Chương 43

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lương Sơn CP – [ Thanh mộng áp ngân hà ] – Chương 43

Lê Thốc ở lại bệnh viện chăm nom, từ bệnh viện về đến phủ, Trương Nhật Sơn cả người đều có chút ngẩn ngơ.
Sau khi trở về Trương Nhật Sơn vẫn là chủ động đi gặp Trương Khải Sơn .
"Phật gia thật xin lỗi, chuyện này không thể trách Lương Loan. Kỳ thật cô ấy đã sớm nói với ta thân phận Uông gia của cô ấy, là ta tự chủ trương đem sự tình giấu đi.”
Trương Nhật Sơn đứng thẳng, bộ dáng mặc cho mắng, mặc cho đánh, Trương Khải Sơn nhìn thấy đau đầu .
"Cho nên bây giờ ngươi chính là đem mọi chuyện đều ôm về trên mình sao? Ngươi biết cô ấy . . ."
Trương Nhật Sơn vội vang lên: "Phật gia, Lương Loan cô ấy khác biệt.”
Nghe được âm điệu tuyệt đối tín nhiệm.
Tề Thiết Chủy cũng là hết cách: "Phó quan, ngươi vì cái gì mà khẳng định cô ta khác biệt như vậy được chứ? Tề Thiết Chủy ta tính tận thiên mệnh, nhưng có một thứ không tính được, đó chính là nhân tâm. Phó quan ta hi vọng ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ ."
Nhị Nguyệt Hồng chậm rãi nói tiếp: "Nghe nói Uông gia từ tộc trưởng đời thứ nhất bắt đầu, trí nhớ cùng năng lực đều được truyền thừa lại. Nhưng Lương Loan nhìn thế nào cũng chỉ là một nữ nhân yếu ớt a.”
Trương Nhật Sơn gật đầu , "Không sai , bây giờ Lương Loan trừ y thuật ra, những thứ khác cái gì cũng đều không hiểu ."
Khi đó một số ít người còn bảo lưu thiên phú, có thể thông quỷ thần , tu luyện dị thuật .
Chỉ có điều trôi qua nhiều năm như vậy, ngươig có được năng lực như vậy hầu như cũng đã tuyệt diệt.
Uông gia cũng không không biết dùng phương pháp gì, đem loại năng lức đời này sang đời khác truyền thừa lại.
Tựa như hắc mao xà bên trogn Cổ Đồng Kinh , mục đích tồn tại chính là ghi chép và truyền thừa lại, trăm năm không biến .
Tề Thiết Chủy suy nghĩ rồi nói: "Bọn họ phát triển cho đến nay, nói không chừng cũng sớm đã mất đi năng lực lúc đầu.”
Trương Nhật Sơn nghiêm túc phân tích: "Kỳ thật còn có một khả năng, đó là Lương Loan từ lúc bắt đầu đã không có tiếp thu qua loại truyền thừa này. Hoặc là ngay cả chính cô ấy cũng chỉ biết mình là người Uông gia, đối với thân phận đặc biệt của mình cô ấy không hề hay biết.”
Chuyện truyền thừa năng lực cùng ký ức từ người đời trước, đây vốn đã là làm trái thiên mệnh.
Nếu như thể chất hơi yếu, căn bản là không chịu nổi, có thể sẽ tử vong tại chỗ, cũng có thể nửa đời sau sống trogn điên dại.
Trương Nhật Sơn kỳ thật bản thân cũng không xác định , cho nên ở bệnh viện thời điểm anh đã cẩn thận dò xét thử Lương Loan có hay không nhớ đến gì đó.
Ấn ký tộc trưởng đã xuất hiện, Lương Loan xác thực đã trải qua chuyện này, nói như vậy thứ đó được phong ấn lại trong đầu cô cũng sẽ sớm thức tỉnh.
Đây cũng là điều Trương Nhật Sơn sợ nhất.
Lương Loan không phải là viên ngọc còn xót lại trong biển cả, mà là tộc trưởng.
Coi như bản thân cô ấy không biết rõ sự tình, nhưng một khi thân phận này được tiết lộ, nhất định sẽ truyền đến người Uông gia.
Đến lúc đó cho dù Lương Loan không muốn tham dự những thứ này, cô ấy cũng không thể không thuận theo.
Trương Khải Sơn cũng rơi vào trầm tư, muốn hay không thừa dịp bây giờ làm một lần rồi nhàn nhã cả đời. Nhưng mà hiện tại nhìn thế nào Lương Loan cũng là một người vô tội, hơn nữa cô ấy từng cứu mạng Tân Nguyệt và phó quan.
Trương Nhật Sơn đã bên cạnh hắn quá lâu, đối với mỗi một hành động, mỗi một biểu tình của hắn, anh cũng rõ như lòng bàn tay .
Trương Nhật Sơn thầm nói không được, Phật gia đây là nổi lên sát tâm.
Anh vội vàng nói: "Phật gia , ta dám cam đoan Lương Loan không có vấn đề. Ta cũng vậy sẽ đích thân theo dõi cô ấy, trông chừng cô ấy, cho nên coi như ta là cầu xin Phật gia, có thể hay không mở ra một con đường?”
Ở đây ba người họ đều không lên tiếng, quả nhiên a, tảng đá kia chính là nở hoa, muốn khuyên hắn quay đầu lại đúng là khó khăn .
Phó quan a phó quan, ngươi thích người nào không được, một mực thích tộc trưởng Uông gia, đúng là tạo nghiệt a!
Hồi lâu, Trương Khải Sơn quyết định: "Được, ta có thể trước tiên không động đến cô ta, nhưng mà phó quan ngươi phải biết, ta đây chính là tin tưởng ngươi, không phải tin tưởng cô ta."
Dù sao phó quan có thể chưa từng có cầu qua mình cái gì .
Trương Nhật Sơn cảm động đến rơi nước mắt, anh nhẹ gật đầu: "Phật gia yên tâm , ta nhất định sẽ trông chừng tốt cô ấy ."
Lương Loan chính là Lương Loan, chỉ cần có anh ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho cô ấy có cơ hội biến thành người nào khác.
Uông Loan sao?
Chậc, thật sự là quá khó nghe.
Vẫn là Lương Loan tốt.

#fanfic_luongsoncp

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro