1. Thơ tặng Tuấn Anh: Tương tư

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm khuya!
Nghiên mực còn chưa khô.
Lòng lạnh buốt,
Nhớ người trong vô vọng.
Chờ một tiếng gọi người thương
Mỏi mòn năm tháng
Đếm ngày đếm hôm.

Tiếng chổi đề
Tiếng ai qua ai tới
Quán nước bên hè
Lặng bóng những hàng cây
Bóng ai như bóng Anh Nhô
Nhìn qua thấy giống
Nhìn gần khác xa
Nhớ người một nỗi Tương Tư
Điện thoại tin nhắn
Người có thèm rep tôi đâu?

Một phút lơ là
Tôi đánh rơi số chẵn
Cúi đầu xin kẻ cười người chê
Bảo rằng người chẳng thèm nghe lắng
Gọi mần chi
Xin cớ có được gì?

Giữ lại cho mình chút lo lắng
Lo một nỗi người quên đi tên em
À!
Người chưa từng nhớ lấy gì quên
Người theo bóng lụa để em bơ phờ
Mưa rơi hồng trần
Miền NAM thức muộn
Sầu HOÀI sao mãi chưa thôi
Ngân lên tiếng hát hỡi ôi người tình

Chuyện tình ta kết thúc dở dang
Từ đầu em đã tự mình đơn phương
Con trai gọi gái
Con gái đáp câu
Giao duyên người chẳng nhận
Người dành tặng tình nhân
Vương mi em tinh khiết giọt lệ hồng
Một đời chấp niệm
Em vì người khóc đêm...
____
From: Bấn loạn vì Nhô
To: Nguyễn Tuấn Anh jmg
#20200110

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro