Chương 3: Ta cũng có thể diễn kịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Trên cây lựu ngoài sân, một con chim nhỏ lông đủ màu đang nhảy nhót, trong không khí thanh bình của một buổi sớm mai, hót lên những giai điệu vui tươi.

Cổ Nhã vặn mình một cái, cảm thấy giấc ngủ này vô cùng yên ổn, không có một giấc mơ nào. Tối hôm qua cảm giác mệt mỏi lao lực do dùng năng lực đã không còn.

Cổ Nhã sau khi rửa mặt chải đầu, liền đi tới tiểu viện, chuẩn bị phân phó vài người đi chuẩn bị cái gì đó để ăn.

Có lẽ là tối hôm qua khi nói chuyện phiếm cùng phụ thân, nàng đã đem những ủy khuất trong quá khứ nói ra, bởi vậy hôm nay tâm tình nàng rất tốt.
Nhưng, mỗi lần tâm tình của nàng tốt, lại luôn luôn có người đến phá hỏng.

Cổ Nhã vừa bước ra khuê phòng, liền thấy được nhị phu nhân cùng hai nha đầu đi tới, trên tay một  nha đầu cầm một cái rổ.

Nhị phu nhân tuổi chừng bốn mươi, mặc bộ quần áo hoa xanh trẻ trung, đầu đội trâm cài làm từ ngọc màu tím, trên mặt bôi một lớp son phấn dày, tưởng rằng trang điểm xinh đẹp, diễm quang bắn ra tứ phía, thật ra giống như tú bà đón khách, làm người ta nhìn mà thấy sợ.

Nàng lại cố tình như không biết, cứ nghĩ bộ dạng mình nhẹ nhàng mềm mại, đi đường lả lướt quyến rũ, cả người như tỏa ánh hào quang, không nghĩ  tới hình ảnh này ở trong mắt người khác có cảm giác như không muốn ăn thêm bất cứ thứ gì vì quá buồn nôn.

Cổ Nhã trong lòng cười lạnh một tiếng, xem ra nữ nhân này đã biết mình bình an trở về.

Nhưng mà mới sáng sớm, chẳng lẽ nàng vội vã như vậy đến đây chỉ đơn thuần là muốn gặp mình thôi sao?
Hay là vì báo thù Cổ Bắc Nguyệt tối hôm qua ‘trượt chân’  mà đến đây?

Cổ Nhã trong lòng cười lạnh, nàng sẽ không để cho nữ nhân đó vừa ý, nàng đã không phải Cổ Nhã yếu đuối trước kia. Nếu nữ nhân ti tiện này nghĩ nàng dễ bị bắt nạt, vậy Cổ Nhã không ngại làm cho nàng biết đến sự lợi hại của mình.

Ánh mắt hai người từ rất xa đã gặp nhau, trong mắt hai người đều tràn ngập hận ý, nhưng trên mặt tươi cười, lời nói cũng rất thân thiết, không chút nào giống như kẻ thù của nhau.

“Ôi tiểu Nhã, hôm nay sao dậy sớm vậy? Con vất vả rồi, đến đây, Nhị nương tự tay chuẩn bị đồ ăn sáng cho con rồi, mau ngồi xuống ăn đi.”

Nhị phu nhân tiếp nhận cái giỏ trong tay nha hoàn, đem hộp thức ăn có rất nhiều tầng đặt lên mặt bàn đá, mở nắp hộp cơm ra, trên mặt lộ vẻ ôn hòa tươi cười, cực kì thân thiết tiếp đón Cổ Nhã.

Cổ Nhã ánh mắt hơi lóe ra, âm thầm đoán ý định của nhị phu nhân.

Chẳng lẽ nàng hạ độc trong đồ ăn? Nhưng nếu muốn hạ độc, nàng sao dám để lộ nhiều sơ hở như thế?

Nếu như không phải là hạ độc, chẳng lẽ đột nhiên lương tâm nàng trỗi dậy, làm cơm cho mình ăn?

Điều này còn ngạc nhiên hơn việc mặt trời mọc đằng Tây.

Trong lòng tuy rằng đoán nhưng Cổ Nhã cũng không biểu hiện bất ngờ, chỉ cười tủm tỉm nhìn lại nhị phu nhân, nói:

“Nhị nương tự tay xuống bếp? Tiểu Nhã làm sao xứng, chỉ có nhị tỷ mới được hưởng đãi ngộ như vậy.”

Trong lời nói của Cổ Nhã có gai, nàng đem hộp cơm của nhị phu nhân gạt sang một bên, lời tuy không nói rõ, nhưng ý tứ cũng rất  rõ ràng .
Nhị nương ngày thường cũng chẳng phải là người thiện lương gì, hôm nay đột nhiên chạy tới đưa cơm, không phải là có vấn đề sao? Không có việc gì lại ân cần, không phải trộm cũng là cướp, Cổ Nhã so với bất cứ ai đều nhớ rõ điều này.

“Ha ha, các con đều là nữ nhi của ta, sao có thể bên nặng bên nhẹ. Phần của Bắc Nguyệt ta đã đưa cho nàng ăn, trong nhà gặp khó khăn, ta lại lỡ làm nhiều đồ ăn, ăn không hết, cho nên mới mang đến cho con.”

Nhị phu nhân cười đến mức thản nhiên, sau đó lại đẩy hộp cơm đến trước mặt Cổ Nhã.

Hộp cơm được mở ra, ba món ăn sáng, hai chén cháo hoa, không có vẻ gì khác thường.
Nhưng, một mùi thiu thối bay vào trong mũi Cổ Nhã.

Cổ Nhã nháy mắt hiểu được,  không phải hạ độc cũng không phải lương tâm trỗi dậy, nàng vẫn quá đề cao nữ nhân ti tiện này, nhị nương chỉ là cầm một hộp cơm thiu đến đây mà thôi......

Loại thức ăn này,  đến heo cũng không ăn, nàng lại dám đưa cho mình!!

Cổ Nhã sắc mặt lập tức trở nên khó coi.


“Nhị nương, đây là ngươi tự tay làm sáng nay? Ngươi uống một ngụm cho ta xem!”

Cổ Nhã có chút không che dấu nỗi tức giận .


“Ha ha, Nhị nương đã ăn no, bọn nha đầu ăn no, toàn phủ trên dưới chỉ còn lại hai chén cháo gạo này, tiểu Nhã, ngươi biết gần đây quý phủ khó khăn, bởi vậy Nhị nương đề xướng tiết kiệm, ngươi không thể phụ lòng nương.”

Nhị nương nói nghe cũng có lí, trên mặt cũng đã cười vô cùng đắc ý .

Ngay cả hai cái nha đầu kia cũng đều giống chủ tử của các nàng nở nụ cười, ánh mắt đùa cợt nhìn Cổ Nhã.

Cổ Nhã sắc mặt chậm rãi bình tĩnh lại:

“Nói như vậy, cháo này ta không thể không uống ?”

Trong lòng cười lạnh, Cổ Nhã đã chuẩn bị tốt để trở mặt lại.
Nhị nương cũng cười lạnh:

“Cổ Nhã, nghe khẩu khí của ngươi, tựa hồ không muốn ăn đồ ăn nhị nương làm phải không? Ngươi cho là ngươi cao quý như vậy sao? Ngay cả đồ ăn mà nhị nương tự tay xuống bếp chuẩn bị ngươi cũng không thèm ăn, chẳng lẽ ngươi còn muốn ăn sơn hào hải vị sao? Đại tiểu thư, ngươi cũng không nghĩ lại tình trạng khó khăn của phủ ta hiện nay. Hừ, ta xem Cổ gia chúng ta thật đúng là không nuôi nổi nữ nhi quý giá như ngươi, ngươi có bản lĩnh thì tự kiếm tiền nuôi thân đi!”

Nhị nương ra uy như người đàn bà chanh chua, liên tiếp chất vấn, bởi trong mắt nàng đã sắp phun ra lửa giận.

Thật không ngờ, Cổ Nhã tiểu tiện nhân đã bị bán cho kĩ viện còn có thể tự mình trở về, còn làm Bắc Nguyệt....

Hừ, không cho tiểu tiện nhân này một bài học thì nàng không coi ai ra gì!
Nhị phu nhân trong lòng lạnh lùng cười, bắt đầu tính toán tra tấn Cổ Nhã như thế nào.
Cổ Nhã trong lòng phẫn nộ, cười lạnh một tiếng.

Đột nhiên, cổng vòm hiện ra bóng của mấy người đang đi tới, Cổ Nhã ngẩn ra!
Bởi vì nàng nhìn thấy phụ thân của nàng, Cổ Thiên Nam!

Nhìn thấy Cổ Thiên Nam, Cổ Nhã trong lòng liền bình tĩnh lại, giọng nói nhẹ nhàng, yếu đuối như ngày trước, ủy mị nói :

“Nhưng, Nhị nương, đồ ăn này thực sự đã thiu, rất khó nuốt, loại thức ăn này đến heo cũng không ăn, tại sao lại có thể để cho ta ăn?”

Nhị phu nhân lơ đễnh, nhìn trên mặt Cổ Nhã lộ ra biểu tình yếu đuối quen thuộc, nàng đột nhiên có cảm giác thành tựu .

“Thiu thì làm sao? Thiu thì không ăn? Hừ, Cổ gia hiện tại khó khăn, tiểu nha đầu ngươi lại dám nói dối là không biết, có cơm thiu để ăn là tốt rồi, ăn nhanh lên, ăn xong rồi thì tự đi rửa chén, ngươi cũng sẽ phải học làm việc nhà .”

Cổ Nhã ‘khó xử’ nhìn nàng, ủy khuất nước mắt lưng tròng:

“Nhưng Nhị nương, tiểu Nhã thật sự là không ăn được, về sau tiểu Nhã ăn ít đi là được? Cầu ngài, đừng cho ta ăn đồ ăn thiu......”

“Ít nói nhảm, ăn hay không không phải do ngươi!”

Nhị nương hung tợn nhìn nàng, đột nhiên nghĩ ra, nhe răng cười túm đầu nàng đổ thức ăn vào,miệng không ngớt mắng:


“Tiểu tiện nhân không biết xấu hổ, ta lấy đồ ăn cho ngươi là đã coi trọng ngươi lắm rồi!”

Những lời đối thoại này đã rơi vào tai người đang bước nhanh vào viện, mà khi người mới tới thấy thấy rõ động tác của Nhị nương, không khỏi sợ hãi:

“Tú Cầm, ngươi đang làm cái gì! Còn không mau dừng tay lại cho ta!”

Đúng là Cổ Nhã phụ thân, Cổ Thiên Nam!

Nhị phu nhân kinh ngạc một chút, phát hiện người tới dĩ nhiên là Cổ Thiên Nam, nhất thời giật mình đứng nguyên tại chỗ, sau đó mới ý  thức được và ngay lập tức bỏ tay khỏi  đầu của Cổ Nhã.


Cổ Nhã ngẩng đầu lên, nước mắt không ngừng rơi , từng giọt từng giọt đổ xuống:


“Cha ~ con......”

Cổ Thiên Nam đi tới, chưa đến gần người đã ngửi thấy một mùi thiu thối nồng nặc, khuôn mặt lập tức tối xầm lại !


“Tú Cầm! Ngươi làm cái gì vậy, đồ ăn thiu cũng lấy tới cho tiểu Nhã, thậm chí còn bắt buộc nàng ăn? Chẳng lẽ từ trước đến giờ ngươi đối xử với mẫu thân như vậy sao?”

Cổ Thiên Nam tức giận  , trên mặt hiện lên một tia lửa giận dữ hiếm thấy.

Cổ Thiên Nam tính tình tuy rằng mềm yếu, nhưng khi con gái yêu bị chịu nhục, ý chí vốn không mạnh mẽ của hắn lại đột nhiên trỗi dậy .

Bởi vậy khi hắn nhìn thấy tình huống trước mặt, đáy lòng lại thở dài. Đối với những lời nói tối hôm qua của nữ nhi, hắn vẫn còn ôm một tia nghi ngờ, cho rằng Cổ Nhã có thành kiến với nhị phu nhân mà bịa đặt ra , bây giờ thấy như vậy, hắn làm sao còn có thể không tin?
Cổ Nhã nhu thuận ngồi ở một bên, trên mặt  vẫn còn vệt nước mắt, cái miệng nhỏ nhắn hồng  vẫn còn dính mấy hạt cơm, dáng vẻ điềm đạm đáng yêu đã chứng minh rõ nàng đã phải chịu nhiều  uất ức .


Nhị phu nhân không thể chối cãi, rõ ràng lợn chết không sợ nước sôi, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề:

“ Những thức ăn đó là còn thừa từ tối hôm qua, nhưng bỏ đi thì lãng phí, nên mang đến đây.”

Cổ Thiên Nam sắc mặt xanh mét, lạnh lùng nói:

“ Thức ăn đã thiu ngươi còn mang đến?. Tiểu Nhã là nữ nhi của ta, là tam tiểu thư của Cổ gia! Ngươi lại cho một tiểu thư ăn loại thức ăn  ngay cả hạ nhân đều không thèm ăn, lương tâm ngươi để ở đâu!?”

Nhìn thấy phụ thân mình đã muốn đứng bên mình , Cổ Nhã trong lòng ấm áp,nhưng  trên mặt cũng không biểu lộ ra, vẫn bộ dạng  uất ức như cũ:

“Đều là ta không tốt, lãng phí ... Nhị nương... như vậy đi, những đồ ăn này... cứ để ta ăn đi......”

Nói xong chìa tay với lấy hộp cơm, làm bộ muốn ăn.

Lần này người ngăn trở Cổ Nhã không phải là Cổ Thiên Nam, ngược lại là nhị phu nhân:

“Cha ngươi nói thiu, ngươi còn ăn, ngươi cố tình làm thế để cho ta khó xử phải không?”

Nhị phu nhân hừ lạnh nói:

“Ta có lòng tốt lấy đồ ăn cho ngươi, ngươi đã không cảm kích, ngược lại giả bộ điềm đạm đáng yêu ủy khuất như vậy cho ai xem!”

Cổ Thiên Nam rốt cục nhịn không được, vỗ bàn đứng lên, lạnh lùng nói:

“Tú Cầm! Việc này vốn là ngươi không đúng, ngươi không chỉ không có chút xấu hổ còn quay sang mắng tiểu Nhã! Ngươi...... Ngươi thật sự làm cho ta quá thất vọng rồi!”

“Hừ, thất vọng như thế nào?”

Nhị phu nhân thường ngày bộ dạng kiêu ngạo, chưa bị  nghiêm khắc giáo huấn như vậy bao giờ?

Tuy rằng Cổ Thiên Nam là trượng phu của nàng, nhưng với tính tình cao ngạo của nàng, cũng có chút e ngại bởi hình tượng Cổ Thiên Nam bình thường luôn tỏ ra yếu đuối đã khắc sâu vào suy nghĩ của nàng.

Nhị phu nhân cười lạnh nói:


“Hiện tại Cổ gia đúng là đang trong thời điểm khó khăn,  thứ gì ăn được thì ăn, ngươi tùy ý lãng phí như vậy, không chịu suy nghĩ đến gia cảnh Cố gia? Ngươi cho là ngươi bây giờ còn rất cao quý sao! Đừng ở đây bày ra bộ dạng đáng thương, ta đã nói rồi, chiêu này vô dụng!”

Trước đó một khắc nhị nương còn bị trách mắng, hiện tại đã bắt đầu chửi ầm lên lên, một màn này, làm cho một ít hạ nhân xung quanh cảm thấy như đang xem diễn, trước đây đã nghe danh nhị phu nhân phi thường mạnh mẽ, nay xem ra, người thật còn hơn cả lời đồn!......


“Cổ Thiên Nam! Ngươi cũng đừng che chở nữ nhi của ngươi, ngươi có biết ngày trước đại tỷ chết như thế nào không! Ngươi lúc trước sai thì phải chịu trách nhiệm, mới có nữ nhi này, hiện tại ngươi tìm mọi cách bảo vệ nàng, chẳng lẽ lại muốn bức tử ta!”


Nhị phu nhân hung tợn trừng mắt Cổ Thiên Nam, lạnh lùng nói.
Cổ Thiên Nam muốn phản kháng lại nghe được lời này, trong khoảng thời gian ngắn mặt xám như tro tàn, rốt cuộc không còn khí lực phản kháng.


“Lúc trước đại nương là vì ta nên mới mất?”

Cổ Nhã ánh mắt hào quang lóe ra, giống như từ khi nàng sinh ra, chưa từng gặp qua đại nương, chỉ biết là đại nương có một người con trai, mười năm trước chinh chiến ở vực Thương Hải, đến nay cũng không trở về.
Nhị phu nhân cười lạnh một tiếng, chỉ vào Cổ Nhã nói:



“Tiểu tiện nhân, ngươi sinh ra vốn là sai lầm, đừng tưởng rằng cha ngươi sủng ngươi thì có thể cưỡi lên đầu ta, đấu với ta, ngươi vẫn còn non (và xanh) lắm!”


Nhị phu nhân một tay chống nạnh, tức giận liên tục mắng, mệt đến mức nàng thở hồng hộc.


“Hiện tại, ngươi liền đem chỗ cơm này ăn hết cho ta, tuyệt không cho phép còn thừa lại!”

Nhị phu nhân chỉ vào chỗ đồ ăn thiu trên bàn, lạnh lùng nói.

Cổ Thiên Nam sắc mặt từ phẫn nộ chậm rãi biến thành bình tĩnh, sau đó biến thành suy súp, trong nháy mắt, hắn giống như già đi rất nhiều, hắn, tựa hồ đã muốn buông xuôi.


“Ai...... Tiểu nhã, nghe lời Nhị nương , đem chỗ cơm đó ăn đi, cha, cùng con ăn!”

Bên cạnh Cổ Thiên Nam thở dài, những lời vừa rồi của nhị phu nhân, khiến cho tâm sự giấu kín trong lòng Cổ Thiên Nam bị phơi bày ra, làm cho hắn hoàn toàn không có khí lực chống cự.

Cổ Nhã trong lòng cũng thở dài, thầm nghĩ phụ thân thật là yếu đuối.

Tại cái thế giới nam quyền, bị thê tử của chính mình tức giận mắng như vậy cũng không phản kháng, nói đúng ra, thì là một người nhu nhược!

Tuy rằng trình độ này nhất định cùng tính tình Cổ Thiên Nam có liên quan, nhưng chủ yếu là nhị phu nhân biết điểm yếu của hắn để uy hiếp.

Bởi vậy, Cổ Nhã biết Cổ Thiên Nam khó xử, cũng không thể oán giận người phụ thân này được.
Cổ Nhã nhu thuận gật đầu, nhẹ nhàng cầm lấy chỗ đồ ăn đã bị thiu thối, nhíu chặt mày, nhưng vẫn xúc một thìa, chuẩn bị bỏ vào trong miệng.

Cổ Thiên Nam thở dài, cũng lấy một đôi đũa, ngồi ở bên cạnh Cổ Nhã, chuẩn bị ăn cùng nữ nhi của mình.

Hiện tại điều hắn có thể làm cũng chỉ có như vậy .

Mà chưa đợi hai người Cổ Nhã đem đồ ăn bỏ vào trong miệng, đột nhiên một cái thị vệ sắc mặt lo lắng vội vàng từ sân ngoài chạy vào.

“Bẩm báo gia chủ, nhị phu nhân, người của Thân Đồ gia tộc tới, lúc này đang chờ ở đại sảnh ngoại......”

Thị vệ nhìn khuôn mặt xám như tro tàn của Cổ Thiên Nam, lại nhìn vẻ mặt lãnh ý của nhị phu nhân, muốn nói lại thôi.

“Ai...... Nói đi.”Cổ Thiên Nam vô lực phất phất tay.


“Người của Thân Đồ gia tộc nói rõ muốn gia chủ cùng nhị phu nhân cùng ra, nếu trong vòng năm phút đồng hồ không ra, liền đánh gãy chân các ngươi!”

Thị vệ thấy thế cũng không có cái gì cố kỵ , nói ra thành câu, nói một cách lưu loát vang dội.

Nhị phu nhân cùng Cổ Thiên Nam sắc mặt đều biến đổi,Cổ Thiên Nam rốt cuộc không thể không bận tâm, buông chiếc đũa trong tay, vội vàng chạy ra ngoài.

“Hừ! Đám người này vẫn kiêu ngạo ương ngạnh như thế.” Nhị phu nhân lạnh lùng hừ một tiếng, lúc đầu nàng còn muốn chờ Cổ Nhã ăn cơm xong mới tiếp tục trừng trị nàng, giờ lại bị việc này xen vào, không thể nghi ngờ là làm cho nàng phi thường khó chịu. Nhưng, đại thiếu gia của Thân Đồ gia lại là người trong lòng của nữ nhi ! Nàng tuyệt đối không thể để người ta chờ lâu.
Nhị phu nhân quay đầu nhìn về Cổ Nhã phía sau, một đôi mắt xếch hơi hơi mị lên, trong đó, lóe ra những tia nhìn lạnh lẽo, trong lòng đã nghĩ ra một kế.
“Tiểu Nhã , Thân Đồ gia tộc đã có hôn ước với ngươi, bởi vậy ngươi cũng phải trình diện, hiện tại theo ta đi, biết mặt trước cũng là điều tốt.”
Cổ gia đại sảnh, chính ốc.
Đại sảnh này ngày thường được dùng để bàn luận những điều cơ mật, hiện tại lại kín người hết chỗ. Bảo quản gia không ngừng chỉ huy hạ nhân dâng trà hầu hạ, nhìn lén về phía hai bóng dáng lớn nhỏ, trong lòng đã có chút lo lắng:“Gia chủ còn chưa tới sao?”
Một đoàn người trong tộc ở ngoài cửa, tò mò đánh giá hai khách nhân quần áo xa hoa trong đại sảnh, trong lòng có chút rung động. Đây chính là gia tộc cầu nối giữa Đại Viêm vương triều cùng Đại Càn vương triều -Thân Đồ gia tộc!
Đại lục này có duy nhất một gia tộc độc lập đứng ngoài thế cuộc, có hậu phương rất cường đại. Đã từng có hai nước khác nhau muốn thu nạp gia tộc này về phía mình nhưng đều bị đối phương dứt khoát từ chối không cho một cơ hội!
Bởi vậy hai đại đế quốc chỉ có thể dùng thủ đoạn mạnh mẽ đối với Thân Đồ gia tộc, phái binh đến đánh nhưng mỗi một lần đều bị Thân Đồ gia bức lui!
Đây là sức mạnh rất to lớn, bất đắc dĩ hai đại đế quốc thấy thực lực mạnh mẽ Thân Đồ gia nhưng lại luôn đứng ngoài thế cuộc, vì thế liền từ bỏ việc thu nạp gia tộc này vào phe cánh của mình.
“Năm phút đồng hồ đã qua , tại sao Cổ Thiên Nam còn chưa tới!” Đột nhiên giữa sân truyền đến một tiếng rống to như sấm sét,  khiến cho một ít ngói trên mái nhà rung lên, một đống tro bụi rơi xuống khiến cho mọi người ở đây mặt xám mày tro.
Thân Đồ gia tộc có một gã lưng hùm eo gấu, tướng mạo gần sánh kịp với Trương Dực Đức thời tam quốc. Chỉ thấy hắn ồm ồm mắng:“Không nghĩ tới năm đó Cố gia kinh sợ đại lục nhưng lại xuống dốc đến mức này, ngay cả đại sảnh đãi khách đều hư hỏng thành một cái chuồng chim như thế này.”
Người của Cổ gia chỉ có thể cười khổ. Tuy rằng bọn họ đã từng nghe nói tam gia Thân Đồ Hùng của Thân Đồ gia là người nghĩ gì nói nấy, lại không nghĩ rằng sẽ nói trắng ra như vậy, thẳng thắn như thế, không để chút mặt mũi nào cho họ.
Bên cạnh Thân Đồ Hùng còn có một thanh niên tuổi chừng hai mươi, tướng mạo tuấn mỹ, anh khí bức người, những người quần áo mộc mạc của Cố gia, có vẻ rất chú ý.
Lúc này,Cổ Thiên Nam xuất hiện ở tại cửa, xuyên qua đám người, trực tiếp đi tới trong đại sảnh, đầu tiên là chào hỏi đối với đại hán kia :“Xa cách năm năm, lại gặp lại Tam ca.”
Người tên Thân Đồ Hùng hừ một tiếng, làm như phi thường phẫn nộ, trừng mắt nhìn Cổ Thiên Nam một cái,“Tiểu tử ngươi còn biết ta là Tam ca của ngươi.”
Cổ Thiên Nam cười khổ một tiếng, cũng không trả lời.
Thân Đồ Hùng lạnh lùng nhìn hắn, mắng:“Nếu ngươi không phải muội phu của ta, ta sớm một chưởng đánh chết ngươi, không thể tha cho ngươi cái tội cợt nhả. Năm năm trước khiến cho tiểu muội của ta rời nhà trốn đi, đến hôm nay còn không trở về, ngay cả vài vị ca ca nàng cũng không để ý! Món nợ này, ta sẽ tìm thời gian chậm rãi tính với ngươi!”
Thân Đồ Hùng mạnh mẽ trừng mắt: “Cổ Thiên Nam! Ta nghe nói sau khi Thục Bình đi rồi, ngươi lại lập chính thất phu nhân đúng không, thật là cái phụ lòng, khó trách Thục Bình lại bỏ ngươi mà đi!” Thân Đồ Hùng như là bị đánh trúng chỗ đau, gương mặt lại trở nên hung ác: “Ta muốn nhìn xem, rốt cuộc nữ nhân chết tiệt nào có sức quyến rũ lớn như vậy, thế nhưng so với Thục Bình tốt hơn, khiến cho một kẻ nhu nhược như ngươi bị mê hoặc thần hồn điên đảo!”


Lúc này ở cửa đại sảnh xuất hiện bóng dáng của nhị phu nhân, mà lời nói tức giận của Thân Đồ Hùng lại chính xác từng từ từng chữ rơi vào tai nàng, gương mặt thoáng chốc trở nên âm trầm.
Cổ Nhã cùng Cổ Bắc Nguyệt đi theo phía sau nhị phu nhân, Cổ Nhã cúi đầu, giả bộ bộ dáng sợ người lạ, đem tuyệt mỹ dung mạo của nàng che lấp đi.
Nhị phu nhân đi đến Thân Đồ Hùng trước mặt, cũng chào hỏi: “Tam ca tốt.”
“Tốt cái c*t !” Ai ngờ Thân Đồ Hùng căn bản không nể tình, chửi ầm lên:“Cổ Thiên Nam, nữ nhân này chính là chính thất phu nhân mới của ngươi?”
Cổ Thiên Nam đã đoán trước được tình huống phát sinh, nhìn sắc mặt âm trầm dọa người của nhị phu nhân, lại chỉ có thể gật gật đầu.
“Hừ, ta còn nghĩ nữ nhân này phải xuất chúng thế nào, không nghĩ tới cũng là một người quái dị xấu xí! Muốn tướng mạo không tướng mạo, muốn dáng người không dáng người, chắc không phải là khi sinh nữ nhi, ngay cả sữa cũng bị hút khô rồi chứ ?” Thân Đồ Hùng hé ra khuôn mặt dữ tợn, mắt hổ ở trước ngực nhị phu nhân đảo qua, đột nhiên một trận giận tím mặt.
Lời này vừa nói ra, trong đại sảnh liền phát ra liên tiếp tiếng cười vang, không nghĩ tới Thân Đồ Hùng nói trực tiếp như vậy, ngay cả nữ nhân cấm kị nhất cũng dám nói ra.
Nhưng, phẫn nộ nhất vẫn là nhị phu nhân. Bị trắng trợn trào phúng như vậy, bị nói thẳng chính mình...... Không ngực...... Đây là điều bất kì một nữ nhân nào cũng không thể chấp nhận.
“Thân Đồ Hùng! Ta tôn trọng ngươi gọi một tiếng Tam ca, không phải là sợ ngươi, ngươi không cần thẳng thắn vũ nhục ta như thế!” Nhị phu nhân mặt cười hàm sát khí, một đôi mắt xếch gắt gao nhìn chằm chằm khuôn mặt thô cuồng của Thân Đồ Hùng, vẫn cười lạnh nói.
“Ta phi!” Thân Đồ Hùng nước miếng văng lên đầy mặt nhị nương:“Ngươi là cái gì? Cũng dám chống đối lão tử? Tin hay không ta một cái tát đánh chết ngươi ?”
Thân Đồ Hùng cười lạnh nói: “Đừng cho là ta không biết ngươi là người của Vương gia ở Đại Càn vương triều, cho dù là Vương gia, lão tử cũng không để vào mắt! Đừng nói ngươi chỉ là một tiểu nữ nhi của Vương gia, chính là cha ngươi Vương Thiên Sơn nhìn thấy lão tử, cũng phải nể ta vài phần! Ngươi là cái gì?”
Lời này không thể nghi ngờ không cho người khác nửa điểm mặt mũi, một khắc trước nhị phu nhân còn hung hăng sửa trị Cổ Nhã, tâm tình có thể nói là tốt, nhưng không đến mười phút sau, liền bị người khác trào phúng hơn lúc mắng Cổ Nhã gấp mười ngàn lần, giờ khắc này còn tại thiên đường ngao du, ngay sau đó liền lập tức ngã vào địa ngục, tình huống trái ngược nhau tạo nên độ tương phản rất lớn, thiếu chút nữa khiến nhị phu nhân kích thích mà chết!
Một bên Cổ Bắc Nguyệt nhìn thấy mẫu thân bị mắng, nhịn không được muốn tiến lên hỗ trợ, lại bị Cổ Thiên Nam giữ lại.
Cổ Nhã trong lòng cười lạnh, nàng vừa nãy còn đang cân nhắc như thế nào đáp lễ nhị phu nhân, không ngờ bị Thân Đồ Hùng nhanh chân đến trước, lại giúp nàng cảm thấy sảng khoái hơn.
“Ta còn biết, ngươi ỷ vào chỗ dựa là Vương gia, Cổ Thiên Nam nhu nhược, mới đưa ngươi lên làm chính thất phu nhân đi?” Thân Đồ Hùng một trận âm lãnh cười: “Mắt xếch, hai má toàn xương, cái trán nhỏ hẹp, đây là điển hình của tiểu nhân, Cổ Thiên Nam nạp loại người như ngươi làm chính thất phu nhân, cũng khó trách Cổ gia lại xuống dốc như thế này!”
Một bên Cổ Thiên Nam nhìn không chịu được, nhịn không được tiến lên nói: “Tam ca, năm đó là Thục Bình, chính nàng tự đi ...... không quan hệ đến Tú Cầm, ngài có thể ......”
“ Thể con mẹ ngươi, đồ chó má!” Thân Đồ Hùng một câu đem Cổ Thiên Nam lùi lại phía sau, sau đó lại quay đầu, cười lạnh nói: “Nữ nhân này vừa thấy là biết không phải là thứ tốt, làm sao bằng một phần vạn của Thục Bình! Nếu là ta, ta liền ngay lập tức hưu nàng, đỡ phải nhìn thấy lại phiền lòng.”


Nhị phu nhân bị tức đến mức khuôn mặt biến thành màu đen, run run chỉ tay vào Thân Đồ Hùng: “Thân Đồ gia tộc, ngươi...... Ngươi đừng khinh người quá đáng!”
“ Không được?” Thân Đồ Hùng cười lạnh một tiếng, bước nhanh lên phía trước, ánh mắt lợi hại mang theo một tia trêu tức, đến trước mặt nhị phu nhân: “Như thế nào? Ta chính là nhìn ngươi không vừa mắt thì thế nào, ta muốn chửi thế nào thì chửi! Ta không chỉ mắng ngươi, ta còn muốn mắng thật to, ngươi có thể làm gì ta?”
Trước kia nhị phu nhân vẫn luôn tỏ ra cao ngạo đứng trên người khác, đã bao giờ phải chịu sự sỉ nhục như thế? Vô duyên cớ vô cớ bị người ta mắng, hơn nữa lời lẽ mắng chửi còn vô cùng độc ác, kẻ đó không phải là người nàng có thể trêu chọc được. Trên thế giới, chuyện uất ức nhất cũng chỉ có thể là chuyện này mà thôi. Nhị phu nhân vốn lòng dạ hẹp hòi, không thể chịu nổi, sắc mặt lúc đỏ lúc xanh, khóe miệng tràn ra một dòng máu tươi, trước mắt tối sầm lại, hôn mê.
Bị làm cho tức quá mà hôn mê!
Bên cạnh, Cổ Bắc Nguyệt vội vàng tiến đến ôm lấy nhị phu nhân đang sắp ngã xuống, hốc mắt đỏ lên trừng Thân Đồ Hùng một cái, sau đó liền đem nhị phu nhân đang hôn mê kéo tới nằm trên ghế.
“Nói ngươi lòng dạ hẹp hòi ngươi còn không chịu thừa nhận, mới chửi hai câu liền không nhịn được.” Thân Đồ Hùng vô cùng đắc ý, lại có chút khó chịu, ánh mắt tà ác nhìn thoáng qua Cổ Bắc Nguyệt đang gấp gáp đến độ luống cuống tay chân, liền không thèm để ý tới nữa.
“Tốt lắm tam thúc, chúng ta nên nói chính sự.” tuấn mỹ thanh niên bên cạnh Thân Đồ Hùng thản nhiên mở miệng nói.
“Kia...... Được rồi.” Thân Đồ Hùng chẹp miệng, nghe thấy thanh niên mở miệng, chỉ có thể vô cùng không tình nguyện ngồi xuống.
Thanh niên phong độ tuấn tú, cúi chào Cổ Thiên Nam:“Tam thúc Thân Đồ Hùng xưa nay lỗ mãng, vừa rồi có điều gì mạo phạm mong Cổ gia chủ khoan dung tha thứ.”
Cổ Thiên Nam sắc mặt khó coi, ngươi  khiến cho người ta tức đến hôn mê, giờ nói những lời này còn có tác dụng gì! Còn nói lỗ mãng, ngươi gặp qua kẻ lỗ mãng nào có thể giống Thân Đồ Hùng, vào phòng liền chửi ầm lên sao? Đây căn bản là cố tình gây sự!
Thanh niên không nhìn Cổ Thiên Nam sắc mặt khó coi, cười nhẹ, đầu tiên tự giới thiệu nói:“Tiểu chất Thân Đồ Long, ngoại hiệu thần đao Đồ Long. Trong tộc đứng hàng lão Nhị. Hôm nay gặp mặt đáng lẽ phải là huynh trưởng Thân Đồ Phong chủ trì , nhưng huynh trưởng có việc đột xuất, chỉ có thể đem chuyện này giao cho tiểu chất thay thế.”
Cổ Thiên Nam sắc mặt có chút chấn động, nhưng cũng đã từng trải qua nhiều đại sự nên cũng không lộ ra phản ứng quá mức khiếp sợ.
“Cũng không biết, Thân Đồ gia các vị đến lần này, là có chuyện gì?” Cổ Thiên Nam mở miệng hỏi.
Thân Đồ Long tươi cười bị kiềm hãm, khuôn mặt tuấn Mĩ thoáng xuất hiện thần sắc xấu hổ.
Bên cạnh Thân Đồ Hùng lại không nhăn nhó như vậy, đứng lên, vung lên bàn tay to:“Chúng ta hôm nay đến, không vì cái gì, chỉ là tới đòi Cổ gia các ngươi tiền!”
Cổ Thiên Nam nheo mắt, cái gì? Có ý gì, lấy tình huống hiện tại của Cổ gia, đòi tiền?
“Ách, này...... Tam ca, việc trả tiền, lấy tình trạng trước mắt của Cổ gia......” Cổ Thiên Nam sắc mặt khó coi, nhìn sắc mặt khó coi của Thân Đồ Hùng, ấp a ấp úng nói.
“Ta mặc kệ, Thân Đồ gia chúng ta năm năm trước đem một món tiền cho các ngươi mượn suốt năm năm! Cổ gia các ngươi đã muốn khất nợ đến bây giờ, không thể cho các ngươi khất thêm nữa! Thiếu nợ thì trả tiền, chuyện này vốn là đương nhiên” Thân Đồ Hùng mạnh mẽ vung tay, không chút nào vì Cổ Thiên Nam là muội phu mà nể mặt.

“Cổ Thiên Nam ơi Cổ Thiên Nam, lúc trước tiểu muội ta không để ý  ba vị ca ca ngăn trở, nhất quyết phải gả cho vị gia chủ nghèo túng như ngươi, nàng đối với ngươi tình cảm sâu đậm, ngươi lại làm tổn thương nàng như vậy, cuối cùng làm cho nàng bỏ nhà đi, hiện tại anh vợ đòi ngươi tiền thì ngươi lại tìm cách tránh né, thật là vô cùng tốt!” Thân Đồ Hùng cười lạnh nói:“Làm gia chủ nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ngay cả số tiền nhỏ như vậy ngươi cũng không có? Ngươi thực sự cho ta là kẻ ngốc sao?”
Số tiền nhỏ? Cổ Thiên Nam trong lòng cười khổ, đó là năm trăm vạn, năm trăm vạn! Số tiền lớn như vậy, không nói hiện tại Cổ gia quả thật không trả được, cho dù miễn cưỡng có thể lấy ra, cũng là dùng để duy trì toàn bộ hệ thống Cổ gia vận hành!
Thật đúng là nhà rách lại gặp mưa rào, thuyền chậm lại đi ngược gió, đúng lúc Cổ gia khó khăn nhất, chủ nợ lại tìm tới cửa.
Đang lúc Cổ Thiên Nam khóc không ra nước mắt, lời nói của Thân Đồ Long lại làm cho hắn cả người như vỡ nát.
“Cổ gia chủ, Cổ gia cùng Thân Đồ gia chúng ta cũng có thể coi là nửa thân gia, tình trạng hiện giờ của Cổ gia chúng ta cũng biết một chút. Nhưng, không phải là chúng ta muốn làm khó các người, chỉ là Thân Đồ gia chúng ta gần đây cũng gặp phải tình huống ngoài ý muốn, số tiền này...... Mong Cố gia trả lại cho chúng ta đi.”
Thân Đồ Long lời nói tiến lui đúng mức, lại đầy đủ thể hiện ra kinh nghiệm đối nhân xử thế chu đáo của hắn.
“Không phải là chúng ta không muốn trả tiền, chính là...... Trước mắt, hoàn cảnh Cổ gia so với trong tưởng tượng của hai vị còn không tốt bằng, món tiền lớn như thế, chúng ta thật sự không trả nổi!” Cổ Thiên Nam sắc mặt tím tái, cảm thấy áp lực rất lớn trong lời nói của Thân Đồ Long.
Lúc này, nhị phu nhân đã từ từ tỉnh lại, vừa lúc nghe được lời nói của Thân Đồ Long, sắc mặt giận dữ, liền cố đứng dậy, bước đi tập tễnh, lạnh lùng nói với hai người Thân Đồ gia: “Khiến hai vị thất vọng rồi, Cổ gia chúng ta trước mắt quả thật không có nhiều tiền như vậy, cho dù có, cũng đã dùng để ổn định Cổ gia. Bởi vậy, mời hai vị trở về đi, thật ngại để cho các ngươi uổng công một chuyến .”
Thân là thê tử của Cổ gia gia chủ, nhị phu nhân đương nhiên biết rõ bí mật của Cổ gia. Nhưng, nàng vốn đối với những lời nói của Thân Đồ Hùng có thành kiến, hơn nữa tính tình nàng cao ngạo, vẻ mặt ngạo mạn như vậy, không thể nghi ngờ là lửa cháy đổ thêm dầu.
Không chỉ sắc mặt Thân Đồ Hùng đột nhiên trở nên dữ tợn, ngay cả phong độ lịch sự như Thân Đồ Long cũng khẽ biến sắc, trong mắt rõ ràng có thể thấy được một chút ánh sáng lạnh lóe lên.
“Ha ha a, Cổ Thiên Nam, ngươi thật đúng là một người chồng tốt, ngay cả một người phụ nữ cũng không quản lí được, thường ngày bộ dạng cũng ngạo mạn như vậy, dùng để hù dọa ai?” Thân Đồ Hùng lui ra phía sau hai bước, dùng ánh mắt  như nhìn thấy quái vật đánh giá Cổ Thiên Nam, hắc hắc cười lạnh nói:“Thật không biết lúc trước Thục Bình sao lại thích ngươi, tính cách của ngươi, căn bản chính là một kẻ nhu nhược!”
Thân Đồ Hùng nhìn nhị phu nhân chửi ầm lên: “Ngươi nói hiện tại gia cảnh Cổ gia không tốt, vậy trang phục đẹp đẽ trên người ngươi lại giải thích như thế nào? Ngươi đang bê đá tự đập vào chân mình hay sao? Ta đã nói nữ nhân này là một kẻ tiểu nhân ngươi không chịu nhận, hiện tại chứng cớ vô cùng xác thực lại còn chống chế!”
Nhị phu nhân sắc mặt trắng nhợt, cúi đầu nhìn trên người mình, phát hiện quả thật đúng như lời Thân Đồ Hùng, quần áo nàng hoa lệ, toàn thân phục trang đẹp đẽ, khiến cho con người nàng trở nên đẹp đẽ quý giá.

Cứ như vậy, cho dù nhị nương có nhảy xuống sông cũng không thể nói rõ.
Nhị phu nhân cùng Cổ Thiên Nam sắc mặt một mảnh xám trắng, bị người ta vũ nhục như thế, ai có thể coi như không có chuyện gì?
Bảo quản gia là tâm phúc của Cổ Thiên Nam, nhìn thấy chủ tử của mình bị vũ nhục trước mặt mọi người, sớm đã đuổi hết những người trong tộc ở bên ngoài. Bởi vậy hiện tại Cổ Thiên Nam bị nhục nhã, bên ngoài cũng không có ai biết.
Cổ Nhã đứng bên cạnh nhìn một màn này, ánh mắt bắt đầu dần dần biến lạnh. Trước đó nàng còn có đôi chút hảo cảm với Thân Đồ Hùng khi hắn giáo huấn nhị phu nhân, hiện tại xem ra...... Chỉ là một hán tử lỗ mãng, luôn làm việc theo ý mình.
Những loại người như thế Cổ Nhã không thích . Loại người này làm việc chỉ lo đến cảm xúc của bản thân, tuyệt không nghĩ đến cảm thụ của người khác, nếu gặp phải người có lòng tự trọng cao thì chắc chắn sẽ kết thành thù hận.
Nhị phu nhân đúng là loại người này.
Nhưng, Cổ Thiên Nam là phụ thân của nàng, nhìn phụ thân mình phải lâm vào cảnh khó xử như thế, Cổ Nhã cũng thật sự có chút không đành lòng.
“Được rồi, chúng ta cũng không phải người xa lạ, hôm nay chúng ta đến Cổ gia,  là để đòi nợ! Cổ Thiên Nam ngươi nếu không đem tiền ra, lão tử hôm nay...... Hôm nay liền khiến cho Cổ gia ngươi long trời lở đất, sống chết không yên!” Thân Đồ Hùng một tay bắt lấy áo Cổ Thiên Nam, hung tợn uy hiếp. Ánh mắt to như cặp chuông đồng toát ra một loại tức giận khôn kể.
Điển hình tác phong lưu manh!
Cổ Thiên Nam sớm đã bị dọa đến sắc mặt tái nhợt, tuy rằng hắn cũng đã biết trước tính cách của tam gia, nhưng cũng không ngờ người này trở mặt so với lật sách còn nhanh hơn, hơn nữa  lật mặt rồi thì không cố kị chút tình cảm nào, cho dù là muội phu cũng không được!
“Đều dừng tay lại.” Cổ Nhã thở dài, không nhẫn tâm nhìn phụ thân bị nhục nhã tiếp, lập tức đi ra.
Người trong đại sảnh nghe vậy đều sửng sốt, sáu bảy ánh mắt  đồng loạt nhìn về phía Cổ Nhã, trong mắt mỗi người đều có cảm xúc khác nhau.
Đầu tiên là Thân Đồ Long khuôn mặt tuấn mỹ kinh ngạc một chút, sau đó trên mặt hiện lên một tia kinh diễm, nhìn khuôn mặt tuyệt Mĩ của Cổ Nhã, trong mắt ẩn chứa ngọn lửa cháy bỏng.
“Nha đầu kia là ai? Cổ Thiên Nam, nữ nhi của ngươi?” Thân Đồ Hùng cũng không ngốc, nhìn khuôn mặt Cổ Nhã cùng Cổ Thiên Nam có vài phần tương tự, nhẹ nhàng buông ra bàn tay đang túm lấy áo Cổ Thiên Nam, nhíu mày hỏi.
Cổ Thiên Nam được thả ra, xoa xoa yết hầu ho khan, thật lâu sau mới nặng nề thở dài, phất tay nói:“Tiểu nhã, nơi này cha sẽ xử lý , con đi về trước đi, không cần lo lắng cho cha.”
“Hừ, ngoan ngoãn ngồi một bên không phải là tốt rồi, tự nhiên lại chạy đến chịu tội.” Nhị phu nhân cười lạnh một tiếng, tâm tình cực độ khó chịu, trước tiên tìm đến Cổ Nhã trút giận.
“Tiểu Nhã? Cổ Nhã?” Thân Đồ Hùng nhẹ nhàng nhắc đi nhắc lại vài câu, mới phản ứng lại, cầm ở bả vai Cổ Thiên Nam,“Ngươi nói, đây là vị hôn thê của chất nhi Thân Đồ Phong, Cổ Nhã?”
Cổ Thiên Nam lại lần nữa thở dài, trên mặt phức tạp nói không nên lời, gật gật đầu, tỏ vẻ cam chịu.
“Ân.” Thân Đồ Hùng một đôi mắt hổ mị lên, ánh mắt ở trên người Cổ Nhã rà soát, nửa ngày sau, mới thản nhiên gật đầu,“Bộ dạng rất xinh đẹp, dáng người so với nữ nhân này tốt hơn.” Nói xong chán ghét nhìn nhị phu nhân một cái, hừ lạnh một tiếng:“Cũng được, cháu dâu này cũng tốt, miễn cưỡng đạt yêu cầu.”
Tất cả mọi người đều không chú ý đến, khi Thân Đồ Hùng nói ra những lời này, khuôn mặt tươi cười của Thân Đồ Long bên cạnh cứng lại, trong mắt sát khí chợt lóe rồi biến mất.

Cổ Nhã bình tĩnh nhìn hai người nhà Thân Đồ, thản nhiên nói: “ Việc này đối với các người hãy thư thả mấy ngày, chuyện nào ra chuyện nấy. Hôm nay các người đến Cố gia chỉ đơn thuần là đòi nợ?”
“Còn có một việc nữa......”
“Chỉ đơn thuần là đòi nợ mà thôi.” Thân Đồ Long ngay lập tức ngắt lời Thân Đồ Hùng, trừng mắt oán trách hắn một cái, giả vờ trấn định nhìn Cổ Nhã, ôn hòa cười: “ Nghe đồn Cổ gia tam tiểu thư dung mạo như trên trời, nay vừa thấy, thật đúng là còn hơn cả lời đồn. Như thế nào, nghe giọng điệu của Cổ Nhã tiểu thư chẳng lẽ đã nghĩ tới biện pháp giải quyết vấn đề hai bên?”
Cổ Nhã sắc mặt bình tĩnh, nhưng không trực tiếp trả lời câu hỏi của Thân Đồ Long: “ Thân Đồ gia các ngươi nếu thực sự cần số tiền này, sao không chịu lùi một bước?”
“Đương nhiên là cần, số tiền đó liên quan đến tương lai của Thân Đồ gia!” Thân Đồ Long  khẳng định nói.
“Quả thật, thiếu nợ thì phải trả đó là chuyện đương nhiên, nếu quý gia tộc cần số tiền này, như vậy nếu chúng ta cứ khất lần mãi thì chẳng hóa ra là Cố gia chúng ta keo kiệt.” Cổ Nhã hít sâu một hơi, trong mắt có một tia nhìn thận trọng.
“A?” Thân Đồ Long ánh mắt sáng ngời, hắn cũng biết một chút tình trạng lúc này của Cổ gia, bởi vậy cũng không quá tin tưởng Cổ Nhã có thể lấy ra số tiền này một cách đơn giản như vậy. “Cổ Nhã tiểu thư chẳng lẽ có kế sách gì?”
Cổ Nhã nói: “Có một chuyện ta muốn biết Cổ gia chúng ta vay nợ của các người bao nhiêu tiền?”
“Năm trăm vạn kim tệ.” Thân Đồ Long nhíu mày, sau đó thận trọng nhìn Cổ Nhã: “Năm năm trước Thân Đồ gia chúng ta cho các ngươi mượn số tiền đó là muốn giúp Cổ gia các ngươi vượt qua cửa ải khó khăn lúc bấy giờ. Hiện tại năm năm đã trôi qua, Cổ gia khốn cảnh chắc cũng đã ổn định lại, vừa rồi Thân Đồ gia chúng ta đã đột ngột phát sinh biến cố, bởi vậy...... mới đòi tiền các người gấp như vậy, cũng là bất đắc dĩ.”
“Năm trăm vạn......” Cổ Nhã chân mày cũng nhíu lại. Mặc dù nàng đã sớm chuẩn bị, nhưng khi nghe đến con số chính xác cũng không tránh khỏi giật mình.
Phải biết rằng, toàn bộ Cổ gia chi tiêu trong một năm là một trăm vạn, trong năm năm Cổ gia vẫn ở hoàn cảnh bấp bênh, cũng không thu vào nhiều lắm, bởi vậy trong thời gian năm năm này đều dùng số tiền đó của Thân Đồ gia để miễn cưỡng chống đỡ. Bởi vậy cho đến bây giờ, số tiền đó đã không còn lại là bao. Thân Đồ gia đòi giao ra số tiền lớn như thế ngay lập tức, đương nhiên làm cho Cổ Thiên Nam phi thường khó xử.
“Năm trăm vạn tuy rằng nhiều, nhưng Cổ gia cũng không phải là không thể lấy ra được. Cái chính là ta có một điều kiện.” Cổ Nhã nhìn Thân Đồ Long khuôn mặt tuấn mỹ, trông như ở cửa gặp phải sơn đạo. Không biết vì cái gì, khi đối mặt với Thân Đồ Long, trong tiềm thức Cổ Nhã tự động bài xích hắn, giống như trong nội tâm nàng phi thường chán ghét người này.
“Điều kiện gì?” Thân Đồ Long cũng nhìn ra Cổ Nhã không phải là loại người thích nói quanh co, cũng không nghĩ nói nhiều câu khách sáo, nói thẳng ra, cũng giảm đi rất nhiều phiền toái.
Mà Thân Đồ Hùng vừa rồi còn tỏ ra vô cùng nóng nảy, bây giờ lại lẳng lặng đứng ở sau lưng Thân Đồ Long, cũng không lại quấy rối. “ Khi hắn nói chuyện, ngươi không thể ngắt lời hắn, bởi vì năng lực xử sự của tiểu Long hơn xa ngươi.” Trước khi xuất môn, đại đương gia của Thân Đồ gia tộc, đã phân phó hắn như vậy.
Cổ Nhã buông tay, thẳng thắn nói: “Hiện tại Cổ gia quả thật lấy không ra nhiều tiền như vậy, bởi vậy điều kiện của ta là các ngươi cho chúng ta một tháng để chuẩn bị, dù sao số tiền lớn như vậy, trong khoảng thời gian ngắn chúng ta không thể có được.”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro