Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Phá thai và cái kết bất ngờ

Bây giờ làm sao đây cô còn khá trẻ để làm mẹ . Cứ cho là cô sanh nó ra , nhưng làm sao cô có thể chăm sóc tốt cho một đứa bé khi chả có chút kinh nghiệm gì cả rồi khi nó lớn lên nó nhận thức mình không có cha , nó sẽ hỏi cha nó là ai vậy cô biết trả lời thế nào . Cứ cho là đứa bé sẽ không hỏi về cha của nó vậy lỡ những kẻ thù của cô vì muốn trả thù cô mà hại đến baby thì cô biết phải làm thế nào . Rồi rất nhiều rắc rối tiếp theo đó cô sẽ giải quyết như thế nào .
Đó là những suy nghĩ của Hạ Nhi.

Cô cúi đầu đặt tay lên bụng xoa xoa cái bụng phẳng lì của mình

- Baby có lẽ chúng ta không có duyên nên ta không thể giữ con bên cạnh được . Nếu có cơ hội ta hi vọng chúng ta sẽ có cơ hội làm mẹ con . Baby hãy tha lỗi cho ta .

Nói rồi cô gạt đi nước mắt , hít một ngụm khí rồi tiến bước về phía trước .

Ở bệnh viện

Hạ Nhi không ngừng trấn an ''cô còn trẻ thời gian còn dài trước đi bỏ đứa nhỏ về sau sanh mấy thiên thần cũng chưa muộn ''

Ngồi chờ đợi đến phiên mình là lòng nhấp nhỏm không yên .

Lúc này có một đôi nam nữ dắt nhau từ phòng khám đi ra người phụ nữ vẻ mặt thống khổ cùng chua xót không ngừng oán trách người đàn ông . Đi hồi lâu , họ đi ngang qua chỗ cô đứng , người phụ nữ nhìn thấy cô cất tiếng :

- Cô gái , cô còn trẻ , sai lầm có thể sửa , hơn nữa đứa nhỏ là vô tội , tôi nghĩ cô lên sanh đứa nhỏ ra đừng để sau này ân hận . Nói rồi họ cất bước đi , người phụ nữ vừa cất bước vừa lẩm bẩm : '' ước chi mình không mang trong mình căn bệnh quái ác này thì có thể giữ đứa bé lại '' .

Lời nói tuy nhỏ nhưng với người nhạy bén như cô thì nghe rất rõ trong lòng dâng lên cảm giác tội lỗi cùng áy náy .

Đang thất thần
- Bệnh nhân Trương Hạ Nhi ...
Bệnh nhân Trương Hạ Nhi
Lúc này thần trí ùa về , cô bước từng bước nặng nề tiến về phía phòng khám .

Bước vào , đi ngang qua người phụ nữ mang thai đã lớn nhìn là có thể đoán là sắp sinh rồi . Người phụ nữ vừa chống hông vừa nói với cô : ''Cô gái trẻ niềm hạnh phúc nhất của người phụ nữ là được làm mẹ . Cô nhìn xem cặp vợ chồng ở kia kìa , hằng tháng họ đều đến đây điều trị chỉ mong có được đứa con .

Cô ngước mắt nhìn đôi vợ chồng nọ , nhìn thấu được tâm tư của họ đau buồn chua xót tuyệt vọng .

- Nếu có thể cô nên suy nghĩ lại. Nói rồi người phụ nữ cất bước đi . Nhìn theo dáng người phụ nữ bước đi mà cô chỉ thầm lặng nở nụ cười chua xót bước vào trong .

Nằm trên bàn giải phẫu , tiếng va chạm của dao kéo , cùng mồ hôi lạnh từ cơ thể cô tiết ra , cô run run không ngừng hô hấp mạnh , cô nhắm mắt từ từ cảm nhận được hơi lạnh của dao kéo khi tiếp xúc với cơ thể .

Lúc này cô vội vàng hốt hoảng mở mắt nhưng trước mắt là một khoảng đen mù mịt .

Trong khoảng không đó cô nhìn thấy hai thiên thần nhỏ từ xa tiến về phía cô gọi Mẹ nhìn cô mỉm cười sán lạng . Cô đưa tay về phía chúng định ôm chúng vào lòng nhưng rồi chúng lại biến mất .

Tỉnh lại từ trong ảo giác , Hạ Nhi giật mình ngồi dậy hoảng hốt :
- Dừng lại tôi muốn giữ đứa nhỏ .
Các bác sĩ cùng y tá ngạc nhiên nhưng rồi có vị bác sĩ lên tiếng: - Cô chắc là muốn sanh đứa nhỏ chứ .
Cô liền gật đầu từ bước xuống khỏi bàn mổ nói :
- Chắc chắn tôi sẽ sanh đứa nhỏ ra chăm sóc nó thật tốt .
Cô mỉm cười chào hỏi mấy vị bác sĩ y tá rồi bước ra khỏi bệnh viện nhi .

Vừa bước đi cô không khỏi mừng thầm may mắn cảm tạ vì ở giây phút chót ông trời đã cho cô nhìn thấy hai thiên thần mỉm cười với cô và gọi Mẹ . Lúc ấy cô đã quyết định nhất định phải sanh nó ra . Và rất may cô đã kịp thời giữ lại đứa nhỏ .
Đặt tay lên bụng xoa xoa mỉm cười : '' cục cưng chắc là mẹ đã làm con sợ lắm phải không . Mẹ xin lỗi nhé mẹ sẽ không bỏ con nữa đâu . Mẹ nhất định sẽ sanh con ra , sẽ yêu thương con cho con một cuộc sống tốt nhất nhữg thứ tốt nhất mà đứa trẻ khác phải ghen tỵ với con . Mẹ hứa đấy . ''

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro