Phần 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện 10:

      Đêm trước hôm rời khỏi Bắc Kinh, tôi không tài nào ngủ được, thế là bò dậy ngồi máy tính. Cuối cùng chỉ gõ được một hàng chữ :" Rất muốn viết gì đó cho anh, nước mắt có tính không? "

      Ngày hôm sau tôi mang theo đôi mắt sưng đỏ ra sân bay, Mr.Bu nói sẽ tới tiễn tôi vì sợ tôi sẽ khóc ngất ra đấy mất. Tôi ngồi trên máy bay mà tâm tình hoảng loạn, có một người đàn ông ngồi xuống ngay bên cạnh tôi, đội mũ lưỡi trai kéo thấp. Đến lúc tiếp viên hàng không phát dép bông cho mọi người tôi mới nhìn người bên cạnh mình .

       Tôi không tin vào mắt mình nữa.

       Mr.Bu cởi mũ xuống, nói với tôi :" Anh nghỉ việc rồi, cùng em đi Paris. "

       Mãi một lúc sau tôi mới phản ứng lại :" Vì sao? "

       " Vì em ngốc như vậy, đến Paris sẽ bị người ta bắt nạt, còn nhớ lời tuyên thệ anh đã nói trong hôn của chúng ta không ? Từ nay về sau, thế giới này chỉ anh được bắt nạt anh. "

Câu chuyện 11:

       Ngày 14 tháng 2 năm 2014, Mr.Bu cùng tôi đến Thượng Hải tham gia fan meeting của Lee Jong Suk.

       Ở ngoài cổng vào có người bán ảnh có chữ kí của Sukkie. Trong lúc tôi đi vệ sinh, Mr.Bu đã mua một bức.

       Tôi ngạc nhiên :" Anh không sợ đó là chữ ký giả sao? "

        Anh khẳng định :" Anh có nghi ngờ! "

        " Thế sao còn mua? "

        " Nếu lỡ là thật thì sao? "

        Lễ tình nhân năm đó, tôi nhận được món quà còn quý hơn 999 đoá hồng.

Câu chuyện 12:

        Tôi đã hùng hồn tuyên bố mình sẽ giảm béo vô số lần.

        " Một là gầy, hai là chết đi cho xong! Em nhất định phải dậy mình như một tia sét ấy. "

         Mr.Bu hừ mũi khinh thường :" Nghe nói tia sét mảnh đất cũng phải 5m đấy. "

         " Anh mau đi chỗ khác đi, đừng làm lung lay ý chí của em trên con đường giảm béo. "

         Mười phút sau, Mr.Bu đã thay xong đồ thể thao, chuẩn bị lôi tôi đi chạy bộ nhưng lại thấy tôi đang ăn snack khoai tây.

         Tôi vội vàng giấu ra sau lưng nhưng đã không còn kịp nữa rồi. Mặt anh đầy vẻ khinh thường :" Hẳn là ngày ngày hô hào giảm béo, thực ra em chỉ đang doạ mấy miếng thịt thừa trên bụng em thôi đúng không ?"

         " Đúng là muốn ấn Ctrl + Z cho cái miệng của mình. "

          " Cân nặng của em vẫn luôn được Ctrl + V. "

          " Có phải em rất vô tích sự không? "

          " Cũng không phải là không được tích sự gì, ít ra có thể lấy em làm tấm gương để giáo dục người ta tránh làm theo. "

          " Hay là anh li hôn với em đi, nghe nói khi chịu đả kích gì đó thì người ta có thể gầy đi. "

           Anh đen hết cả mặt lại :" Nói linh tinh cái gì thế? Mau chạy bộ cùng anh! "

         " Để em xem lại hết phim Pinochio đã có được không? Anh chạy bộ đi, trái tim em luôn ở gần bên anh."
           

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro