Tình tôi đưa cô chốc đầy nơi
Cô tuyệt tình tôi đáp nửa vời;
Cười cười díu díu cô giấu lẹm,
Đêm băng hà tuyết trắng sông vôi.
Havfrue¹ cô hỡi, tình thơ tôi
Tôi đã thương cô trọn một đời.
Tương tư mập mờ hồn tôi chết,
Mắt bảo xa mờ sóng tràn khơi.
Môi ngà cô trót tai tôi lời mật
Như sóng biển kéo khúc nhạt nhòa
Tôi mơ mộng kết nàng tóc hoa
Hồn lặng chết cô thuộc về biển cả.
----------
[1] Havfrue trong tiếng Na Uy có nghĩa là "Nàng tiên cả", một giai thoại cổ tích rất nổi tiếng ở Bắc Âu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro