Oneshot

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Summary:

 Kaminari phát hiện một học sinh lớp trên đang tỏ tình với Midoriya. Cậu vội vã chạy về để báo cho đội của mình trong sự phấn khích mà quên mất rằng Bakugou thích Midoriya.Sự hỗn loạn đã xảy ra, nhưng điều gì thực sự đã xảy ra? 🤔

---------------------------

Kaminari gần như run lên vì phấn khích tột độ. Cậu đang đi dạo thong thả quanh khuôn viên trường UA (hay nói cách khác là tránh mặt Bakugou vì hiện tại cậu ấy không ôn tập cùng nhóm cho kỳ thi sắp tới của Ectoplasm) thì bắt gặp một cảnh tượng kỳ lạ.

Dưới gốc cây anh đào lớn nằm ở quảng trường giữa ký túc xá và trường học là bạn cùng lớp của cậu, Midoriya Izuku.
Nhưng điều thú vị là, Midoriya không ở đó một mình.

Đứng bên cạnh Midoriya là một chàng trai cao hơn nhiều với mái tóc màu đen. Kaminari không nhận ra anh ta ngay lập tức, nhưng ba chiếc cúc trên áo khoác của anh ta cho thấy rằng anh ta là học viên của khoa kinh doanh. Anh ta trông cũng lớn tuổi hơn, nên có lẽ là một anh lớp trên.

Tuy nhiên, phần thú vị nhất chính là phong bì mà anh ta đang đưa về phía Midoriya.

Kaminari há hốc mồm. Ôi trời, chẳng lẽ Midoriya sắp được tỏ tình sao?!

Cậu nhìn thấy Midoriya nhận lấy phong bì đó với một nụ cười nhỏ trên môi.Hai người trao đổi vài lời trước khi người kia vẫy tay và đi mất. Midoriya ôm lấy phong bì vào ngực,khuôn mặt cậu nhẹ nhàng đỏ bừng.

Ôi trời, cậu ấy đã... Và trông như Midoriya đã chấp nhận!

"Chết tiệt, phải nói ngay với họ!" Kaminari quay đầu lại và vội vã chạy về ký túc xá, háo hức chia sẻ tin tức này với đội của mình(Bakusquad).

---------------------------

Ở phòng của Bakugou Katsuki ở ký túc xá 2-A, Bakugou, Kirishima, Sero và Ashido đang ngồi học cùng nhau.

"Bakugouuuuu... làm sao mày tính ra được x=137.6 vậy?" Kirishima nhìn vào người bạn thân với đôi mắt đáng yêu. "Giúp tao với."

Bakugou thở dài khi đẩy cuốn sổ sang một bên để lấy sổ tay từ Kirishima. Anh nhanh chóng nhìn quét qua đó để tìm lỗi. "Nhìn nè, Tóc Chỉa." Anh chỉ vào một phần từ bài làm của Kirishima. "Mày đảo lộn phần tử và mẫu số rồi. Sửa cái lỗi đó và thử lại đi." Anh ta ném sổ tay lại cho Kirishima.

"Cảm ơn bro!" Kirishima mỉm cười với chàng trai có mái tóc vàng,sau đó xóa sạch mọi thứ từ lỗi đó và bắt đầu làm lại.

Căn phòng trở nên yên tĩnh.

Thực sự là quá yên tĩnh.

Bakugou quan sát xung quanh phòng. "Ê, thằng Pikachu đâu rồi? Chúng ta đã bắt đầu được 15 phút rồi mà!"

Ashido nhún vai. "Cậu ấy nói là đi dạo và sẽ đến muộn một chút."

Bakugou gầm lên. "Thằng lười chết tiệt đó. Khi nó đến đây, tao sẽ..."

Cánh cửa phòng ký túc xá bị mở toang. Người mà họ đang nhắc đến lao vào,cậu ta thở hổn hển và mặt đỏ bừng vì phấn khích.

"Ôi trời ơi các cậu! Các cậu phải nghe điều này!" Kaminari ngồi phịch xuống bên Sero và dựa vào anh chàng dùng băng dính. "Chỉ cần... cho tớ thở một chút."

"Cái quái gì thế, Mặt Đần?! Mày đến muộn 15 phút rồi. Mày đã ở đâu thế?" Bakugou trừng mắt nhìn anh chàng điện ngồi đối diện chiếc bàn nhỏ ở giữa sàn nhà.

"Kacchannn!" Kaminari rên rỉ. "Tớ định nói với cậu... hãy để tớ thở!"

"Im đi đồ ngu ngốc và nói cho tao biết mày đã ở đâu nhanh! Tao không tổ chức những buổi học này vì lòng tốt của tao đâu." Bakugou cười khẩy. (Thực ra là vì lòng tốt, nhưng anh không nói với những đứa bạn thua cuộc của mình đâu.)

"Được rồi!" Kaminari thở dài một cách kịch tính. "Vậy là tớ đang đi dạo quanh khuôn viên trường để lấy lại tinh thần trước buổi học của chúng ta.."

Sero cười khúc khích. "Ừ-ừ... chắc chắn rồi Kami."

"Hey! Để tớ kể xong đã chứ." Kaminari bĩu môi trước khi tiếp tục. "Dù sao thì! Tớ đang đi gần quảng trường có cây anh đào, cái nơi mà Iida tỏ tình với Uraraka tháng trước ấy?"

Mọi người gật đầu. "Ừ, tớ tới gần đến nơi thì phát hiện ra một anh chàng lớp trên khoa kinh doanh. Tớ không biết anh ta là ai, nhưng anh ta có mái tóc đen, dựng đứng và cao một cách kỳ lạ."

Ashido búng tay. "Ồ, nghe giống Nishimita! Khoa kinh doanh phải không?"

Kaminari gật đầu. "Đúng vậy, từ chiếc áo khoác anh ta mặc thì tớ nghĩ là vậy! Nhưng đây không phải phần hay nhất đâu."

Bakugou đảo mắt. "Vậy thì nhanh lên và đến phần hay đi, chết tiệt."

"Đợi chút Bakubro! Dù sao thì, anh ấy đã ở cùng ai đó. Tớ chắc chắn khoảng 95% rằng họ đang tỏ tình và người kia đã chấp nhận!"

Ashido hét lên và cúi người về phía trước. "Ôi trời ơi, có phải là người quen của chúng ta không?!" Mắt cô sáng lên khi nghĩ đến điều đó.

Kaminari cười khẩy. "Đúng thế. Có vẻ như chàng Midoriya của chúng ta ở 2-A đã có bạn trai mới rồi!" Anh chàng tóc vàng điện tử mỉm cười tự hào khi kể tin đồn nóng hổi, hấp dẫn này.

Căn phòng trở nên im lặng đến chết chóc.

Kirishima, Sero và Ashido dường như sợ hãi đến mức không dám thở một cách đều đặn. Ánh mắt của họ đảo qua đảo lại giữa Kaminari và một Bakugou, lặng thinh một cách đáng ngờ.

Kirishima nuốt nước bọt. Cậu đẩy nhẹ thúc Kaminari bằng khuỷu tay. "Uhh, đó chỉ là một sự nhầm lẫn phải không anh bạn? Chắc chắn không phải là Midoriya."

Kaminari cau mày nhìn bạn mình. "Cái gì? Không, đó là Midoriya mà."

Sero đá cậu ta dưới gầm bàn. "Không, cậu nhầm rồi, đúng không? "  Cậu cố gắng nhìn chằm chằm vào Kaminari trước khi cố tình chuyển mắt sang Bakugou, như thể đang cố nói với cậu ấy điều gì đó.

Kaminari bối rối. "Này các cậu, tớ biết mình đã thấy gì. Đó là Midoriya và cậu ấy đã chấp nhận lời tỏ tình! Tớ đã tận mắt chứng kiến-"

Kirishima lại đẩy Kaminari một lần nữa. "Dude...Đừng.nói.nữa" Cậu túm lấy Kaminari và kéo  lại gần hơn để có thể thì thầm vào tai nhau. "Cậu biết là cậu ta thích Midobro mà! Chúng ta đã nói về chuyện này rồi! Cậu ta định sẽ tỏ tình vào tháng sau tại triển lãm mới về All Might. Cậu đang làm cái quái gì thế?!"

Kaminari thu mình lại với vẻ mặt "Ôi chết ".
"Ừm,tớ...Tớ không biết điều đó. Tớ quên mất rồi anh bạn à." Anh liếc nhìn người bạn tóc vàng của mình ở bên kia bàn. "Bakugou...? bro, tớ xin lỗi... Tớ không nghĩ ngợi gì cả. Có lẽ tớ đã nhầm lẫn! Ừ, chắc là tớ đã hiểu lầm tình hình!"

Ashido liếc qua liếc lại giữa Kaminari và Bakugou. Anh chàng tóc vàng bùng nổ đang im lặng một cách khác thường. Anh ta khom lưng trên bàn, đôi mắt ẩn sau mái tóc vàng nhọn hoắt, và một cây bút chì nắm chặt trong tay.

Cô với tay qua và chạm vào vai anh. "Bakugou, cậu...ổn chứ?"

Một tiếng rắc vang lên khi cây bút chì trong tay Bakugou vỡ thành nhiều mảnh. Cả nhóm họ hét lên vì hành động đó.

Bakugou đập mạnh tay xuống bàn trước mặt và đứng dậy. Tất cả mọi người trong phòng đều giật mình. Họ nhìn lên anh ta, đôi mắt đỏ rực đầy sự giận dữ.

-Ai dám. Dm.Tỏ tình. Với thằng mọt sách CỦA TAO." Anh ta gầm gừ, vẻ mặt đầy quyết tâm chết chóc.

Những người còn lại trong nhóm nuốt nước bọt.

Đây sẽ là một vấn đề.

---------------------------

Hỗn loạn xảy ra sau khi Kaminari tung tin đồn. Bakugou muốn giết người, và Kaminari vô cùng biết ơn vì cơn thịnh nộ của cậu ta dường như tập trung trực tiếp vào kẻ đã tỏ tình với Midoriya.

Tiếng thở phào nhẹ nhõm trong lòng cậu dường như đến quá sớm, khi ánh mắt dữ dội của Bakugou bỗng chốc quay sang phía cậu. Kaminari rùng mình vì sợ hãi.

"Đứng dậy cái lũ mặt ngu. Chúng ta phải đi trước khi hắn ta đi quá xa," Bakugou lạnh lùng ra lệnh.

"Uhhh.... Cái gì vậy ?" Kaminari bối rối hỏi.

Bakugou trừng mắt nhìn Kaminari. "Một thằng khốn nạn nào đó vừa tỏ tình với thằng mọt sách chết tiệt của tao. Giờ tao phải đi giết thằng đó. Vậy nên đi thôi."

Kirishima giơ tay ra hiệu xoa dịu. " Thôi nào anh bạn,mày bình tĩnh một chút đi."

Bakugou quay ngoắt lại đối mặt với người bạn thân của mình. "Tránh ra Tóc Chỉa. Không đời nào tao để một thằng khốn nạn nào đó hẹn hò với thằng mọt sách của tao. Vậy nên giờ tao phải đi giải quyết tình huống này. Ngay bây giờ." Anh ta chỉ vào Kaminari và ra hiệu cho anh ta đứng dậy. "Vậy thì đi nào Pikachu. Tao cần mày chỉ cho tao thằng khốn nạn đấy."

Sero nhăn mặt. "Bakugou,bro. Cậu biết là cậu không thể cứ thế mà đánh một anh chàng lớp trên vì anh ta có thể đã tỏ tình với Midoriya."

Ashido gật đầu chắc chắn. "Sero nói đúng đấy Bakugou! Chỉ vì Kaminari nghĩ đó là lời tỏ tình thì chưa chắc đã đúng."

Kaminari nhăn mặt. "Ý tớ là, nó trông giống như- " Một cú đá mạnh vào bắp chân khiến cậu ta im lặng ngay lập tức.

Ashido đứng lên và đặt nhẹ tay lên cánh tay trên của Bakugou. "Nghe này, tối nay chúng tớ sẽ tổ chức một buổi tiệc ngủ ở phòng Hagakure. Uraraka sẽ có mặt đó. Là bạn thân của Midori, nếu cậu ấy đã chấp nhận lời tỏ tình ấy, Uraraka sẽ biết. Vậy nên tối nay tớ sẽ hỏi cô ấy được không?"

Cô nhìn Bakugou với vẻ nài nỉ. "Tớ hứa sẽ tìm hiểu ngay, được không? Và tớ sẽ cho cậu biết ngay khi tìm ra!"

Kirishima lên tiếng. "Đúng rồi bạn, ý kiến hay đấy! Cái chuyện này nghe có vẻ lạ lùng đấy! Tớ chưa bao giờ nghe Midoriya nhắc đến thằng Nishimata này. Chắc chắn nếu cậu ấy thích thằng đó, chúng ta đã để ý rồi chứ không phải giờ mới biết."

Kirishima càu nhàu, mặt nhăn nhó. "Hai cậu đã cưa đổ nhau mấy tháng nay rồi mà." Cậu phải che giấu nụ cười khi thấy Bakugou đỏ mặt vì lời bình luận về việc cưa đổ. "Nói thật, Midoriya không phải kiểu người tán tỉnh một người rồi lại chấp nhận lời tỏ tình của người khác. Vậy thì để Mina làm việc của cô ấy và tìm hiểu thực sự đã xảy ra chuyện gì!"

Bakugou nhìn chằm chằm vào cô gái hồng, rồi thở dài. "Được thôi. Nhưng mày phải thông báo ngay khi biết được, hiểu chưa, Pinky?!"

"Được rồi Bakugou!" Cô cười, đưa ngón tay cái lên đáp lại.

Bakugou gầm rú trước khi ngồi lại vào chỗ. "Giờ thì quay lại làm việc đi."

Anh dừng lại và nhìn Kaminari, người cố gắng lén trốn sau lưng Sero. "Pikachu, sách của mày đâu? Mày có 2 phút để đi lấy đồ của mày và trở lại đây."

Bakugou ngả người về phía trước, nụ cười ác ý nở trên môi. "Cho đến khi tao xử lý xong với mày, mày sẽ giải được các bài toán ngay cả trong mơ."

Kaminari rên rỉ.

---------------------------

Sau buổi học (căng thẳng một cách đáng ngờ), cả nhóm tách ra để tham gia nhiều hoạt động khác nhau. Kirishima đã kéo Bakugou ra phòng tập để họ có thể tập luyện và Bakugou có thể giải tỏa sự căng thẳng.

Sau một giờ luyện tập gần như im lặng, Kirishima đã chịu thua.

"Bakubro. Mày có muốn nói về chuyện đó không?"

Bakugou chỉ gầm gừ đáp lại và đấm vào bao cát mạnh hơn nữa.

"Bakugou, tao biết mày đang buồn. Hãy kể cho tao nghe đi."

"Cút đi, đồ Tóc Chỉa."

Kirishima nhăn mặt. "Này. Thôi nào, tao biết mày mà. Tao biết Midobro có ý nghĩa thế nào với mày. Vậy nên cứ nói chuyện với tao đi." Cậu có thể thấy Bakugou đang do dự, nên cậu kiên nhẫn chờ đợi.

Sau vài phút, Bakugou gầm lên một tiếng rồi ngồi xuống với tư thế chụp mặt xuống đất.

"Cái quái gì thế, Tóc Chỉa? Làm sao cậu ta có thể... làm sao Deku có thể chấp nhận lời tỏ tình của một kẻ vô danh nào đó? Tao nghĩ... tao nghĩ là tụi tao đã hòa giải được rồi mà." Anh ta giấu mặt vào tay còn những ngón tay bám chặt vào mái tóc vàng.

"Ừ, anh bạn, tao biết mà... Như tao đã nói, hai người đã tán tỉnh nhau một thời gian rồi. Và Midoriya không phải là kiểu người thích chơi bời đâu,mày biết không?" Kirishima nhún vai, trước khi ngồi xuống cạnh người bạn thân của mình.

"Tao biết Kaminari nghĩ rằng cậu ta đang chứng kiến ​​một lời tỏ tình, nhưng tao không nghĩ vậy đâu anh bạn." Cậu ta đấm nhẹ vào vai Bakugou. "Bro,mày là Bakugou Katsuki.Mày là Kacchan. Không đời nào một anh chàng lớp trên nào đó có thể thu hút sự chú ý của Midoriya như mày đâu."

Kirishima mỉm cười nhẹ. "Thật chất, Midoriya rất chung thuỷ với mày đấy,anh bạn à."

Bakugou đỏ mặt nhưng không nói một lời.

Kirishima đấm mạnh một nắm đấm vào lòng bàn tay. "Vậy thì đây là những gì chúng ta sẽ làm. Mày sẽ đợi tin từ Mina, đúng không? Và khi cô ấy nhắn tin cho mày biết rằng tất cả chỉ là hiểu lầm, thì mày sẽ đi tìm thằng mọt sách của mày và làm điều đàn ông đáng lẽ phải làm và tỏ tình. Đúng không?" Cậu ta nhướn mày thách thức.

Bakugou hừng hực. "Đúng vãi đ*i. Không có thằng khốn nạn nào có thể cướp mất thằng mọt sách của tao đâu."

Kirishima cười tươi. "Đúng tinh thần rồi bro!"

---------------------------

Đêm hôm đó, Bakugou sốt ruột đi đi lại lại trong phòng trong lúc chờ tin tức từ Ashido.

Tiếng chuông điện thoại reo khiến anh ngay lập tức cầm lấy nó.

[Pinky: Bakugou, Ochako không ở đây tối nay. Có vẻ như cô ấy bị ốm trong lúc luyện tập và Recovery Girl đã bắt cô ấy đi ngủ sớm hơn. Nhưng sáng mai mình sẽ nói chuyện với cô ấy, được chứ? Mình hứa mà! 😁 ✌️]

Bakugou gầm gừ và ném điện thoại xuống giường. "FUCK!"

Anh ta bước ra khỏi cửa và đến phòng Kirishima, trước khi đập cửa. "Tóc Chỉa, cho tao vào!"

Kirishima mở cửa, nhai thanh protein. "Bakugou? Cái gì thế?"

"Pinky nói rằng Mặt Mâm không có ở đó, nên nó không thể hỏi cô ấy được! Bây giờ thì sao?!"

"Ồ... ừm... hmmm..." Kirishima chống tay dưới cằm, nhìn sâu vào suy nghĩ. "Ồ! Mày đã nghĩ đến việc hỏi bất kỳ người bạn nào khác của cậu ấy chưa? Còn Todoroki thì sao?"

" Hai Phai đã về nhà vào cuối tuần. Và không đời nào tao lại hỏi Mắt Kính."

Kirishima nhún vai. "Xin lỗi bro, tao không chắc nữa. Ý tao là, mày có thể hỏi thẳng Midoriya vào ngày mai. Cách tốt nhất để tìm ra sự thật là hỏi trực tiếp cậu ấy, đúng không? Chúng ta đều biết anh chàng đó không thể nói dối mày mà." Kirishima cười khúc khích trước khi tiếp tục nhai thanh protein của mình.

Nghe vậy, Bakugou cười khẩy. "Mày nói đúng, thằng mọt sách khốn kiếp đó không thể nói dối tao. Được thôi, tao sẽ hỏi nó vào ngày mai. Ngủ ngon Tóc Chỉa."

"Chúc ngủ ngon Bakugou!" Anh chàng tóc đỏ vẫy tay trước khi đóng cửa lại.

Bakugou quay lại phòng và bắt đầu chuẩn bị đi ngủ. Sau khi nằm xuống, anh mở điện thoại và điều hướng đến một thư mục bị khóa trong ảnh của mình. Anh nhập mật mã (tất nhiên là sinh nhật của tên mọt sách) và tải lên bức ảnh yêu thích của mình về một chàng trai tóc xanh lá cây nào đó.

Và liệu anh ấy có ngủ thiếp đi trước hình ảnh nụ cười rộng mở và đôi mắt xanh sáng ngời hay không ... chẳng ai biết được.

---------------------------

Ngày hôm sau, mọi thứ dường như có vẻ không suôn sẻ. Ashido lại nhắn tin nói rằng Uraraka vẫn đang bị ốm và sẽ không sẵn sàng để nói chuyện trong thời gian dài. Và vẫn-chưa-tìm-thấy-tên mọt sách chết tiệt!

Bakugou đã lục tung khắp khuôn viên trường. Anh kiểm tra phòng của tên mọt sách, toàn bộ ký túc xá, sân tập luyện... chết tiệt, anh thậm chí còn kiểm tra cả văn phòng của All Might.

Dậm chân xuống hành lang, tâm trạng tồi tệ của Bakugou dường như lan tỏa ra bên ngoài như một đám mây độc. Mọi người vô thức di chuyển rất nhanh ra khỏi tầm nhìn của anh ta.

Khi anh tiến tới một trong các phòng tập, anh nghe thấy một tiếng thở dài của ai đó.

"Đứa trẻ có vấn đề số 2. Tại sao nhìn em trông như đang đi giết người vậy?"

Bakugou quay lại và thấy Aizawa-sensei đang dựa vào tường,vẻ mặt mệt mỏi với ngày hôm nay. Và mới chỉ 10 giờ sáng thôi.

"Tôi đang cố tìm Deku, nhưng không thể tìm thấy thằng mọt sách khốn kiếp đó ở đâu cả!" Bakugou gầm gừ trong sự thất vọng.

Aizawa nhíu mày lên nhìn. "Đứa trẻ có vấn đề số 1 đã rời khỏi trường vào sáng nay. Nó nói có việc phải làm và sẽ quay lại sau."

"Cái gì?! Tại sao cậu ta lại cần phải-" Bakugou dừng lại. Nếu cậu rời khỏi trường để đi... hẹn hò thì sao? Với cái thằng học khoa kinh doanh chết tiệt đó? Anh ta gầm gừ khi nghĩ đến điều đó.

Aizawa thở dài, xoa xoa sống mũi. "Làm ơn đừng nói với tôi là em định đánh nhau với Midoriya vào sáng sớm thế này. Tôi không muốn dành cả cuối tuần để làm giấy tờ. Và tôi chắc là em cũng không muốn bị quản thúc tại gia lần nữa đâu."

"Cái quái gì thế, sensei?! Tất nhiên là tôi không muốn đấu với thằng mọt sách khốn kiếp đó! Tôi muốn tìm ra nó và đảm bảo rằng nó không hẹn hò với thằng khốn kinh doanh khốn kiếp đó!" Bakugou hét lên mà không suy nghĩ. Rồi cứng đờ.

Chết tiệt, anh ấy không cố ý nói điều đó ra.

Aizawa nhướn mày nhìn anh. "Em biết không? Tôi không muốn biết." Ông thở dài. "Tôi không biết gì về một sinh viên khoa kinh doanh. Nhưng Bakugou, tôi chưa bao giờ thấy Midoriya nhìn ai như cách em ấy nhìn em."

Người đàn ông lớn tuổi hơn đi ngang qua cậu học sinh tóc vàng dễ nổi nóng của mình, vỗ nhẹ vào vai cậu khi cậu đi qua.
Khi đi xuống hành lang, ông gọi lại qua vai mình. "Đứa trẻ đó không có gì ngoài sự trung thành, Bakugou. Hãy yên tâm về điều đó. Ngoài ra, nếu tôi nghe nói về việc em đánh nhau với ai đó từ khoa khác, tôi sẽ chuyển em sang học chung trong suốt phần còn lại của năm. Hiểu chưa?"

"Yeah yeah, Caterpillar-Sensei. Tôi hiểu rồi." Bakugou càu nhàu khi Aizawa gật đầu rồi đi mất.

Vậy giờ làm sao đây? Deku không ở trường, nên anh vẫn chưa thể tìm hiểu được gì. Anh đá vào tường vì bực bội. Ít nhất thì anh biết rằng anh sẽ có thể đối đầu với tên mọt sách khốn kiếp đó vào tối nay cho buổi tập luyện theo lịch trình của họ. Anh chỉ cần đợi đến lúc đó thôi.

---------------------------

Phần còn lại của ngày trôi qua chậm chạp đến bực bội. Vào khoảng giữa buổi chiều, Kirishima đã truy đuổi anh và lôi anh ra khỏi ký túc xá để đi chơi. Cậu ta đang trong tâm trạng tốt một cách đáng ngờ, và Bakugou không thể hiểu tại sao.

"Này, đồ ngốc. Có chuyện gì với mày thế?"

Kirishima cười toe toét khi trả lời tin nhắn trên điện thoại. "Ý mày là gì?"

"Mày đang hành động rất đáng ngờ. Mày đang giấu tao điều gì vậy?" Anh nheo mắt, trừng mắt nhìn người bạn thân của mình, người đang cười khúc khích một cách lo lắng.

"Tao không biết mày đang nói gì cả! Hôm nay tao chỉ đi chơi với anh bạn thân nhất của mình thôi." Kirishima quàng tay qua vai anh.

Bakugou chỉ nhìn chằm chằm vào anh. "Nói đi. Mày đang giấu tao điều gì vậy?"

Kirishima thở dài. "Được rồi, được rồi. Tao chỉ có thể nói được chừng này thôi, vì tao chỉ biết chừng này thôi, được chứ?" Cậu đẩy Bakugou đến một chiếc ghế dài, bắt anh ngồi xuống trước khi đứng trước mặt cậu.

"Được rồi, hôm nay tao tự mình làm một chút công việc thám tử. Đứa này, tao nghĩ là Nishimata, không hề tỏ tình với Midoriya đâu. Nghe nói hắn có bạn gái trong khoa hỗ trợ."

"Cái gì?! Thằng khốn đó đang lừa dối Deku sao?! Tao sẽ giết chết nó!" Bakugou gầm gừ và bắt đầu đứng dậy, trước khi Kirishima đẩy cậu ta xuống.

"Bro, không! Nghe nói là họ đã hẹn hò một thời gian và họ rất gắn bó với nhau. Vì vậy, tao thực sự không nghĩ anh ấy và Midoriya đang hẹn hò. Kaminari hẳn đã hiểu lầm tình hình."

Bakugou thở dài, thư giãn trở lại băng ghế. "Mày chắc chắn không?"

"Tao không thể chắc chắn tuyệt đối, nhưng tao nghĩ không phải như mày nghĩ đâu."

"Tốt lắm. Tao sẽ không học tốt môn nghiên cứu chung đâu." Bakugou càu nhàu.

"Ờ, cái gì vậy?" Kirishima nhìn bối rối.

Bakugou kể về lời đe dọa của thầy Aizawa sáng nay, và Kirishima gần như khom lưng cười ngặt nghẽo. "Bro, và mày vẫn còn cương quyết muốn đấm hắn à?"

"Chắc chắn rồi! Nếu thằng khốn đó lừa dối Deku, thì tao sẽ đấm hắn đấy. Không ai lừa dối thằng mọt sách chết tiệt của tao mà thoát tội cả." Bakugou khoanh tay, nhìn ra chỗ khác. Một chút đỏ phớt trên má đã lộ ra sự bối rối của cậu.

"Thật là ngầu lòi đấy, bro, bảo vệ cho người yêu của mình như thế." Cậu nhìn xuống điện thoại. "Dù sao, chúng ta phải đi bro! Mina muốn tổ chức một buổi gặp mặt nhóm trước buổi huấn luyện của mày tối nay, vì vậy chúng ta phải đi chuẩn bị."

"Thế là sao?! Không có chuyện tao sẽ dành cả ngày cùng với những thằng ngốc như mày."

"Chắc chắn rồi bro. Nếu mày làm vậy, tao sẽ gửi cho mày những bức ảnh tao chụp Midoriya trong cuộc tuần tra chung của chúng ta tuần trước. Cậu ấy trông siêu ngầu!" Cậu lôi ra điện thoại để cho Bakugou thấy Midoriya phi ngựa từ tòa nhà này sang tòa nhà khác bằng Black Whip, một nụ cười phấn khích làm bừng sáng khuôn mặt như pháo hoa của cậu ấy.

Lần này Bakugou không thể giấu được vẻ kinh ngạc. "Đã chịu thua."

Kirishima cười khúc khích."Đi đi bro, chúng ta đi chuẩn bị thôi."

---------------------------

Bakugou sẽ không bao giờ thừa nhận điều này với những người bạn ngốc nghếch của mình, nhưng anh thích đi chơi với họ bên ngoài trường học. Điều đó chắc chắn đã khiến anh quên đi tình trạng mọt sách của mình ít nhất là một chút.

Bằng cách nào đó, Ashido đã xin phép cả nhóm được rời đi trong vài giờ. Họ dành thời gian đó để chơi ở một tiệm trò chơi điện tử địa phương. Sau khi đánh bại những anh chàng trong tất cả các trò chơi mà anh được thách đấu (trừ Ashido và Kaminari, cả hai đều thực sự rất giỏi trong các trò chơi FPS), Bakugou cảm thấy tâm trạng tốt hơn.

Biết rằng Bakugou sẽ có buổi huấn luyện với Deku vào tối nay, cả nhóm bắt đầu lên đường trở về UA.

Khi họ đi qua khuôn viên trường để trở về ký túc xá, họ phải đi qua quảng trường có cây anh đào, nơi đã diễn ra nhiều lời tỏ tình... bao gồm cả lời tỏ tình giữa Midoriya và anh chàng khóa trên ngày hôm qua.

Như thường lệ, Bakugou đi trước họ, chỉ nghe được một nửa cuộc trò chuyện của bạn bè khi họ tranh luận sôi nổi về việc ai sẽ nấu bữa tối tối nay, vì Bakugou sẽ đi vắng cả đêm. Anh đảo mắt thích thú.

Khi họ đi vòng qua góc, anh bỗng đứng im tại chỗ. Từng người một, những người bạn của anh ta đâm vào nhau như một hàng domino.

"Ôi trời, cái quái gì thế này?" Sero xoa đầu nơi cậu vừa đập vào Kirishima, người đã cứng người lại theo bản năng. Cậu nhìn qua vai Kirishima và Bakugou. "Ôi trời ơi-"

Trước khi có ai nghĩ đến việc tóm lấy anh ấy, Bakugou đã thực sự lao đi trước họ. Điều này là do cảnh tượng trước mắt anh ta.

---------------------------

Đứng dưới gốc cây anh đào lại là Midoriya. Đi cùng cậu là một chàng trai mà họ nhận ra là học sinh của lớp anh hùng 1-B. Cậu ta đỏ mặt trong khi đưa một chiếc phong bì về phía Midoriya, cơ thể hơi cúi người.

Midoriya nhìn thấy cử chỉ đó có vẻ bối rối. Trước khi kịp nói gì, cậu đã bị ai đó đột nhiên chen ngang,chắn trước mặt. Cái lưng trước mặt cậu là cái lưng mà cậu đã dành nhiều năm để ngắm nhìn, nên tất nhiên là cậu nhận ra ngay.

"Kacchan...? Cậu đang làm gì ở đây vậy?"

Đôi mắt đỏ sắc nhọn quay lại trừng trừng nhìn cậu qua bờ vai rộng. "Cái quái gì thế, Deku?!"

Bakugou lại nhìn về phía chàng trai tóc bạc.Chàng trai kia giật mình phản ứng. Bakugou với tay ra và giật lấy chiếc phong bì vẫn đưa về phía họ. Thậm chí không thèm nhìn xuống, anh xé nó làm đôi trước khi làm nổ tung các mảnh vỡ.

"Deku không hứng thú đâu, đồ thừa thãi." Nghe vậy, Bakugou quay lại, nắm lấy cánh tay trên của Deku và bắt đầu kéo cậu đi,vẫy tay giận dữ về phía chàng trai kia.

Midoriya dậm chân. "Kacchan, thật là thô lỗ! Suzuki-san đang cố nói với tớ điều gì đó."

"Im đi, đồ Deku chết tiệt. Chúng ta cần nói chuyện." Bakugou hơi quay người và cúi xuống, trước khi nhấc Midoriya lên và qua vai theo kiểu bế lính cứu hỏa.

Midoriya phát ra một tiếng kêu ngượng ngùng. "KACCHAN! Thả tớ xuống!"

"Không!! Tao đã nói là chúng ta phải nói chuyện nên chúng ta sẽ nói chuyện thẳng thắn!"

Bakusquad thích thú theo dõi người thủ lĩnh nóng tính của họ lôi chàng trai nhỏ bé hơn đi và tranh cãi suốt dọc đường.

Ashido quay sang cậu anh hùng bị bỏ lại. "Suzuki-san đúng không? Xin lỗi về điều đó. Tôi chắc rằng lời tỏ tình của anh rất chân thành. Thật không may, Midoriya đã có chủ rồi. Chỉ là cậu ấy vẫn chưa biết điều đó thôi." Cô vòng tay an ủi qua vai anh. "Hey, chúng ta hãy ghé qua máy bán hàng tự động và mua một ít đồ ăn nhẹ nhé. Để tớ mời."

Các thành viên còn lại của nhóm nhìn họ dẫn dắt nhau đi nhẹ nhàng, trước khi gật đầu và tiếp tục đi về ký túc xá. Dường như vấn đề sẽ được giải quyết một cách tự nhiên.

---------------------------

Bakugou bế Midoriya suốt chặng đường đến Ground Beta, phớt lờ yêu cầu muốn được đặt xuống của cậu.

Ngay khi họ đến bãi tập luyện, và đến "chỗ của họ" như anh vẫn thường coi là riêng tư, anh thả Deku xuống đất.

Midoriya thở mạnh, má ửng hồng vì tức giận.

Bakugou cười khẩy. Heh, dễ thương quá.

"Thật thô lỗ, Kacchan! Suzuki-san có chuyện quan trọng muốn nói với tớ mà cậu lại xen vào!" Midoriya chỉ tay vào người bạn tóc vàng với vẻ buộc tội.

Bakugou đảo mắt. "Hắn ta đang tỏ tình đấy, đồ ngốc."

Miệng Midoriya há hốc. Cậu lắp bắp. "Cậu ấy- làm gì- vậy thì sao?!" Cậu thốt lên trong sự bối rối, thất vọng và một chút xấu hổ.

Khoanh tay trước ngực phòng thủ, Bakugou trừng mắt nhìn cậu trai kia. "Thì sao? Mày có ý gì thế, thì sao?! Mày không phải đã có bạn trai rồi sao, đồ khốn?!"

Tiếng hét trả lời của Midoriya vang vọng khắp khuôn viên trường.

Bakugou nhăn mặt và bịt tai. "Deku, cái quái gì thế này?!"

"Bạn...bạn...bạn trai-" Midoriya dường như không thể hiểu được những gì Bakugou đã hỏi mình. Cậu không thể nói hết câu, và mắt cậu đảo qua đảo lại trong khi cậu lẩm bẩm.

Bakugou chỉ nghe được những đoạn rời rạc, từ chưa phải là bạn trai cho đến nhưng nếu nhưôi trời Kacchan BIẾT KHÔNG?! .

Anh thở dài. "DEKU. Bình tĩnh nào." Anh bước tới và đặt tay lên vai (rất dễ thương) của Midoriya. "Nghe này, đồ mọt sách. Hôm qua mày có chấp nhận lời tỏ tình của một thằng lớp trên khốn kiếp nào đó không?" Anh hơi cúi xuống để nhìn vào mắt Midoriya.

Cậu kia nhìn anh như thể anh vừa mọc thêm một cái đầu. " Cái gì?! Tất nhiên là không!"

Bakugou thở dài. "Pikachu phát hiện một thằng khốn nào đó tỏ tình với mày hôm qua, và theo lời nó thì mày đã chấp nhận."

Midoriya thở hổn hển "Tớ sẽ không bao giờ ! Ý tớ là, tại sao tớ phải làm thế? Cậu ấy không phải là cậu!!"

Vẻ xấu hổ hiện rõ trên khuôn mặt Midoriya.

Tâm trí Bakugou như bị treo máy đứng yên. Liệu Deku vừa nói cái mà anh nghĩ là đúng không? Trời ạ.

Deku căng thẳng và bắt đầu nhìn quanh, như thể đang tìm kiếm lối thoát.

Bakugou nhận ra ánh nhìn đó. Anh siết chặt tay hơn khi cậu cố gắng chạy đi. "Ồ thật sao? Muốn nhắc lại không, mọt sách?" Anh cười khẩy, cúi xuống gần hơn đến nỗi mũi họ gần như chạm vào nhau. "Mày nghĩ gì khi hắn ta không phải là tao, đồ Deku chết tiệt?"

Midoriya im lặng. Cậu lắc đầu, những lọn tóc xoăn của cậu rung lên theo chuyển động.

"Này Deku, nói chuyện với tao đi. Nếu cậu ta không tỏ tình với mày, thì mày đang làm gì khi nhận quà từ một người không phải là tao trước cây hoa anh đào?" Đôi mắt đỏ thắm của anh dường như nhìn thẳng vào não Midoriya, cố gắng moi móc mọi bí mật của cậu.

"T--tớ không thể nói cho cậu biết được, Kacchan..." 

Bakugou bĩu môi. Anh biết Midoriya yếu đuối trước hầu hết mọi biểu cảm của mình, nhưng cái bĩu môi đó cực kỳ hiệu quả trong việc đạt được điều anh ấy muốn. "Mày nghĩ làm sao mà tao không biết? Có phải mày đã có người yêu mới và chỉ đơn giản là không muốn nói cho tao biết hả?"

"Không Kacchan! Tớ chỉ..." Midoriya thở dài. "Được thôi. Đáng lẽ ra là bất ngờ. Nishimata-senpai có một năng khiếu sáng tạo rất tuyệt và tớ đã nhờ anh ấy làm một món quà sinh nhật cho... à, cho cậu. Vì sinh nhật cậu là vào tháng tới." Nghe vậy, Midoriya nhìn xuống, đỏ mặt và xoay ngón tay cái.

Bakugou giật mình một chút. Vậy là tên mọt sách đó không hẹn hò với thằng khốn nạn lớp trên đó sao?

"Vậy, mày không hẹn hò với ai trong khoa kinh doanh đó đúng không?"

Midoriya gật đầu xác nhận.

"Và mày không biết tên ngốc kia đang tỏ tình mày phải không?"

Midoriya lắc đầu.

"Gần đây có thằng khốn nào tỏ tình với mày mà tao cần phải lo lắng không?"

Midoriya gãi gãi bên đầu. "Ừm, dạo này không có ai cả... à có một cô gái trong trung tâm thương mại tháng trước, nhưng tớ thậm chí còn không biết cô ấy là ai."

"Cái gì cơ?!" Bakugou hít một hơi thật sâu. "Được rồi, không quan trọng. Vậy là mày không hẹn hò với ai cả, đúng không?"

"Đúng vậy!"

"Thật tuyệt vời." Nói xong, Bakugou dùng cả hai tay nắm lấy má Midoriya và ép môi họ lại với nhau.

Midoriya khẽ rên rỉ khi hôn nhưng rất nhanh chóng đáp lại bằng cách đưa tay lên nắm lấy áo Bakugou và kéo anh lại gần hơn.

Bakugou với một tay xuống, quấn quanh eo Midoriya. Tay kia vuốt ve đôi má mềm mại, đầy tàn nhang. Nụ hôn nhanh chóng trở nên nóng bỏng khi cậu cắn nhẹ môi dưới của Midoriya bằng răng. Khi cậu rên rỉ nhẹ và há miệng ngạc nhiên, Bakugou liếm vào miệng cậu để vuốt ve lưỡi của cậu bằng lưỡi của mình.

Lúc này, Midoriya đang dựa vào chàng trai tóc vàng, như thể đôi chân không còn có thể nâng đỡ mình được nữa.

Cả hai tiếp tục trao nhau những nụ hôn nồng cháy cho đến khi cuối cùng họ phải tách ra để thở.

"Kacchan... cái gì...." Midoriya có vẻ không thể suy nghĩ mạch lạc.

Một nụ cười toe toét nở trên khuôn mặt Bakugou. "Mày đã nói là mày không hẹn hò với ai khác. Tốt,giờ thì mày là của tao.Điều đó khiến mày trở thành mọt sách chết tiệt CỦA TAO" Anh vòng tay còn lại qua lưng Midoriya và kéo cậu lại gần hơn, mãn nguyện khi chàng trai tóc xanh trong vòng tay. Cuối cùng cũng được.

Nước mắt hình thành ở khóe mắt xanh của Midoriya. "Thật à Kacchan? Cậu không đùa tớ chứ?"

"Tất nhiên là không rồi, đồ ngốc. Tao sẽ không trêu đùa mày về chuyện như thế này đâu." Anh cúi xuống cọ mũi vào một cái mũi đầy tàn nhang.

"Tao nghĩ rằng hôm qua thằng khốn kia đã tỏ tình với mày, và điều đó làm tao tức điên. Tóc Chỉa khá chắc chắn rằng đó không phải là một lời tỏ tình, và có vẻ như nó đã đúng. Tao không thể chịu đựng được ý nghĩ mày hẹn hò với người khác. Thực ra tao định sẽ tỏ tình với mày ở triển lãm All Might mà chúng ta sẽ đến vào tháng tới, nhưng tao không thể chờ đợi thêm nữa."

Midoriya mỉm cười với anh, đôi má ửng hồng và đôi môi còn dư vị từ nụ hôn tạo nên một bức tranh hấp dẫn khiến Bakugou phải khó khăn lắm mới cưỡng lại được.
"Kacchaaaannnnnnnnnnn! Điều đó khiến tớ rất vui. Tớ yêu cậu!"

Bakugou đỏ mặt trước lời tuyên bố này, đôi mắt đỏ của anh mở to. "Tao cũng yêu mày, đồ mọt sách chết tiệt." Anh không thể cưỡng lại sự cám dỗ nữa. Cúi xuống, anh cắn một bên má đầy tàn nhang.

Midoriya rên rỉ, nhưng một nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên khuôn mặt cậu. Cậu cúi người về phía trước, giấu mặt vào bộ ngực nở nang của Bakugou. Một bàn tay dịu dàng luồn vào những lọn tóc xoăn màu xanh lá cây của cậu, vuốt ve nhẹ nhàng da đầu cậu.

"Này Deku... chúng ta hãy nghỉ tập tối nay đi." Anh cười khúc khích trước tiếng thở hổn hển khó chịu của Midoriya. "Chỉ lần này thôi... Tao sẽ làm cho mày món katsudon, và chúng ta có thể xem phim trong phòng tao."

Midoriya đã bị thuyết phục. "Được rồi Kacchan! Nhưng chúng ta sẽ phải tập luyện vào ngày mai."

"Hoàn hảo. Vậy thì hẹn hò thôi." Anh chàng tóc vàng cúi xuống để chiếm lấy đôi môi đỏ mọng của Midoriya một lần nữa. Cuối cùng họ tách ra. Anh nắm tay cậu, bắt đầu dẫn cậu trở về ký túc xá.

"Vậy mày đã nhờ thằng kia làm cái gì?"

"Tớ không thể nói với cậu điều đó, Kacchan! Đây là quà sinh nhật của cậu. Cậu sẽ phải đợi đến tháng sau."

Bakugou với tay kéo một trong những lọn tóc xoăn màu xanh lá cây rủ xuống. "Nào, đồ mọt sách, nói cho tao biết!"

"KHÔNG!"

Hai người tiếp tục cãi vã suốt chặng đường về.

---------------------------

Bakugou đã thực hiện lời hứa và nấu bữa tối cho anh chàng mọt sách của mình. Bakusquad đã nhìn thấy họ qua cửa sổ trong khi đang ăn xong bữa tối của mình và đã dọn sạch phòng sinh hoạt chung bằng cách đề xuất một đêm xem phim với bất kỳ ai có mặt trong phòng của Sero.

Điều này cho phép Bakugou nấu ăn trong yên bình, với Midoriya lặng lẽ theo dõi anh từ quầy bếp. Khi xong, họ đi lên phòng Bakugou và bật một bộ phim ngẫu nhiên trong danh sách chờ của họ, vừa ăn vừa xem.

Hai người ôm chặt nhau trên giường, đĩa được vứt trên bàn để sau đó mang vào bếp.

Midoriya thở dài vui vẻ và ngọ nguậy sâu hơn dưới cánh tay của Bakugou quấn quanh vai anh. "Kacchan...?" cậu khẽ gọi.

"Ừm, mọt sách?"

"...Bộ phim này hơi tệ."

"Ôi trời ơi, đúng không?! Thật là tệ thật." Bakugou cười lớn. Anh di chuyển máy tính xách tay  đặt sang một bên, rồi quay lại ép Midoriya vào tường,bên trong vòng tay của mình."Tao có thể nghĩ ra một điều gì đó tốt hơn nhiều mà tao muốn làm với mày trong thời gian này."

Hơi thở của Midoriya sâu hơn. "Và đó là gì vậy Kacchan?"

"Đoán xem..." Bakugou cúi xuống cắn nhẹ vào chiếc cổ hở của Midoriya, lướt những nụ hôn nhẹ nhàng lên cổ họng cậu.

Đôi bàn tay đầy sẹo vươn lên nắm chặt lấy vai anh.Cậu trai trước mặt anh đỏ bừng từ tai này sang tai kia. "Kacchan..." Cậu khẽ rên rỉ.

"Shhh Deku...Tao đã có mày rồi, đồ mọt sách." Anh nghiêng người về phía trước, nhẹ nhàng chạm môi mình vào môi Midoriya. "Tao biết tao đã tuyên bố trước đó, nhưng hãy hẹn hò với tao, Deku. Làm bạn trai tao nhé.

Nụ cười rạng rỡ mà anh nhận được làm anh không khỏi ngạc nhiên."Kacchan,cậu là tất cả những gì tớ từng mong muốn... tất nhiên tớ sẽ là bạn trai của cậu." Cậu khịt mũi, những giọt nước mắt hạnh phúc trào ra.

Bakugou cúi xuống hôn những giọt nước mắt đó đi. "Mày sẽ không hối hận đâu Izuku. Tao hứa. Sẽ không có ai chăm sóc mày như tao đâu."

Midoriya gật đầu đồng ý. "Nhờ cậu chăm sóc tớ nhé, Kacchan."

Bakugou mỉm cười.

---------------------------

Sáng hôm sau, tin đồn nổ ra khi một bức ảnh được đăng trên trang mạng xã hội của Bakugou. Trong ảnh, Midoriya Izuku được nhìn thấy đang ngồi trên đùi đối thủ của mình là Bakugou Katsuki, với cánh tay của chàng trai tóc vàng quấn quanh eo cậu. Midoriya đang mỉm cười với máy ảnh, trong khi Bakugou cười với đôi mắt chỉ muốn ánh lên sự chiếm hữu, một tay đưa lên để gạt máy ảnh. Có thể thấy một số vết hôn không được che giấu khéo léo kéo dài trên cổ của anh chàng tóc xanh.

Caption: Bỏ bớt những thứ thừa thãi đi. Đấy là thằng mọt sách chết tiệt của TAO.

---------------------------

-Epilogue-

Triển lãm anh hùng All Might thật sự rất tuyệt vời. The new Golden Couple of UA, Bakugou và Midoriya,đã có một ngày thú vị để khám phá và tranh luận sôi nổi về bộ trang phục nào là đẹp nhất.

Cuối ngày,hai chàng trai đi đến công viên chơi mà họ đã dành nhiều ngày hạnh phúc khám phá. Bakugou đã bị sốc và ngạc nhiên khi thấy có người đã sắp xếp cho họ một buổi dã ngoại ở một trong những bãi cỏ rộng mở.

Midoriya đỏ mặt và nghịch ngón tay. "Tớ đã nhờ mẹ chuẩn bị món này cho chúng ta khi chúng ta đang ở triển lãm, nhưng thực ra tớ đã tự nấu mọi thứ."

Không được biết đến nhiều, nhưng Midoriya thực sự là một đầu bếp giỏi. Mẹ cậu đã dạy cậu khi cậu lớn lên. Cậu phải có khả năng nấu ăn ít nhất là tử tế, vì cậu có chế độ ăn kiêng khá nghiêm ngặt mà cậu tuân theo để luyện tập.Cậu cũng là một thợ làm bánh tuyệt vời, và Bakugou cũng có thể nhìn thấy một chiếc bánh được cất trong một hộp kín.

Midoriya nắm lấy tay chàng trai tóc vàng và nhẹ nhàng kéo anh ta vào chăn, ra hiệu cho anh ta ngồi xuống. Khi anh ta ngồi xuống, cậu ngồi ngay cạnh anh ta. Cậu với tay vào giỏ đựng đồ ăn ngoài trời và rút ra một chiếc phong bì.

"Umm, trước khi ăn, tớ muốn tặng cậu cái này. Đó là món quà tớ nhờ Nishimata-senpai làm cho cậu vào tháng trước. Quirk của anh ấy rất tuyệt và cho phép anh ấy chụp ảnh và biến chúng thành hình ảnh chuyển động. Nó có hiệu ứng thực sự tuyệt vời là biến nó thành một video ngắn? Anh ấy nói rằng ý nghĩa sâu sắc đằng sau bức ảnh càng lớn thì nó càng tồn tại lâu và cậu thực sự có thể thấy nhiều hơn trong bức ảnh chuyển động của anh ấy. Vì vậy, tớ... đã yêu cầu anh ấy làm cho cậu một bức ảnh từ một trong những bức ảnh của chúng ta khi chúng ta còn nhỏ và-"

Bakugou vươn tay đặt vào miệng Midoriya. Nếu anh không ngăn cậu lại ngay bây giờ, cậu sẽ tiếp tục lảm nhảm thêm vài phút nữa. "Được rồi, đưa nó cho tao đi thằng mọt sách. Tao háo hức lắm rồi."

Midoriya đỏ mặt, ngại ngùng đưa phong bì cho anh. "Tớ hy vọng cậu thích nó Kacchan. Đó là một trong những kỷ niệm yêu thích của tớ, và tớ hy vọng cậu cũng cảm thấy như vậy."

Bakugou cầm lấy chiếc phong bì. "Tao chắc chắn mình sẽ thích nó, đồ mọt sách."

Anh cẩn thận mở phong bì và lấy bức ảnh ra. Anh thở hổn hển một chút trước những gì mình thấy. Đó thực sự là một bức ảnh chuyển động, giống như ai đó đã quay một đoạn video ngắn và cố gắng đưa nó vào một tờ giấy. Nó mô tả thời điểm khi hai cậu bốn tuổi. Hai cậu bé mặc áo choàng All Might giống nhau. Anh nhớ bức ảnh này và ký ức này. Bức ảnh gốc có cảnh hai người nắm tay nhau, cả hai đều chia sẻ biểu tượng Chiến thắng với người kia. Họ đã ăn mừng chiến thắng trong trận chiến hoành tráng của All Might và dành cả ngày ở công viên, diễn lại cảnh đó.

Trong khi bản gốc chỉ có họ trong tư thế chiến thắng, hình ảnh chuyển động này cho thấy những gì đã xảy ra trong khoảng ba mươi giây xung quanh thời điểm của bức ảnh. Hai cậu bé được nhìn thấy đang chạy lên, tay nắm chặt. Mặc dù không có âm thanh nào, anh vẫn có thể biết rằng mình đang yêu cầu mẹ chụp ảnh anh và 'Izu của anh' để họ có thể luôn nhớ đến tư thế chiến thắng của mình trong tương lai. Sau khi bức ảnh được chụp, một Deku nhỏ đang vòng tay ôm lấy Kacchan nhỏ bằng một cái ôm đầy xúc động.Kacchan nhỏ nhìn như đang chế giễu, nhưng cậu bé ấy lại nhẹ nhàng ôm lấy Izuku(nhỏ)với khuôn mặt ửng hồng.

Bakugou không nói nên lời. Đây là...

Một giọt nước mắt chảy ra khỏi đôi mắt đỏ của anh, anh đưa tay lên lau nó trước khi nó rơi xuống và làm hỏng món quà.

Midoriya hoảng hốt. "Kacchan, sao thế?! Cậu không thích à?! Ôi không, nếu cậu không thích. Tớ sẽ lấy cho cậu thứ khác, tớ hứa. Tớ xin lỗi-"

Bakugou với tay đặt một ngón tay lên môi Midoriya để cậu im lặng. Sau đó, anh nhẹ nhàng nhét bức ảnh trở lại phong bì và đặt nó trở lại giỏ đựng đồ ăn. Trước khi Midoriya có thể tiếp tục hoảng loạn, anh với tay và kéo cậu vào lòng mình.

"Tao yêu nó chết tiệt, đồ ngốc. Đó là... đó là món quà tuyệt vời nhất mà tao từng nhận được. Hứa đấy." Anh nghiêng người về phía trước và hôn nhẹ lên trán cậu. Rồi đến má. Rồi đến mũi. Cuối cùng, anh áp môi họ vào nhau.

Khi họ lùi lại, Midoriya ngước lên nhìn anh với vẻ do dự. "Cậu thực sự thích nó sao Kacchan?"

"Yeah em yêu à. Tao thích lắm. Cảm ơn em nhiều lắm." Anh kéo cậu lại gần hơn, tận hưởng cảm giác được ôm cậu nhóc mọt sách trong vòng tay mình.

"Khi chúng ta có căn hộ riêng sau khi tốt nghiệp, đó sẽ là điều đầu tiên mà khách nhìn thấy."

Midoriya há hốc mồm. "Căn hộ chung cư?! Kacchan muốn dọn vào ở chung sao?!"

Bakugou cười khúc khích khi Midoriya chuyển sang một cơn hoảng loạn nhỏ khác khi nghĩ đến điều này. Nhưng anh biết cách để làm cho tên mọt sách của mình im lặng. Quấn một tay quanh gáy cậu, những ngón tay đan vào tóc cậu, anh nghiêng đầu Midoriya lên để anh có thể lao xuống và chiếm lấy đôi môi đỏ quyến rũ đó một lần nữa.

"Mọt sách, giờ em là của tao rồi. Ý tao là mãi mãi. Vậy nên... chúng ta sẽ tốt nghiệp, mua một căn hộ, kết hôn, mọi thứ sẽ ổn thỏa. Và có lẽ sau khi chúng ta trở thành cặp đôi anh hùng số một, chúng ta có thể nhận nuôi một số đứa nhóc. Hoặc thậm chí là sinh ra một đứa.Chắc chắn phải có ai đó sở hữu quirk cho việc đó, phải không?" Anh mỉm cười nhìn xuống tình yêu của đời mình.

Midoriya sững người trước khi lao về phía Bakugou, ép môi họ vào nhau trong một nụ hôn đói khát,lần nữa.

Khi hai người tiếp tục hôn nhau say đắm (buổi dã ngoại đã bị lãng quên từ lâu), suy nghĩ mạch lạc cuối cùng của Bakugou trong một lúc chỉ đơn giản là: Chúa ơi, tôi hy vọng tất cả họ đều có tàn nhang giống như anh ấy.



END


tớ chỉ tập tành dịch gần đây thôi nên nhiều phần còn chưa mượt mong mọi người thông cảm hehe<33
nhiều đoạn kh biết để đại từ nhân xưng như thế nào cho hợp lý có gì mọi người góp ý để tớ sửa nhéeee

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bakudeku