Phần 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thầy ơi , nhỏ đã lớn ! Giờ đây nhỏ đã hiểu những điều ngày xưa thầy bói. Xin trở lại... Thầy ơi !

Ngày xưa, nhỏ chúa ghét cái nhìn của thầy cô giáo mới, nhấy là " Giáo sinh " nữa chứ !

Thầy đến quên nhỏ, vào dạy trường của nhỏ , ngay lớp nhỏ. Thầy nhìn khó ưa, ăn mặc kì cục quá, nhỏ có vẻ cáu giận khi thầy bước vào lớp với chiếc áo sơ mi hoa văn màu sặc sỡ, chiếc quần vải mềm mại ruc xuống đôi giày tây da đen bong bóng. Đối với nhỏ, ngày xưa là thế là không hay, không giống phong thái của một người thầy

- Đẹp trai qua, thầy gì mà đẹp thế kia ? - Nhỏ Oanh cuối lớp hét lên thích thú

- - Ừa đẹp thật, con trai thàcnh phố chắc ai cũng vậy- Nhỏ Anh Thư đỡ lờ

Nhỏ ngồi lặng thinh không nói, không để ý gì đến mọi chuyện xung quanh. Thầy nhìn cả lớp, kết thúc những lời chào và ngồi cuống nghiêm nghị. Đặc biệt thầy không cười, không làm cả lớp tò mò. Tin không! Thầy như thế mấy tuần liền, có chăng là nụ cười gượng gạo qua loa

Nhỏ ghét thầy, ghét nhất thầy vì thầy dạy môn ngoại ngứ, môn tệ nhất của nho. Ghét ghê! Ghét lắm!Thày khó ưa. " Nói nhỏ nha", cái tên đó nhỏ đặt riêng cho thầy. Rồi tiết học của ngày quan trọng.. ngày sinh nhật của nhỏ , cũng đến. Thầy thật đáng ghét khi làm nhỏ khóc

- Sai rồi, về chỗ, em lại... Học hành thế à ?

Thầy gằn giọng, thật ghét quá đi. Nhỏ lủi thủi về chỗ, tự dưng thấy ươn ướt nơi khóe mắt rồi nóng nóng nơi gò má cao đỏ hồng. Nước mắt, nước mắt đấy. muốn giụi nó đi. nhưng không được 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro