Phần 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Câu chuyện 19:

         Từ nhỏ đến lớn, lúc nào tôi cũng có cảm giác mình là một người không hề có ý chí. Hồi bé thành tích không cao, ngoại hình cũng chẳng có gì xuất chúng, không có năng khiếu gì đặc biệt, cảm giác tồn tại rất mong manh. Sau này lớn lên, công việc không thuận lợi, con đường nghề nghiệp tự do mà bản thân đã lựa chọn cũng phải bước rất nhọc nhằn khó khăn, làm thứ không biết bao nhiêu điều nhưng không làm được gì hết, dường như suốt cả cuộc đời này tôi chẳng thể nào toả sáng được.

        Mỗi khi tâm trạng của tôi tuột dốc, Mr.Bu lại gửi cho tôi rất nhiều châm ngôn tràn đầy năng lượng của các danh nhân.

       " Trên đời này, thử thách khiến con người ta sợ hãi nhất chính là con đường vượt qua chính mình. Đỗi với mỗi một con người, thành tích thật sự là việc đã tìm thấy bản thân và kiên trì gìn giữ điều đó trong trái tim, không bao giờ dừng lại. " ( Hermann Hesse )

        " Con người ta đâu có mang nước mắt vào trong nỗi buồn, cũng không mang nụ cười cất vào niềm vui... Tất cả những gì mà bạn nhìn thấy hay cảm thấy, tất cả những gì mà bạn yêu mến và thấy hiểu đều chỉ là phong cảnh mà bạn đi ngang qua. " ( Rainer Maria Rilke )

          Khi đó, bản thảo của tôi liên tục bị từ chối, còn có biên tập viên nói với tôi rằng :" Nếu không phải vì nể sự chăm chỉ cần mẫn viết bản thảo của cô, tôi vốn không có ý định để bản thảo của cô qua đến vòng thứ hai. "

          Có người còn nói :" Cô không có phong cách của riêng mình, lúc nào cũng bắt chước người khác, hơn nữa bắt chước cũng không ra đâu vào đâu."

          Hoặc là :" Văn của cô không đi vào lòng người, tình tiết cũ rích, đọc không có cảm xúc gì cả. "

          Hôm đó tôi khóc rất thảm, nhắn tin Wechat kể khổ với Mr.Bu. Anh gửi một tin nhắn thoại cho tôi :" Nếu như cả thế giới này đều nói những lời ác ý với em, vậy anh sẽ nói những lời mật ngọt nhất trên đời cho em nghe. "

         Đây là canh gà tẩm bổ nhất trên đời sao!

Câu chuyện 20:

          Khi còn đi làm ở công ty của Mr.Bu, anh thường xuyên lạm dụng chức quyền ép tôi đến văn phòng đấm lưng cho anh.

           Tôi tức tới nghiến răng nghiến lợi nói :" Em ghét anh. "

           Anh cười :" Anh thích em ghét anh. "

          " Em ghét anh thích em ghét anh."

          " Anh thích em ghét anh thích em ghét anh thích anh. "

          Chịu không nổi nữa rồi! Tôi cắn một cái thật mạnh lên vai anh.

Câu chuyện 21:

         Mẹ tôi từ khi cập nhật được văn minh lướt Wechat, ngày nào cũng gửi bao nhiêu là liên kết cho tôi, mở ra xem thì tất cả đều nói về hôn nhân, điển hình là thể loại : Thiên hạ làm gì có con mèo nào không thích ăn vụng, 99% đàn ông đều sẽ đi chệch quỹ đạo.

          Tôi thầm nghĩ :" Chệch quỹ đạo sao? Sao mẹ không nghi ngờ đàn ông bị chệch giới tính. "
        
          Có hôm mẹ tới nhà tôi, đúng hôm Mr.Bu đi công tác, mười giờ đêm bà cứ nằng nặc ép tôi phải gọi điện cho anh.

           Tôi bất đắc dĩ đành phải gọi cho anh :" Anh đang làm gì thế? "

           Anh yên lặng giây lát, đột nhiên lại phì cười :" Em đang muốn kiểm tra anh? "

          " Không được sao? "

           Đầu bên kia anh dường như rất vui vẻ :" Nhớ anh rồi chứ gì? Hôm nay anh ngồi tàu điện ngầm cao tốc nhìn thấy một cô gái đang cầm một cuốn tạp chí. Cô ấy hỏi anh có phải muốn đọc tạp chí này hay không mà cứ nhìn chằm chằm vào đó. Anh nói, trong cuốn tạp chí ấy có bài viết của vợ anh. Cô ấy lại hỏi anh là bài nào, anh chỉ cho cô ấy xong, cô ấy nói cuốn tạp chí ấy toàn mấy bài viết buồn bã bi thương, duy chỉ có bài của em là ngọt ngào dễ thương. Cô ấy bảo chắc chắn tác giả là một người rất hạnh phúc. "

         " Vậy anh trả lời thế nào? "

         " Anh nói là, cô ấy là một cô gái rất ngốc, hay gây sự vô cớ, rất không hiểu chuyện, lại còn tùy hứng, tâm hồn mong manh dễ vỡ. "

          Tôi có chút tức giận :" Sao nghe bánh bèo đáng ghét thế? "

           " Đúng thế, nhưng anh thích, có vấn đề gì không? "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro