Chương 380: Ám Sát Bãi Đá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bản đồ cho trận chiến này là một bãi đá kỳ lạ. Hàng ngàn cột đá hình trụ kích thước khác nhau trên sa mạc, mỗi cột có chiều cao và độ dày khác nhau. Cái dày nhất to như cái cột chùa, còn cái thon nhất trông giống cột cờ. Mặc dù bố trí giữa các cột đá chặt chẽ nhưng không tuân theo quy tắc nào.

Trăng sáng treo trên bầu trời, gió nhẹ thổi qua, mây mỏng giăng khắp bầu trời.

Môi trường này đơn giản là thiên đường cho những sát thủ.

Đi trên cát sẽ không để lại dấu chân. Cộng thêm sự che chắn của gió, đối phương khó có thể phát hiện ra hành động của Tiểu Thán.

Những khối đá kì lạ xung quanh cung cấp vô số hầm trú ẩn, cho dù Tiểu Thán xuất hiện trong tầm mắt kẻ địch, cũng chỉ cần ba đến năm bước là sẽ lại biến mất.

Trong điều kiện như vậy, nếu một trong hai bên là người chơi kiểu chiến đấu nhanh nhẹn, còn người kia luyện sở trường tầm xa, thì người sau về cơ bản sẽ thua.

Và trận chiến này bắt đầu với những điều kiện tiên quyết như vậy...

Một số người có thể thắc mắc rằng mặc dù hai người chơi gặp nhau là ngẫu nhiên nhưng bản đồ phải được xác định dựa trên dữ liệu của người chơi, làm sao hệ thống có thể tạo ra bản đồ trò chơi không công bằng như vậy?

Câu trả lời rất đơn giản... bởi vì môi trường bãi đá này không ảnh hưởng gì đến【 Bộ Thiên Ca 】...

Hun Hun Hun——

Kèm theo những tiếng động liên tục buồn tẻ là hai cái bóng nhanh chóng đan xen vào nhau.

Từ đầu kịch bản đến nay, Tiểu Thán đã gặp phải loại công kích này lần thứ n, hắn biết rất rõ... Loại công kích này tốc độ tuy rằng không nhanh, nhưng lực lượng thực sự rất mạnh, góc độ cũng rất phức tạp, nếu như hắn chặn bằng chính sức mình, chắc chắn sẽ mất rất nhiều điểm sinh tồn. Bởi vậy, hắn phải tránh nó trong tư thế rất thiếu tự nhiên và tiếp tục di chuyển.

"Tiếp tục như vậy không phải cách..." Tiểu Thán thở hổn hển tiếp tục bước đi, trong lòng thầm nghĩ, "Bất tri bất giác đã hao hết nửa số điểm sinh tồn, thể lực cũng mất một phần ba, hiện tại ngay cả đến gần hắn cũng không cách nào đến gần... Nói đến, hắn tấn công tầm xa rất kỳ quái... Chẳng lẽ là vũ khí Linh Năng sao?"

Suy đoán của hắn đúng, giờ phút này, Bộ Thiên Ca đang đứng trên một cột đá khổng lồ và điều khiển hai chiếc boomerang để thực hiện các cuộc tấn công khoảng cách siêu dài thật sự đang sử dụng vũ khí Linh Năng.


【 Tên: Thunder Boomerang

Loại: Vũ khí Linh Năng

Phẩm chất: Tốt

Sức tấn công: Mạnh

Thuộc tính: Điện

Đặc hiệu 1: Bay trở lại (cảm nhận được vị trí của người dùng và tự động bay về tay họ)

Đặc hiệu 2: Săn đuổi (khóa mục tiêu và thực hiện các đòn tấn công chính xác)

Đặc hiệu 3: Siêu âm (trong khi bay hoặc săn đuổi, nếu điều kiện cho phép, có thể cảm nhận được và tránh chướng ngại vật)

Đặc hiệu 4: Sấm sét (giải phóng một luồng điện cực mạnh, chỉ có thể kích hoạt khi cận chiến. Trong vòng một giờ sau khi sử dụng, Thunder Boomerang sẽ mất tất cả các hiệu ứng đặc biệt)

Ghi chú: Năm 1977, một du khách ở Úc đã vô tình bị một chiếc boomerang do chính mình ném vào đầu và tử vong. Kết quả là linh hồn của anh ta đã du hành hàng chục nghìn năm trước và trở thành người Koori (Người Kooris, người bản địa Úc, là dân du mục không có nơi định cư cố định và sống rải rác khắp nước Úc. Trước khi người châu Âu chiếm đóng Úc, người Koori có hơn 500 bộ lạc với dân số 750.000 người), ông bắt đầu hành trình thống trị phiêu lưu, lãng mạn, càn quét lục địa, đồ thần diệt ma và trở thành tồn tại huyền thoại. Nhiều năm sau, vũ khí mà anh từng sử dụng lại xuất hiện ở đâu đó trong đa vũ trụ, đó chính là Thunder Boomerang! 】


Qua phần mô tả vật phẩm có thể thấy rằng vật này sẽ không bị ảnh hưởng bởi bãi đá kỳ lạ này, với sự hỗ trợ của các hiệu ứng siêu âm, Thunder Boomerang có thể cảm nhận được sự hiện diện của chướng ngại vật như con dơi và thực hiện các thay đổi gia tốc, xoay và hướng thích hợp trong không khí để vượt qua chướng ngại vật và tiếp cận mục tiêu.

Tất nhiên, điều này không có nghĩa là Thunder Boomerang là vũ khí tất trúng, đặc hiệu còn có câu "nếu điều kiện cho phép", điều này có nghĩa là vẫn có những tình huống mà điều kiện không cho phép. Ví dụ: nếu chướng ngại vật là bức tường cao mười mét và người dùng đứng dưới chân tường và ném boomerang 45 độ về phía chân thì điều kiện không cho phép. Boomerang này dù mạnh đến đâu cũng không thể quay ngược lại ngay khi rời khỏi tay, sau đó bay thẳng lên trên, vòng qua bức tường từ trên xuống rồi hạ xuống theo đường chéo để săn lùng đối thủ...

Nói chung, hướng và góc mà người sử dụng Thunder Boomerang nhắm tới khi ném không thể quá vô lý, và không thể có bất kỳ chướng ngại vật đặc biệt lớn nào giữa mục tiêu và chính mình...chẳng hạn như một con đập, mới có thể phát huy được ưu điểm của loại vũ khí này.

Hiện tại, Tiểu Thán đang rơi vào trạng thái bối rối tột độ vì những đòn tấn công chính xác liên tục này.

Mười phút trước, khi trận chiến vừa mới bắt đầu, Tiểu Thán cũng cố gắng áp sát đối thủ nhưng bị hỏa lực dày đặc của vũ khí ép lùi lại.

Lúc ấy Tiểu Thán cũng không vội vàng, hắn là người rất kiên nhẫn, trong tình huống này vẫn đủ bình tĩnh. Hắn nghĩ: Tệ nhất thì đó sẽ là một trận chiến kéo dài, chỉ cần ta dựa vào địa hình để quần nhau cùng ngươi, thì đạn của ngươi cuối cùng cũng sẽ hết.

Không ngờ... vũ khí Linh Năng Bộ Thiên Ca một lần lại một lần nữa vọt tới.

Vì vậy, Tiểu Thán rơi vào thế tiến thoái lưỡng nan, nếu dùng sức tới gần, rất có thể hắn còn chưa bước vào phạm vi tấn công đã bị bắn thành từng mảnh, còn việc tiêu hao của hắn... Đối phương căn bản không rãnh mà để ý.

Nói tóm lại, chiến thuật của Bộ Thiên Ca là dùng bất biến ứng vạn biến, thủ vững tại nguyên chỗ bất động, sử dụng các biện pháp tầm xa để quấy rối.

Điều này cứ lặp đi lặp lại, dù là điểm sinh tồn hay điểm thể lực, Tiểu Thán ngược lại đã thành kẻ bị tiêu hao.

"Tch...nếu không có cặp Boomerang, phong cách ngồi xổm của hắn đã bị đánh giá là một trò chơi tiêu cực từ lâu rồi nha..." Tiểu Thán né tránh một đợt tấn công boomerang mới trong khi lẩm bẩm chán nản, "Ta nên làm gì đây..."

Nếu là Phong Bất Giác ở chỗ này, đoán chừng đã sớm nghĩ ra hơn mười chiến thuật càng vô lại hơn đối phương. Nhưng ở cấp độ chiến thuật, Tiểu Thán về cơ bản vẫn "làm theo cảm giác". Có khi có một tia cảm hứng, hắn cũng có thể làm ra hành động kinh người; nhưng trong hầu hết các trường hợp, hắn vẫn thua xa những game thủ chiến lược đó.

"Đợi đã... Cho dù đòn tấn công của tên này tự động theo dõi... Nhưng hắn làm sao khóa được vị trí của ta trong đống đá này?" Cuối cùng, sau khi chạy mệt mỏi hơn mười phút, Tiểu Thán nhận ra vấn đề mà lẽ ra hắn phải nghĩ đến từ lâu.

Lúc này trời đã tối, hắn đã cách đối phương mấy trăm mét, xung quanh là cột đá, vậy đối phương nhắm như thế nào?

"Có phải là một loại kỹ năng cảm ứng nhiệt nào đó không..." Tiểu Thán lo lắng suy tư, "Chà... Đã đánh hơn 10', tấn công của hắn chưa bao giờ dừng lại. Nếu là kỹ năng chủ động thì phải tiêu hao rất nhiều? Chẳng lẽ nó vẫn là kỹ thuật đồng tử thụ động..." Hắn nhanh chóng bác bỏ suy đoán này, "Không... kỹ thuật đồng tử thụ động nhạy nhiệt sẽ khiến mọi người không thể nhìn thấy bình thường, vì vậy nó không nên tồn tại."

Hunhunhunhun ——

Lại là một đợt tấn công bên sườn, Tiểu Thán bước lên cột đá bên cạnh hai bước, lộn ngược trên không rồi lại né tránh.

"Nếu không phải kỹ năng... vậy thì chỉ là trang bị thôi." Tiểu Thán trong lòng nói: "Không thể nào là Hồn Ý..." Hắn mặc dù từng nghe Giác ca và Vũ Tỷ miêu tả qua khái niệm Hồn Ý, nhưng vì chưa từng trải nghiệm khả năng này nên cảm thấy mình chỉ hiểu được một chút về nó. Chưa kể, thứ như Hồn Ý thật sự là cực kỳ hi hữu, còn không đến mức khắp nơi đều có.

"Khi nãy không thấy trên mặt hắn có mang cái gì... Nhưng trang bị trên mặt đều có thể ẩn đi, nói cách khác..." Tiểu Thán nghĩ tới đây, đạp nhảy lên.

Hắn chọn một cây cột đá khổng lồ có đường kính vài mét, bước lên bề mặt thẳng đứng của cây cột và bắt đầu chạy quanh cây cột.

Cứ như vậy chạy được mấy vòng, hắn lại né tránh, nhẹ nhàng nhảy sang một cây cột khác bên cạnh, rồi cũng làm theo kiểu đó...

Cùng lúc đó, Bộ Thiên Ca đứng ở điểm cao cách đó vài trăm mét, thực sự đã ngừng tấn công. Bởi vì một cảnh tượng kỳ lạ xuất hiện trong chiếc kính cảm ứng nhiệt của hắn: vốn là điểm nóng ban đầu rõ ràng, một khu vực nhiệt độ cao mơ hồ xuất hiện gần đó, che giấu tung tích của mục tiêu như một làn sương mù màu cam.

"Hắn đang làm gì đó..." Bộ Thiên Ca thì thầm, "Chẳng lẽ là tạo ra một đống lửa?" Nghĩ đến đây, hắn nhanh chóng chuyển kính bảo hộ sang chế độ hiển thị, đưa lên trán, dùng mắt thường nhìn ra ngoài.

Nhưng, xa xa vẫn là một mảnh đen kịt...

Đây chỉ là lẽ tự nhiên thôi... Dấu chân từ【 Devil Bats Ghost 】do Tiểu Thán để lại đang cháy rực với ngọn lửa đen.

"Hả?" Bộ Thiên Ca lại đeo kính cảm ứng nhiệt vào, phát hiện khu vực có nhiệt độ cao ngày càng nhiều...

Ở bên kia, Tiểu Thán thấy đối thủ ngừng tấn công một lúc, liền biết phương pháp của mình có tác dụng. Hắn tăng tốc độ và nảy giữa nhiều cây cột hơn, để lại càng nhiều dấu chân lửa đen càng tốt, mở rộng hiệu ứng can thiệp thị giác.

"Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì..." Bộ Thiên Ca đã mất đi tung tích đối phương, nhất thời có chút hoảng sợ, mức độ sợ hãi cũng hơi tăng lên, "Rõ ràng là không có lửa, nhưng khu vực nhiệt độ cao càng ngày càng lớn... Cũng không thể nào là phun chất dịch cơ thể nhiệt độ cao khắp nơi a..."

Khi không thể xác định được vị trí của đối thủ, vũ khí Linh Năng của hắn liền mất đi đất dụng võ, đặc hiệu căn bản không cách nào phát động.

Tiểu Thán nhân cơ hội này, dần dần tiếp cận khu vực của đối thủ và bắt đầu tạo ra một "vòng vây dấu chân" xung quanh cắm điểm Bộ Thiên Ca.

"Hắn là người chơi studio nên sức mạnh tổng thể chắc chắn tốt hơn ta. Dù cho cấp bậc của hắn giống như ta, nhưng chắc chắn có lợi thế về tích hợp tài nguyên về trang bị và kỹ năng hơn, với nhiều lựa chọn hơn, sự kết hợp sẽ là hợp lý hơn..." Tiểu Thán thoát khỏi tình thế bị động, trong đầu bắt đầu vạch ra chiến lược tấn công, "Nhưng... hắn không phải là cao thủ đứng đầu bảng xếp hạng chiến lực, thực lực sẽ không đến tình trạng như ngày với đêm với ta... Chỉ cần có thể bắt được sơ hở, để tạo ra lợi thế ở một thời điểm và địa điểm cụ thể... ta hoàn toàn có cơ hội chiến thắng."

"Tới rồi sao..." Bộ Thiên Ca cũng không ngốc, nhìn khu vực chung quanh dần dần trở thành nhiệt độ cao, diện tích càng ngày càng thu nhỏ, hắn tự nhiên biết đối thủ của mình đã đạt tới khoảng cách rất uy hiếp.

"Chậc..." Bộ Thiên Ca đơn giản tháo kính bảo hộ xuống, dù sao hắn nhìn qua cảm biến nhiệt... Chung quanh đều là có sương mù màu cam, đeo thêm cũng vô ích.

"Ha ha... Hà..." Bộ Thiên Ca hít sâu một hơi, bình tĩnh lại cảm xúc, để đôi tay run rẩy ổn định.

Tính cách của hắn và người chị【 Tài Bất Phạ Ni 】thật sự là hai thái cực, chị hắn là một người phụ nữ hung dữ, còn tính cách của hắn, nói một cách lịch sự là rụt rè, và nói một cách phổ biến hơn, là một kẻ yếu đuối.

Vốn Bộ Thiên Ca chọn sở trường bắn súng cũng là bởi vì hắn muốn tránh chiến đấu tay đôi trực tiếp (hắn tham gia trò chơi trong giai đoạn Closed Beta, khi đó còn không có sở trường Linh Thuật hay triệu hồi để chọn). Từng bị chị gái coi như bao cát, đã có một cái bóng tâm lý mạnh mẽ trước những xung đột thể xác. Không khó để nhận ra từ chiến thuật phòng thủ của hắn, phong cách của tiểu tử này là không cho người khác cơ hội đến gần.

Lạch cạch ——

Đột nhiên, từ bên tay trái của Bộ Thiên Ca truyền đến hai âm thanh cực kỳ nhỏ. Hắn không nói hai lời, quay khẩu súng máy hạng nặng đã chuẩn bị sẵn và nhắm nó về phía đó, bắn ra một loạt đạn. Nhưng không có thiết bị cảm ứng nhiệt, hắn thậm chí còn không biết mình đang chiến đấu với cái gì.

"Ánh súng máy bắn ra không đủ để xua tan bóng tối giữa các cột đá. Tiếng súng nổ và tiếng vỏ đạn rơi xuống đất cũng có thể giúp ta ẩn nấp..." Tiểu Thán trốn đằng sau một cây cột đá và bình tĩnh suy nghĩ: "Quả nhiên... Hắn đã dựa vào một loại thiết bị cảm ứng nhiệt nào đó để xác nhận vị trí của mình, và giờ hắn cơ bản là bị mù rồi..."

Thì ra âm thanh nhỏ vừa rồi là do Tiểu Thán nắm một nắm cát ném mạnh vào cột đá, là kiểm tra thử phản ứng bên kia.

Lúc này cục diện chiến đấu đã hoàn toàn đảo ngược, Vương Thán Chi như một con thú ngủ đông trong bóng tối, thoải mái thăm dò phản ứng của đối thủ, tìm cơ hội OHKO.

Mà cậu em Bộ Thiên Ca... sau khi đối thủ nhìn thấu phương thức chiến đấu và bẻ khóa một trong các liên kết, đã rơi vào trạng thái bị động tuyệt đối.

Là một game thủ chuyên bắn súng, thị lực của Bộ Thiên Ca không tệ, nhưng vì Tiểu Thán ẩn vào trong bóng tối và quần áo trên người có màu tối (bộ đồ sát thủ của Tiểu Thán là áo khoác màu đỏ sẫm kèm với khăn choàng vàng), là cực kỳ khó để thấy bằng mắt thường.

Trái lại, Tiểu Thán tuy cũng chỉ có sở trường điều tra cấp C nhưng lại không có lo lắng như vậy... Bộ Thiên Ca luôn đứng trên đỉnh cột đá khổng lồ, dùng nó làm điểm quan sát và điểm phòng thủ. Tiểu Thán chỉ cần từ đằng sau một cây cột nhìn thoáng qua là có thể thấy đối phương.

"Haah...haah..." Bộ Thiên Ca tận lực hạ thấp hơi thở, nỗi sợ hãi khiến thị giác và thính giác của hắn trở nên nhạy cảm hơn, hắn thầm nghĩ: "Bình tĩnh... Đối phương đang thăm dò ta, không thể trúng kế." Hắn lấy lại bình tĩnh, "Là ta quá căng thẳng... Thực ra cũng không cần phải vội nổ súng. Ta nhìn xuống từ trên cao, súng máy trên tay, dù tốc độ có nhanh đến đâu, hắn cũng không thể đến chỗ ta ngay lập tức. Đây là lý do hắn buộc phải rút lui ngay khi bắt đầu kịch bản...giờ sẽ không khác gì cả." Hắn hạ quyết tâm, "Ừ!" Chỉ cần đợi hắn ở trong tầm mắt rồi mới bắn, nếu bắn liều lĩnh sẽ tạo cơ hội cho hắn."

Lạch cạch —— một tiếng động khác.

Lúc này, Bộ Thiên Ca chỉ là cảnh giác quay đầu lại, mở to mắt nhìn về phía đó, không hề bóp cò.

Phu phu phu... Theo chuyển động trước đó, một chuỗi âm thanh khác từ trong bóng tối trôi theo hình vòng cung, rồi đột ngột dừng lại ba giây sau.

"Lần này không có mắc lừa à..." Tiểu Thán hắn muốn lặp lại thủ đoạn cũ của mình, ném cát thu hút sự chú ý của đối phương, khi Bộ Thiên Ca nổ súng, hắn đi vòng đến góc mù của tầm mắt, giẫm lên cây cột thứ hai, hoàn thành ám sát.

Nhưng hắn không ngờ... sau khi hắn ném cát và di chuyển với tốc độ cao, đối phương lại không hề rơi vào bẫy...

Bởi vậy Tiểu Thán nhanh chóng dừng lại, lần nữa ngăn chặn tiếng bước chân, giấu đi.

Trong vài phút này, cả hai đều không lên tiếng, cũng không sử dụng bất kỳ chiêu thức sát chiêu thực sự nào, nhưng trận đấu trí lẫn đấu gan này đã bước vào giai đoạn khốc liệt.

Đột nhiên, gió nổi lên...

Tiếng gió xuyên qua sân đá kì lạ bị màn đêm bao phủ, phát ra âm thanh buồn bã như tiếng hú.

Bị gió đêm sa mạc đẩy đi, một đám mây đen chậm rãi che khuất ánh trăng...

Đúng lúc này, có tiếng "tách" vang lên, sau cột đá có một tia ánh sáng lóe lên. Sau đó, một người đàn ông đội mũ thợ mỏ bước ra từ phía sau cây cột.

Khi mây đen che khuất mặt trời, nguồn sáng đấy trở nên chói mắt, chiếc mũ thợ mỏ lóe lên màu vàng bắt mắt, dù muốn nhắm mắt làm ngơ cũng khó có thể bỏ qua.

"Này... Quá kiêu ngạo đi à nha." Trong phút chốc, lời phàn nàn như vậy hiện lên trong đầu Bộ Thiên Ca nhưng hành động của hắn không hề chậm lại vì điều này, hắn lập tức chĩa họng súng vào Tiểu Thán, bóp cò súng.

Đột nhiên, vào lúc đó, tia sáng nhỏ đó biến thành một dải ánh sáng.

Bộ Thiên Ca cũng đoán trước được đối phương sẽ không ngồi yên chờ chết, tốc độ cao di chuyển cũng là hợp lý, "Hừ... Ngươi muốn dùng sức lao về phía trước à... Ngươi có thể nhanh hơn viên đạn không?"

Tiểu Thán đương nhiên không thể nhanh hơn một viên đạn, ít nhất là chưa. Nhưng hắn không cần nhanh hơn một viên đạn, hắn chỉ cần nhanh đủ để đánh lừa ánh mắt của đối phương...

Tiếng súng vang lên, hỏa lực súng máy hạng nặng trút xuống.

Trong cùng một giây, điểm phát sáng trong bóng tối tách thành hai, và một giây sau, cả hai tách thành ba. Ba dải sáng mờ ảo xuất hiện liên tục, lại biến mất và xoắn ốc hướng lên trên xung quanh các cột đá.

"Ta biết ngươi sẽ sử dụng kỹ năng này!" Bộ Thiên Ca không hề hoảng sợ, Tiểu Thán lần đầu muốn đột phá hàng rào hỏa lực này đã từ dùng【 Gió Lặng, Bụi Thơm, Hoa Rụng Hết 】rồi. Lúc này, Bộ Thiên Ca đã hiểu được phương pháp sử dụng dư ảnh để tạo ra hình ảnh ánh sáng kép của hắn.

"Kết quả lần này sẽ không có gì thay đổi!" Bộ Thiên Ca tinh chỉnh nòng súng máy, tăng phạm vi bao phủ của đạn pháo, bao trùm cả ba luồng sáng và bóng tối trong lưới lửa. Lần trước hắn cũng dùng thủ đoạn này đẩy lui Tiểu Thán, đồng thời cũng mất đi không ít điểm sinh tồn.

Nhưng lần này, xuất hiện một màn làm hắn khó hiểu.

Một, hai, ba... ba đốm sáng lần lượt biến mất.

Bóng tối lại kéo đến, trước mắt Bộ Thiên Ca không có gì cả.

"Tất cả đều là tàn ảnh?" Giờ khắc này, mức độ sợ hãi Bộ Thiên Ca tăng vọt, "Bản thể thật ở đâu?"

Câu hỏi này đã nhanh chóng được trả lời.

Một thanh Tụ Kiếm lạnh lùng xuyên qua sau gáy của Bộ Thiên Ca xuyên qua cột sống cổ và nhô ra từ phía trước cổ họn. Máu phun ra bùng lên thành sương máu trong không khí và tan theo gió.

10 giây trước...

Không quan tâm tiêu hao điểm sinh tồn, Tiểu Thán cố tình bật đèn trên mũ thợ mỏ, sử dụng kỹ năng dư ảnh để mạnh mẽ lao lên bên cột đá. Khi thành công đạt đến một độ cao nhất định, hắn lại tạo ba dư ảnh cuối cùng, đồng thời... đưa tay tắt đèn trên mũ thợ mỏ... Sau đó, hắn cuộn cơ thể lại, sử dụng【 Devil Bats Ghost 】về phía cột đá trước mặt, với sự trợ giúp của hiệu ứng đặc biệt của kỹ năng... ngay lập tức xuất hiện ở phía bên kia của cột đá.

Kết quả là hắn đã thành công biến mất khỏi tầm mắt của đối phương.

Ba giây trôi qua, dưới làn đạn bao trùm, Tiểu Thán đã thần không biết quỷ không hay đi tới sau lưng Bộ Thiên Ca... và giành được chiến thắng thứ chín.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro