83. HÒA BÌNH LẬP LẠI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiều nay là ngày nàng xuất viện, Lan Ngọc tranh thủ về khách sạn thay đồ xong thì liền tức tốc đi tới bệnh viện. Trong thâm tâm cũng biết rằng đi đến đó thì cũng sẽ lại gặp cái tên giám đốc khó ưa kia thôi. Hôm nay nhất định không được làm lớn, phải bám theo thôi, khi nào hắn ta đi rồi thì mới hành sự. Chỉ sợ lạng quạng lại đánh nhau thì không hay chút nào.

Y như suy nghĩ của Lan Ngọc, khi cô vừa đến cộng bệnh viện thì từ phía xa Thùy Trang đã được anh ta đỡ ra ngoài. Coi cái tên đó kìa, nắm tay này nọ, Gừzzzz, cô chỉ đứng từ xa cắn răng mà nhìn. người ta là người yêu của nhau mà.

Đến lúc Thùy Trang được anh ta dìu lại nhà xe rồi đứng đó đợi để anh ta đi lấy xe, thì nàng cũng đã nhìn thấy cô.

Cô nhìn nàng với đôi mắt chua xót, nàng nhìn cô với đôi mắt nghẹn ngào. Cô và nàng đứng đó nhìn nhau, lát sau vừa thấy anh ta chuẩn bị đi ra thì cô cũng quay đi. Cô biết Thùy Trang không hề có tình cảm với anh ta, có chăng thì chỉ là cảm kích vì anh ta đã bên cạnh để nàng quên đi Lan Ngọc. Chỉ là anh ta kém may mắn. Mà anh ta cũng trơ trẽn lắm, lợi dụng lúc không có cô liền liền cướp lấy nàng. Lan Ngọc này nhất định không buông nàng, anh ta đừng có hòng.

Ngồi yên vị trên xe Khắc Linh, Thùy Trang không hề nói lời nào. Lúc nãy nhìn thấy Lan Ngọc. Lại chính một lần nữa trái tim nàng đau thắt. Lan Ngọc không dám lại gần chắc bởi vì sợ làm khó cả ba khi Khắc Linh cũng đang ở gần đó. Vì theo tình về lí nàng cũng là bạn gái của anh ta.

Thân hình của em khi quay lưng đi, nó trở nên gầy gò, chị biết người đau khổ nhiều nhất không phải là chị mà là em.

Phải, chị còn yêu em nhiều hơn những điều chị tưởng, nhưng chị lại e sợ rằng mẹ em lại không thể nào mà chấp nhận chị... Rồi bác sẽ làm em đau lòng...

Hôm qua em nói với chị, em giải quyết xong hết rồi...

Chị biết điều đó là thật vì ánh mắt của em nhìn chị vào khoảng khắc đó hạnh phúc vô cùng...

Nhưng trong hoàn cảnh đó, chị vẫn chưa thể nào dũng cảm đối mặt, chị sợ mẹ em, sợ người ta dèm pha...

Với lại rằng bản thân chị cũng đã đồng ý làm bạn gái của anh ấy...

Chị rối lắm em à...







**********************************************************




- Thùy Trang em ổn chứ, hay chúng ta quay lại bệnh viện? - Khắc Linh chắc hẳn thấy người mình yêu cứ ngơ ngơ ngẫn ngẫn, sắc mặt nhợt nhạt vô cùng. Anh chỉ e sợ rằng khi về đến nhà lại xỉu nữa thôi.

- Em không sao đâu, đưa em về xong anh cũng về đi, em nghỉ ngơi sẽ khỏe lại, không cần lo cho em. - Thùy Trang thật sự cảm thấy có lỗi vô cùng, tự nhiên đi chấp nhận làm bạn gái anh ấy trong khi chẳng có yêu.

- Ừ. - Anh trả lời nàng với một câu vỏn vẹn vì nếu anh có muốn ở lại cũng không thể nào. Thùy Trang nói thì anh tôn trọng thôi.

Anh tập trung lái xe, anh cũng không hề biết là phía sau có một chiếc xe cũng đang bám đuôi.

- Khắc Linh à, em... - Thùy Trang ngập ngừng định nói gì đó

- Em không cần nói ra đâu, bản thân anh tự hiểu.

Khắc Linh chưa gì đã ngắt ngang lời nàng, Thùy Trang cụp mắt xuống hổ thẹn.

Cũng mong là anh hiểu, thật sự em chẳng thể quên người đó nữa rồi.

Khắc Linh cũng đoán được chút ít nàng sắp nói gì. Nhưng anh thật sự không muốn nghe. Thà để anh âm thầm còn hơn là ghim vào tim anh một mũi dao nhọn hoắt. Nhiều ngày qua anh thấy Thùy Trang khóc nhiều và anh biết giọt nước mắt đó không phải vì anh. Đơn giản là nàng không không hề yêu anh. Nhưng sao lại nàng không nghĩ rằng nếu bản thân nàng quay lại với Lan Ngọc, cô ta sẽ khiến nàng lại đau khổ thêm lần nữa?




**********************************************************

....

.......

..............

Thùy Trang được Khắc Linh đưa vào nhà, sau đó cũng trở ra rồi lái xe đi, anh chạy thật nhanh. Anh hiểu hết tất và anh cũng muốn nhìn Thùy Trang hạnh phúc... Nhưng anh muốn nàng hạnh phúc bên anh... Anh bắt buộc phải làm gì đó...

Bỗng chốc, tiếng điện thoại của anh ta vang lên... Là số điện thoại lạ, anh chần chừ một lúc... Cuối cùng vẫn bắt máy. Chiếc bluetooth anh đeo bên tai vang lên giọng nói vừa lạ vừa quen - Alo...

Khắc Linh vừa lái xe, vừa mở to mắt ngỡ ngàng, nhưng vẫn cố tỏ ra điềm tĩnh để trả lời. - Ai? Có chuyện gì...?

- Nào... Tổng giám đốc Khắc Linh đừng căng thẳng thế chứ? Lâu rồi không gặp anh, chúng ta... gặp nhau một bữa được không? - Giọng nói với ý cười khiến cho Khắc Linh bất lực thở dài.

- Ai vậy? Chúng ta biết nhau sao...?

- Gặp đi rồi biết... Quán cafe ĐN, tôi chờ anh ở đó, ngay bây giờ... - Vừa dứt lời, Khắc Linh đã nghe tiếng bíp bíp. Anh vô cùng khó hiểu, tự hỏi mình có nên đi hay không? Anh rất sợ sự cố hôm kí hợp đồng mấy bữa trước lại tái hiện...





************************************************


Lan Ngọc vừa thấy anh ta đi liền nhanh chóng chạy vào. Nhất định hôm nay tất cả phải nói hết.

Cô chạy vào trong không hề gõ cửa mà trực tiếp đi vào. Thùy Trang đang nằm ở đệm, nghe tiếng cửa liền trở mình. Biết ngay mà, cô không hề bỏ nàng đi. Chẳng có xíu bất ngờ nào. Nhưng vẫn giận chuyện Mlee lắm nha. Hôm đó còn dám nói không có quan hệ gì với nàng.

- Em đến đây làm gì, về mà cưới vợ đi. - Thùy Trang một mặt lạnh lùng, không hề nhìn cô.

- Chị à, nghe em nói đi, em thề với chị mọi thứ em nói đều là sự thật, tin em đi mà...em hông có yêu cô ta mà. - Lan Ngọc gương mặt đáng thương tiến tới đệm, nắm tay nàng. Cô không tin là trái tim nàng sắt đá với cô. Không tin là không thể lật đổ.

Thùy Trang đang cố tỏ ra lạnh lùng mà gặp cái tình huống này, liền mím môi chặt lại. Cái vẻ năn nỉ vẫn không thay đổi chút nào. Vẫn hèn hạ như xưa.

- Em là muốn nói cái gì nữa đây?

Lan Ngọc nghe nàng hỏi liền như phất cờ trong bụng.

- Em chỉ muốn nói trái tim em chỉ yêu mỗi chị Thùy Trang, em muốn nói em đã giải quyết xong tất cả rồi, và em muốn nói ngoài chị ra bất kể ai, em cũng không cưới về làm vợ. Tin em đi, tất cả đều ổn hết rồi. Về với em đi.

- ....... - Một sự im lặng từ Thùy Trang, Lan Ngọc biết nàng hiểu. Nhưng muốn chứng minh thực hơn, cô đã nắm lấy tay nàng. Đặt vào nơi lồng ngực trái của mình.

- Chị biết không, mỗi ngày đối với em đều là một cuộc chiến, mỗi ngày em cố gắng, em thực hiện mọi thứ để thể hiện tình yêu này với chị. Rất nhiều ngày rồi, trái tim nay tan vỡ, chị à chấp vá nó lại cho em được không?

- ........ - Nàng vẫn im lặng.

- Em biết hiện tại chị đã là bạn gái của anh ta,  nhưng em cũng biết chị không hề có tình cảm với cái tên đó. Chị mà không về Hà Nội với em, em chết cho chị coi.

Lan Ngọc làm sao mà biết được sự việc lúc nãy của Thùy Trang và Khắc Linh trên xe. Không biết họ đã như thế âm thầm chia tay.

- Em ngon em chết đi, ba mẹ em, vợ em đau lòng chứ chị thì không hề. - Vẫn không hề có được kết quả tốt đẹp gì cả, Thùy Trang vẫn là thù dai khó bỏ. Gương mặt bày tỏ sự lạnh lùng của màng làm mặt cô xanh lè.

- Trời ơi, nói hoài sao chị hông hiểu vậy, em với cô ta chính thức hủy hôn rồi, Thùy Trang à đừng thù dai em nữa mà, hứa mà, hứa sẽ không để xảy ra bất cứ chuyện gì với chị nữa. Huhu.... Chuyện của mẹ em... em cũng giải quyết xong rồi mà... - Lan Ngọc hết cách liền mếu máo, mặt mày tèm lem. Đúng là múa rìu qua mắt thợ, mấy giọt nước mắt nhõng nhẽo nịnh nọt của Lan Ngọc làm sao qua mắt được đại cao thủ Thùy Trang.

Thùy Trang tâm tình rung động, cảm thấy vui vui, nhẹ lòng biết bao nhiêu. Nhưng vẫn thờ ơ, phải dạy cô một bài học.

Em đã phạm 2 tội. Dám dấu chị chuyện có vợ sắp cưới.

Thứ 2, dám nhậu xỉn be bét, không lo cho bản thân.

Lần này chị không trị được em, không mang họ Nguyễn nữa.





_________________________________________________________________________


Mai up ba chap nhưng muốn nhờ các Thượng Đế một chuyện:))))))))))))))))

Các Thượng Đế thương au thì các Thượng Đế vào trang cá nhân của au, tìm trang cá nhân "letienstl". Sau đó, tại chap 103 của fic"[Đới Ngôn] Vòng lặp của hi vọng", đừng tiếc 1 cmt khen bà chị này giùm. Tại fic đó đang ngược:))))) và còn ngược rất dài:)))) nên các Thượng Đế bỏ ra tầm 10s cmt cho chị ta để chị ta siêng up chap cho au nhe... Au chỉ càn fic đó healing hứa ngày hôm đó up 5 chap...

Mấy Thượng Đế không cmt cũng đừng chửi au hay chị ta nhe:DD Và tất nhiên là không mang tính Pr rồi:))) chỉ cần cmt 1 câu và đi ra:DD

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro