chớp mắt trôi qua

Tiếng ca khẽ khàng ảm đạm vì ai mà cất lên

Trải qua thời ngông cuồng

Mấy phen nguy nan dưới động Huyền Vũ

Gãy xương, công tử Ngũ Lăng bị người đùa cợt

Như ta đây, tính nóng hơn lửa

Phiền phức chê khen họa phúc ai có thể ban cho ta?


Về, thì sợ hai ta chung đường khác lối

Mà đi, thì chỉ có cây sáo lẻ loi và tiếng quỷ khóc dưới trăng lạnh

Một lá bùa đuổi ma quỷ oán linh

Trời vô đạo, ta đành làm chủ

Nửa đời phong lưu chôn dưới cát bụi, đi về chốn quỷ môn

Chỉ e sẽ có một ngày vạn kiếp bất phục

Chuyện cũ không thể nói

Mang ơn sâu nặng, hai đêm chịu đan vẫn rành rành trước mắt

Hết đường xoay chuyển, Cùng Kỳ đạo lẻ loi nhìn quanh

Sợ đến sai thời điểm, mỗi bước thêm sai

Hai hàng lệ hối hận muôn vàn, chớp mắt liền tỉnh ngộ

Tự phụ giống như mũi dùi đâm chân

Hồn tiêu phách tán, chỉ có ngươi bị nghiền xương rắc tro

Tàn sát không sợ nghiệp hỏa cháy rừng rực

Đường xuống suối vàng, mệnh số thế nào ai nguyện bói cho?

Chỉ mong trách phạt ngàn lần có thể siêu độ


Là ai phong lưu ham rượu cũng ham vui

Lòng mang khúc mắc, thân thể hằn ba mươi ba vệt giới tiên

Kìa có ai gọi ta? Tâm nguyện vấn vương là nơi hồn trở lại

Bật cười sang sảng, chuyện cũ phản phất sương mai

Dẫu vén được tầng tầng sương phủ lên đúng sai

Cũng chẳng kịp cho người ấy ngoái lại nhìn

Chúng sinh đều khổ, không giữ được điều mình mong nhớ

Đắc đạo chẳng qua chỉ là hư danh chìm nổi

Hận chỉ hận đúng sai thật mơ hồ

Khiến ân oán tình thù đều hóa thành chuyện cũ

Hoàng hôn xuống trên ngọn núi xa, dắt tay nhau cùng đi con đường phía chân trời

Trong lòng vẫn chứa hoa sen nở đầy hồ

Quá nửa đời may mắn có người cùng trải qua ấm lạnh

Thiên tử giang hồ say túy lúy gối đầu vào Cô Tô.

END.

-----------------------------------------------------------------

[Tại đây có đăng tải GIF hoặc video. Hãy cập nhật ứng dụng ngay bây giờ để hiển thị.]

"Hắn không hề sợ té, bởi những năm qua, hắn cũng đã từng té ngã rất nhiều lần rồi. Thế nhưng ngã xuống đất, dẫu sao cũng vẫn đau."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro