chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con đường nào mà chả có điểm dừng

Người mà mình thương rồi cũng là người dưng

Hoa nào rồi cũng phải phai tàn

Chuyện tình đẹp cách mấy cũng phải tan

Người đã bước đến cuộc đời tôi

Người đã dắt tôi ra khỏi bóng tối

Người đã vẽ đời tôi thêm màu sắc

Nhưng tôi lại mất người trong vài khắc

Tim tan vỡ khi người về phương trời đó

Để tôi lại với những âu lo

Người đi về chân trời muôn màu

Để tôi lại với những nỗi đau

Những tiếng yêu đã ở phương trời xa

Chỉ còn lại là những u sầu

Còn nhiều điều tôi chưa nói ra

Và cũng chả biết phải gửi về đâu

Khi người đã đi thật xa

Vì người đã từ bỏ tôi mà

Em chính là người anh thương nhất

Những cảm xúc đó rất chân thật

Nên chả biết khi nào anh quên được

Nếu tình ta có thể như trước

Thì anh muốn được mãi bên em

Được nắm tay em dưới ánh chiều tàn

Được cùng em ngắm ánh dương

Nhưng rồi tình ta lại tan

Rồi anh lại mất người anh thương

Em là người mà anh muốn ở bên

Tim em là nơi mà anh chẳng thể đến

Nhưng mọi thứ sẽ chìm vào lãng quên

Anh chọn nỗi buồn cho riêng mình

Anh chọn màn đêm thay bình minh

Anh chọn chờ đợi trong vô vọng

Anh chọn những cơn gió mùa đông

Để em được sống thật hạnh phúc

Những gì còn lại là câu chúc

Thời gian cứ như 1 cơn gió

Rồi anh cũng sẽ quên bóng hình

Nhưng cảm xúc xưa thì vẫn còn đó

Vì những thứ đó khắc sâu vào tim mình

Từng giọt mưa rơi trên mái nhà

Như tiếc thương chuyện tình ta

Ngày đẫm lệ là ngày ta chia xa

Ngày mà anh tràn ngập nỗi đau

Ngày mà anh khép mình trong đêm tối

Nhưng rồi cũng phải tập quen dần thôi

Vì chúng ta cũng chẳng còn nhau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro