Chương 46

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lương Sơn CP – [ Thanh mộng áp ngân hà ] – Chương 46

Lương Loan cảm giác mình hôn mê lần này, sau khi tỉnh lại đến giờ cả người cũng thay đổi rất nhiều .
Chẳng hạn như, khí lực trở nên lớn hơn.
Cô chính là muốn cầm cái ly uống nước, ai ngờ chỉ hơi dùng lực xíu mà thôi, cái ly liền bị bóp nát !
Lương Loan đang chuẩn bị xoay người lại nhặt , Trương Nhật Sơn vội vàng nói: "Em đừng cử động , coi chừng làm mình bị thương."
Lương Loan đành phải ngồi lại trên giường nhìn Trương Nhật Sơn thu thập tàn cuộc , cô đột nhiên hỏi: "Trương Nhật Sơn anh gần đây sao lại có thời gian rãnh rỗi như vậy a, anh không bận làm chuyện khác sao?"
Trương Nhật Sơn vừa thu dọn vừa nói: "Bây giờ em chính là việc khiến ta bận bịu cần quan tâm."
Lương Loan híp híp mắt , "Trương Nhật Sơn đã xảy ra chuyện gì đúng không?"
Lương Loan nhìn tuy tùy tiện, nhưng kỳ thật tâm tư thập phần nhạy cảm.
Mấy ngày nay không riêng gì Trương Nhật Sơn , còn có Lê Thốc cũng quái lạ, cô không phát giác mới là kỳ lạ.
"Anh không cần gạt ta , rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Lương Loan không thích bị che giấu, từ lúc cô sinh ra đến giờ hy vọng nhất chính là sống một cách rõ ràng.
Trương Nhật Sơn thu dọn xong thủy tinh vỡ, sau đó mới chầm chậm ngồi xuống, anh cũng cảm thấy đến lúc cần phải nói chuyện với Lương Loan một chút.
"Đích thật là xảy ra chút chuyện, ta vốn là cũng không muốn gạt em, chỉ là không có thời cơ tốt để nói với em."
Trương Nhật Sơn từ đầu đến cuối đều cảm thấy có chuyện vẫn là nên nói rõ ràng thì tốt hơn, miễn cho buồn phiền trong lòng khiến mình không thoải mái , còn làm cho người khác đoán tới đoán lui.
Lương Loan nhìn sắc mặt anh nghiêm trọng, thế là thử dò xét hỏi: "Chuyện anh nói sẽ không liên quan tới ta chứ?"
"Ừm. Chuyện này cùng với em và Uông gia có quan hệ ." Trương Nhật Sơn không e dè nhắc đến Uông gia, "Lương Loan em không phải vẫn luôn muốn biết em là ai sao?”
Lương Loan cảm thấy kỳ quái , "Cái này ta đã biết rồi a, ta là người Uông gia ."
Trương Nhật Sơn lắc đầu: "Không, em không chỉ đơn giản là người Uông gia, em còn rất có thể là tộc trưởng Uông gia ."
"Tộc , tộc trưởng?" Lương Loan chỉ mình , "Anh nói ta?"
"Ừm."
Lương Loan cười khanh khách "Trương Nhật Sơn anh đừng nói giỡn nữa, ta làm sao có thể là tộc trưởng cái kia chứ !"
Trương Nhật Sơn không cười , chỉ là biểu hiện nghiêm túc nhìn cô, Lương Loan dẫn dần dừng lại tiếng cười.
"Nếu như đúng là ta thật, vậy các ngươi là làm sao mà biết được?"
Lương Loan xem ra rất bình tĩnh, Trương Nhật Sơn bỗng nhiên có chút hoảng hốt, phảng phất như trở lại khoảng khắc cô cứu Lê Thốc lúc ấy.
Bình tĩnh, trấn định . Trở nên không giống cô ngày thường.
Trương Nhật Sơn giật giật môi: "Bởi vì trên trán em có ấn ký Tàng Hải Hoa, đó là đặc thù của tộc trưởng Uông gia ."
Lương Loan theo bản năng đủa tay lên trán của mình sờ soạng: "Không có khả năng a, từ nhỏ đến lớn trên người của ta trừ có hình xăm Phượng Hoàng , căn bản không có gì khác . ."
"Đó là bởi vì em không có gặp đúng cơ hội khiến nó cuất hiện , cho nên ngay cả trăm năm sau ta cũng không có phát hiện ."
Lương Loan biết , Trương Nhật Sơn sẽ không gạt cô, anh nói có cái kia nhất định chính là có .
"Còn có, em gần đây có cảm thấy thân thể mình so với trước đây có chút thay đổi không?”
"Có."
Trương Nhật Sơn đột nhiên khẩn tương, lập tức chạy vội tới trước mặt cô hỏi thăm: "Thay đổi gì?"
"Thì, chính là cảm thấy khí lực đột nhiên trở nên rất lớn, chính ta cũng không biết xảy ra chuyện gì."
Trương Nhật Sơn mi tâm nhảy dựng , chẳng lẽ Lương Loan thật đã tiếp nhận qua cái nghi thức kia rồi sao?
"Làm sao vậy?"
Lương Loan mới vừa hỏi, liền bị Trương Nhật Sơn bế lên, sau đó sải bước đi ra ngoài .
Cô ấy đã không thể tiếp tục lưu lại ở bệnh viện, quá mức nguy hiểm , Trương Nhật Sơn cũng lo lắng .
"Trương Nhật Sơn anh muốn mang ta đi đâu a?"
Trương Nhật Sơn thuận theo đáp lại: "Nếu như ta thật có thể đem em giấu đi thì hay biết mấy, không để cho bất kỳ người nào có thể tìm thấy em."
Chỉ có như vậy, em mới không gặp nguy hiểm.
Với lại từ sáng sớm đến hoàng hôn, người em thấy cũng chỉ có ta .
Lương Loan ta nên làm thế nào, em mới có thể chỉ thuộc về ta.

#fanfic_luongsoncp

>>> đang tự hỏi không biết anh phó quan có số làm thê nô không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro