Chapter 5: Câu chuyện với những chiếc lá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bình thường, luôn luôn có rất nhiều lá ở Konoha. Rất nhiều. Và khi mùa thu tới, phần lớn đám lá đó sẽ ở dưới đất, nghĩa là có thêm những nhiệm vụ cấp D(được gọi là thế) sẽ được giao cho những đội genin khó khăn và cực kì không may mắn.


Do đó, với sự kết hợp của yếu tố may mắn (hay là rất thiếu) của cả ba thành viên nam trong Đội bảy, nó không hề là sự ngạc nhiên khi vị Hokage đệ ngũ giao cho họ khoảng sân rộng nhất Konoha.


"Khi tớ trở thành Hokage," Naruto bắt đầu ủ rũ, " không một ninja nào phải cào lá nữa!" Cậu ta có thể đã thề bằng máu nếu tay của mình không đau đến thế.


Kakashi rời mắt khỏi cuốn sách. "Nhưng nếu thế thì em sẽ làm gì với tất cả chỗ lá?"


Naruto đứng thẳng lên và nhìn về phía bầu trời như thể đang nghĩ về cau trả lời, mặc dù cả Sasuke và Sakura đều đặc biệt vui với việc cậu ta đang nghỉ ngơi trong khi hai bọn họ vẫn phải làm việc. "TỚ BIẾT RỒI!" Naruto cười quá mức tự mãn để mọi người có thể chấp nhận và liếc qua Sasuke. "Khi là một người quản lí, ờ, tất cả mọi thứ, tớ sẽ khiến tên khốn làm chức đốt lá của làng hay cái gì cũng được!"


Không có ai trông có vẻ ấn tượng cả.


"... quay lại làm việc đi, Naruto."


Khi Sasuke nói với Naruto rằng cậu ta là một kẻ ngu ngốc và Naruto (rất to tiếng) bảo vệ quan điểm "cực kì vớ vẩn cảm ơn rất nhiều", Sakura bắt đầu làm chậm lại. Cô mệt rồi. Đương nhiên là tất cả bọn họ đều mệt nhưng khi cô đã mệt đến vậy, cô cũng không muốn quan tâm đến đồng đội nữa. Cô muốn được nghỉ ngơi, và nhìn cách mà Naruto và Sasuke đang đánh nhau (như mọi lần), cô có một kế hoạch rất tuyệt vời.

Sau trận thứ ba mươi ba kết thúc, Sakura cười với Naruto, "Wow, Naruto, cậu làm việc thật nhanh!"


"Uh..." Naruto đỏ mặt bởi vì thần thánh ơi, Sakura đang nói chuyện với cậu. Và đang khen cậu! "C-cám ơn, Sakura-chan!"


Sau đó Sakura bĩu môi. "Tớ ước mình có thể làm nhanh như cậu..." Cô thở dài và quay lại công việc dang dở. Naruto cũng làm như vậy, thỉnh thoảng lại nhìn trộm Sakura và đỏ mặt quay ra chỗ khác.


Khi Sasuke bắn cho Naruto một ánh mắt còn khinh bỉ hơn bình thường trong lúc bản thân làm việc còn nhanh vượt hẳn lên, Sakura cười thầm. Vì vậy, sau mười phút cô ung dung lại gần Sasuke và cười giả-bẽn lẽn.


"Sasuke-kun, cậu thật giỏi quá đi. Cậu làm xong mọi việc trước tất cả chúng tớ."


"Hn." Sasuke gần như không thể hiện nụ cười của mình trước khi bất thình lình lườm Naruto, người đột nhiên làm việc chăm chỉ hơn nữa.


Sakura cười thoải mái, biết rằng cả hai cậu bạn đang quá bận rộn làm việc nhanh hơn người kia để chú ý tới thái độ tự mãn của cô. Cô đang vui mừng với sự thật rằng cô không phải làm gì cả mà không chú ý đến việc Kakashi đứng sau mình cho đến khi anh lên tiếng.


"Điều đó thật không hay chút nào, Sakura-chan"


Sakura cứng người lại. Nự cười của cô ngập ngừng trong giây lát nhưng cô tự trấn an bản thân và nhìn lên người thầy của mình thắc mắc. "Ý của thầy là gì ạ?"


"Trêu đùa các cậu nhóc như vậy," anh nói. Kakashi không chắc mình có nên lên lớp cô về làm việc nhóm hay không bởi vì, việc thao túng của cô đã khiến cho nhiệm vụ này hoàn thành nhan hơn.


Cô cau mày trước khi bĩu môi. "Nhưng thưa thầy!" cô rên rỉ. "Em chỉ đang dạy cho họ khi họ vẫn đang ở Konoha thôi ạ, nơi mà sẽ an toàn hơn để học rằng tất cả chỉ cần một vài lời khen đơn giản có thể khiến những người đồng đội chống lại nhau cho lợi ích của kẻ thù." Sakura gật đầu háo hức. "Nó là cho lợi ích của đội mà. Thật đấy."


"Thật sao?"


"Thật ạ."


Kakashi đang định nói điều gì đó nhưng có người khác (cực kì) to tiếng hơn cắt lời của anh.


"HA! CHỒNG LÁ CỦA TỚ TO HƠN CẬU, ĐỒ KHỐN!"


Đột nhiên có một quả cầu lửa bắn về phía Naruto (và đống lá của cậu). "Không còn thế nữa, đồ ngốc."


"UGH! TỚ SẼ ĐÁNH BẠI CẬU."


"Tch, tớ rất vui được xem cậu thử."


Sakura nhướng một bên mày với Kakashi, người đang xem xét ngọn lửa đang ngày càng cháy to hơn và những tổn thất do cuộc ẩu đả của Naruto và Sasuke để lại trên tài sản của khách hàng. "Thầy đã thấy ý của em chưa?"


Kakashi thở dài. "Phải."


"RASENGAN!"


"CHIDORI!"


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro