mọi hy vọng đều đang dần lụi tàn
em thay đổi dần theo thời gian
còn anh thì đứng chờ trong vô vọng
con tim trống tâm trí thì rỗng
tự hỏi rằng em còn đó không
hay đang hạnh phúc với niềm vui mới
kể từ ngày chúng ta xa rời
thì nước mắt anh cứ âm thầm rơi
anh phải nói sao cho vừa được
khi tình ta không còn như trước
lúc trước chọn em là sai trái
nhưng anh cứ muốn tiếp tục sai
anh xin lỗi vì không là người em chờ
anh xin lỗi vì để em bơ vơ
anh xin lỗi vì bước vào đời em
mọi việc sẽ trở nên êm đềm
em đừng có buồn hay khóc nữa
đừng bận tâm về anh hay kí ức xưa
anh cũng chỉ có thể xin lỗi
dù gì anh cũng là người dưng thôi
có lẽ anh là 1 thằng tồi
níu kéo em thì cũng chả nỗi
giờ trong đêm chỉ còn 1 mình
với hàng ngàn nỗi buồn chưa được định hình
chẳng còn được thấy ánh bình minh
không còn ai trong ánh chiều tàn
chỉ còn mình anh lang thang
không còn được nghe giọng người
đời cũng đã mất đi nụ cười
tối nay biết thở dài cùng ai
sẽ có ai cùng anh trên đường dài
và cho anh thấy bình minh ngày mai
cùng đón biển xanh và nắng hồng
tự hỏi trong vô vọng có ai không
ngày đôi ta chọn rời xa
thì anh là người mất tất cả
kỉ niệm anh là người nắm giữ
còn em là người quên đi hết mọi thứ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro