Vãn Dạ Vi Vũ Vấn Hải Đường (Husky Và Sư Tôn Mèo Trắng)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trình bày: Huyên Tiếu lirz, Trần Diệc Minh

Vietsub: Bim Bim

-------------------------------------

Năm ấy gió đưa ngàn cánh hải đường, sóng mắt của người

Nồng cháy sánh ngang vầng thái dương, nhẹ gọi ánh nhìn ngỡ ngàng của ta

Thiếu niên trước mắt, mang đoạn cảnh xuân

Nào có hay, thế gian đổi thay biết bao khôn lường

Năm đó sương giăng trắng trời, bàn tay của người

Tặng tâm hồn ta một mảnh ấm nồng, khung trời xuân lần đầu đến bên ta

Kiếp trước đời này, sau có thể quên

Chẳng hay biết, chữ tình này lại dài đến vậy

Mai này hương thực cốt khẽ bung nở, từ đây mỗi người một phương

Càng ngày càng xa, dần vơi nửa phần, tâm tư giấu kín tan thành dĩ vãng

Giấc mơ hoàng lương dài đằng đẵng, ngoảnh đầu ngắm ánh trăng

Chuyện xưa khắc lại, bừng tỉnh khỏi giấc mộng ngàn năm

Yêu hận vừa tan lại bồi, dừng chân ngoảnh lại, ta cùng người quay về

Chấp niệm chưa từng mờ phai, đạp cõi hồng trần không muốn lãng quên

Bay tới thiên đường sa ngã ngàn trượng, vì người xông pha một trận

Nếu người cô quạnh nơi phương xa, liệu ai tới bên ta bầu bạn


Ba ngàn bậc đá buốt giá thấu xương, cũng từng phủ thắm

Con đường Tử Sinh vương vấn bi thương, duyên phận rối ren xa cách nghìn trùng

Bàng hoàng hoài niệm, tình ý thầm chôn giấu

Chẳng muốn hay, chữ tình này lại hoang đường đến thế

Tỏ tường hương hải đường chưa phai nhạt, gửi gắm tình ý sâu đậm của ta

Nếu dâng hồn phách hòa vào lồng ngực, đánh đổi thọ mệnh chẳng ngại muộn phiền

Bóng hình của người khảm sâu trong tim, tự như vầng trăng sáng

Chiếu rọi trời đất mênh mang, cùng bóng hoa cỏ quyện thành đôi

Yêu hận vừa tan lại bồi, dừng chân ngoảnh lại, ta cùng người quay về

Chấp niệm chưa từng mờ phai, đạp cõi hồng trần không muốn lãng quên

Bay tới thiên đường sa ngã ngàn trượng, vì người xông pha một trận

Nếu người cô quạnh nơi phương xa, liệu ai tới bên ta bầu bạn


Yêu hận vừa tan lại bồi, dừng chân ngoảnh lại, ta cùng người quay về

Chấp niệm chưa từng phai nhạt, đạp cõi hồng trần không thể lãng quên

Nửa đêm mưa rơi hỏi hải đường, hẹn thiên trường địa cửu

Cùng người kề vai, thưởng thức mỹ cảnh chốn nhân gian.

                             END.

---------------------------------------------

"Thực xin lỗi, ta hận lầm người rồi." - Mặc Vi Vũ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro